Chương 49
Đấng Toàn Năng Cuối Cùng
Các tiểu khu xung quanh, không phải ai muốn ở cũng được.
Tiết Hưng Phúc tính rằng Tần Phong đủ sức địch nổi Hà Lực nên ở đây cũng thoải mái chẳng sợ ngán ai. Nếu có người gây khó dễ thì… Tiết Hưng Phúc cũng mặc.
Căn hộ của ta ở tầng chín, tòa nhà này chỉ có các tầng 1,3,5,7,9 chia làm hai căn rộng khoảng 350 mét vuông mỗi căn
Tiết Hưng Phúc giới thiệu với Tần Phong.
Ta còn có một gác nhỏ trên sân thượng, từ trên nhìn xuống có thể bao quát cả căn cứ
Khả năng xoay xở của Tiết Hưng Phúc khá tốt, nhưng ông lại cư xử rất khiêm tốn, kể cả sở hữu căn nhà tốt như thế này cũng chưa từng khoe khoang. Thậm chí ông còn không ngần ngại dùng vài chiêu nhỏ mà kẻ khác chê, ví dụ như chuyện đổi thuốc cường hóa cấp G với Tần Phong.
Tần Phong theo Tiết Hưng Phúc vào thang máy, bộ dạng hết sức bình thản, xung quanh lúc này đặc biệt yên tĩnh.
Căn cứ vốn không rộng lớn lắm, nên từng mét đất đều cực kỳ giá trị. “Tách” – Tiết Hưng Phúc quẹt thẻ mở cửa, đèn bật lên, không gian bên trong toát lên vẻ xa hoa khiến ai cũng phải choáng ngợp.
Một mét vuông nhà ở đây đã bốn, năm vạn tệ, người bình thường có vất vả cả năm cũng không mua nổi một viên gạch.
Tầng một gồm phòng khách, bếp, phòng ăn, phòng khách, phòng vệ sinh, cả phòng tập luyện.
Tầng hai có phòng ngủ chính, phòng thay đồ, phòng vệ sinh riêng và một mật thất – thực ra mỗi căn ở tòa nhà này đều có, tùy chủ nhà lắp hệ thống an ninh gì.
Tầng ba là gác mái, có phòng ngắm cảnh và một bồn tắm lớn ngoài trời, ngươi hiểu mà
Tiết Hưng Phúc cười tươi, vẻ rất tự hào với bồn tắm đó.
Ở căn cứ này, phần lớn là người nghèo, nhưng chỉ cần có tiền thì sống xa hoa cỡ nào cũng được.
Tạm ổn
Kiếp trước Tần Phong thuộc hàng đoạn A, đủ kiểu xa xỉ còn chưa từng trải qua, nơi này chỉ như trò trẻ con.
Tiết Hưng Phúc biết thiếu niên này tính cách sâu sắc nên cũng không nài ép cậu phải ca ngợi gì hết.
Với một người thường xuyên chiến đấu ngoài dã ngoại, nhà trong căn cứ chủ yếu dành cho người thân. Còn bản thân họ cần hay không chẳng quan trọng.
Chỉ là, từ bé đến lớn hình như Tần Phong không có người thân, nên cũng chẳng có cảm giác gì với chuyện này.
Thế thì quyết định vậy đi, căn hộ này thuộc về ngươi
Tiết Hưng Phúc thao tác nhanh trên máy truyền tin, không lâu sau thủ tục chuyển nhượng đã xong, căn hộ số 339 Thanh Hồ Uyển giờ thuộc về Tần Phong.
Ta không làm phiền nữa nhé, đêm qua đã đánh nhau cả đêm, ngươi cố nghỉ ngơi đi cho lại sức
Tiết Hưng Phúc vỗ vai Tần Phong rồi rời đi, trong lòng thầm tiếc căn nhà của mình. Nhưng nghĩ lại sắp nhận được nội giáp phù văn tím và nhẫn không gian, ông vẫn thấy vui.
Tần Phong nhìn Tiết Hưng Phúc đi khỏi rồi đảo mắt nhìn ba tầng lầu, xác định không có thiết bị giám sát nào mới mở balo.
Tiểu Bạch lập tức nhảy ra khỏi túi, mừng rỡ không chờ nổi.
Chi, cái người vừa rồi thật phiền phức, lắm chuyện quá Tiểu Bạch khó chịu than thở.
Nhìn quanh đi, từ nay đây là chỗ của chúng ta, dù chưa chắc ở lại lâu đâu
Tiểu Bạch phấn khởi chạy vòng quanh ngắm nghía căn nhà, y như một bà chúa nhỏ đi kiểm tra lãnh địa mới.
Được rồi, Tiểu Bạch đi tắm trước đây
Sau trận chiến hôm qua, Tần Phong đã bẩn thỉu vô cùng, nếu không biết cậu là Dị năng giả hẳn mọi người sẽ tưởng cậu vừa ngoài công trường về.
Tiểu Bạch cũng bị Tần Phong làm cho lấm lem đầy người.
Tiểu Bạch nhanh nhẹn lao đến nhìn Tần Phong tắm, còn mình thì ngồi xổm trong bồn rửa tay.
Tần Phong xả nước nóng, Tiểu Bạch nhắm mắt tận hưởng cảm giác thoải mái.
Vừa tắm, Tần Phong vừa kiểm tra thành quả đêm qua.
Sau trận chiến, Hà Lực bị địa ngục hỏa thiêu cháy, nhưng đúng lúc hắn chết, Tần Phong vẫn cắn nuốt sạch năng lượng trên người Hà Lực, mặc dù lượng đó không nhiều lắm.
Nhưng Tần Phong nhận ra ý thức lực của mình lại mạnh lên đáng kể.
Thân thể các Thương giới giả vốn yếu hơn nhiều so với Cổ võ giả, Hà Lực cũng vậy, bù lại ý thức lực lại cực mạnh.
Tần Phong phát hiện dị năng Thôn phệ của mình vẫn không bị phá hủy, thật là nghịch thiên.
Ngoài ý thức lực, cơ thể của Tần Phong cũng được cường hóa đáng kể.
Trước khi san bằng phòng thí nghiệm, Tần Phong đã kịp quay lại căn phòng có chứa vật phẩm thí nghiệm, giết hết các dị thú đang hấp hối.
Chết như vậy cũng coi như được giải thoát. Thực ra không phải vì thương hại, bởi ở thế giới này dị thú bị nhân loại đồ sát còn nhiều, nếu đồng cảm thì Tần Phong đã quá mềm lòng.
Chủ yếu là tránh để chúng thoát ra ngoài hồi phục rồi gây họa cho căn cứ Thừa Bắc.
Ở đây không thiếu dị thú mạnh.
Tuy nhiên, mấy vật phẩm thí nghiệm kia đã tổn hại dữ dội, năng lượng hấp thu chỉ rất ít nhưng nói chung ta vẫn lên cấp.
Hiện giờ thực lực của ta đã đạt đến đoạn G8, chỉ cần cường hóa thêm hai lần nữa là đến đoạn F
Tắt nước xong, Tần Phong đứng trước gương ngắm thân thể ngày càng vạm vỡ của mình.
Cơ bắp săn chắc nổi rõ, sau lần trước hấp thu khối xương kia, Tần Phong còn cao lớn hơn, nay đã khoảng 1m78 và không còn vẻ gầy gò chút nào.
Bây giờ cả người tràn trề sức mạnh.
Quần áo mặc cũng đã quá chật
Thôi, ngủ một giấc đã rồi tính sau.
Tính cả đêm qua thì Tần Phong đã hơn 30 tiếng chưa chợp mắt, nhưng nhờ thể lực Cổ võ giả cộng với ý chí Dị năng giả, nếu có bảy ngày bảy đêm không ngủ cậu vẫn chống nổi.
Nhưng sau một trận đại chiến đã mệt mỏi, lại đang trong kỳ thức tỉnh, Tần Phong quyết định nghỉ ngơi thật sự.
Tiểu Bạch tắm xong cũng chui vào ngủ bên cạnh Tần Phong, một người một thú say giấc bình yên.
…
Khi tỉnh dậy đã gần tối, Tần Phong ngẩng lên nhìn đồng hồ trên máy truyền tin.
Cậu bị đánh thức bởi một tin nhắn mới – là của Tiết Hưng Phúc.
5
0
1 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
