TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19: Bước vào lãnh địa của Lang Vương

Đầu lưỡi vừa lướt qua để lại một vệt nước trên môi, sau đó nhếch khoé môi thon dài lên. Có một loại cảm giác vừa như xem thường người khác, lại vừa như cố tình khơi gợi du͙© vọиɠ trong dòng máu của kẻ đối diện. Một thứ cảm giác mâu thuẫn.

Hắn liếc sang Quyết Quân nhướng mày:

“Thử trước với các người cũng tốt thôi. Thử rồi mới biết… Một đám chó hoang không biết lượng sức. Cho dù có lòngmuốn phục vụ cô ấy, các người liệu có kỹ thuật đó không?”

[Phục vụ? Cái con dơi lớn này có phải giờ ngữ văn bị giáo viên thể dục dạy không? Trong bối cảnh này, sao lại dùng cái từ đó?]

Khanh Diên không hiểu nổi. Càng không hiểu hơn là Lang vương vậy mà hoàn toàn không cảm kỳ quái. Anh mặtkhông đổi sắc, bình tĩnh đáp lời:

“Điểm này không cần người ngoài cực khổ quan tâm. Sói.” Anh dừng lại một chút: “Là chủng tộc giỏi học hỏi nhất.”

Vincent không cho là đúng chỉ cười khẩy. Hắn liếc về phía Khanh Diên, cong môi lên:

“Thật không sợ bọn họ sẽ làm hỏng cô sao?”

Khanh Diên giả vờ không nghe thấy, bước về phía Quyết Quân. Lang vương thấy cô có ý muốn đến gần mình liền nghiêng người chắn cô ở phía sau. Cái bóng bao phủ lấy cô chính là vùng lãnh địa cốt lõi nhất của Lang Vương. Bất cứ ai tiến lại gần đều sẽ nhận ra được sự bảo vệ chặt chẽ của Lang vương. Đồng thời tương ứng cũng sẽ phải bị anh đánh dấu.

Vincent không ngăn cản Khanh Diên, nhưng ánh mắt sâu thẳm ấy vẫn luôn đi theo cô. Dùng giọng điệu uy nghi giễu cợt, không ngừng đe doạ cô:

“Nếu có gì không ổn, lập tức gọi kêu cứu. Dù bọn họ có giấu cô ở đâu, tôi cũng sẽ lập tức xuất hiện.”

Khanh Diên được đàn sói vây quanh dẫn đến lãnh địa của lính gác Lang tộc. Bọn họ duy trì một khoảng cách khéo léo với cô, bước di chuyển lại đồng đều. Che chắn cô kín mít đến nỗi góc áo của cô cũng không để lộ ra.

Đến mức cô cũng chẳng còn thấy rõ đến đường đi, cứ thế mơ mơ màng màng bị dẫn vào một căn phòng mà Lang tộc đã chuẩn bị riêng cho mình.

Khác hẳn với không khí lành lạnh bên ngoài, nơi này sử dụng tông màu sáng nhạt khiến người ta dễ dàng thả lỏng. Dù không cố tình trang trí quá mềm mại, nhưng rất nhiều chi tiết đều cho thấy bọn họ đang ép chính bản thân mình phải gạt bỏ sở thích đơn điệu và lạnh lẽo qua một bên, cố gắng bài trí căn phòng từ góc nhìn của cô.

Trên bệ cửa sổ có một chậu cây nhỏ. Sofa đặt thêm gối dựa lông xù. Bàn trà còn đặt một con búp bê nhỏ. Thậm chí phòng trong cùng còn có cả một chiếc giường công chúa hạt đậu được trải đệm cực dày.

Lang vương có chút gượng gạo, nhưng tổng thể vẫn giữ dáng vẻ nghiêm túc, lạnh lùng khi giới thiệu với cô. Đây là kết quả sau khi cả bầy sói cùng nhau thảo luận. Nếu như có chỗ nào không vừa ý, cô có thể nói bất cứ lúc nào để anh cho người sửa lại.

Tưởng tượng đến cảnh mấy con sói to lớn ngồi lại với nhau, nghiêm túc bàn xem cô sẽ thích gì. Khanh Diên, người vừa lặng lẽ kéo giãn ra khoảng cách với Lang Vương cũng thả lỏng hơn một chút.

Nhưng vẫn không thể thả lỏng đến mức hoàn toàn không còn chút phòng bị nào mà tiến hành làm trị liệu tinh thần cho Lang Vương.

4

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.