0 chữ
Chương 17
Chương 17: Quyết Quân đến
Màng cánh hơi cụp xuống, từng chiếc gai xương nhọn hoắt bật ra phát ra âm thanh chói tai. Khanh Diên nhìn vào sự sắc bén đang ngăn cách cô và lính gác tộc Lang.
Đôi cánh khổng lồ lộ rõ sự công kích dữ dội, nhưng giọng Vincent lại thong thả: "Người dẫn đường thân mến, cô nghĩ không nói cho tôi biết cô đi cổng nào. Tôi không phát hiện được chuyện cô bị lũ chó chết kia dụ dỗ, muốn lén lút bỏ tôi theo chúng sao?"
Câu này có quá nhiều lỗ hổng, Khanh Diên chỉ có thể chọn trọng tâm để trả lời: "Không ai dụ dỗ tôi... Là tôi..."
Lính gác tộc Lang được Lang vương phái đến rõ ràng có vóc dáng gầy gò hơn một chút. Đôi mắt xanh lục cũng trong trẻo và lạnh lùng hơn. Nhìn Vincent, sự lạnh lẽo mang theo sát khí tràn ra: "Cút đi."
Sau khi đuổi hắn đi, người kia hơi cúi xuống, an ủi nhìn Khanh Diên. Giọng nói vẫn lạnh lùng nhưng giọng điệu đã dịu đi rất nhiều: " Người dẫn đường Khanh Diên, không cần phí lời với hắn."
Vincent nhướng mày:
“Lang vương dạy các cậu nói chuyện với cấp trên có quân hàm cao hơn thế này sao?”
Ủng chiến nhấc lên, bước lên phía trước một bước, kéo Khanh Diên sâu hơn vào lãnh địa được chia cắt bởi đôi cánh lớn.
Giọng nói của Vincent chậm rãi, dường như là ám chỉ. Không rõ ràng là đang công khai ám chỉ Khanh Diên điều gì đó:
“Những con chó con thích tự đeo vòng cổ xinh đẹp, chẳng lẽ không nên tranh nhau liếʍ sạch ủng cho cấp trên. Chờ tôiban thưởng cho một khúc xương sao?”
Đàn sói Lang tộc trẻ tuổi nhưng vẫn vô cùng tỉnh táo không hề những lời khıêυ khí©h của Vincent chọc giận.
Nhưng khi hắn lắc lư màng cánh, khiến chiếc bóng đầy gai xương sắc nhọn lướt sát qua gương mặt trắng nõn tinh tế của người dẫn đường, ánh mắt của họ tối sầm lại. Cơ bắp siết chặt căng cứng. Một tinh thần thể sói bạc cao lớn như chủ nhân của nó chậm rãi bước ra từ khe hở đội hình. Mỗi một bước đi đều giẫm thẳng xuống mặt đất mang theo ý chí chiến đấu nồng đậm.
Khanh Diên bị quá nhiều, quá nhiều sói lớn làm cho choáng váng. Mặc dù cô biết lính gác Lang tộc sẽ không tấn công mình một cách vô cơ, nhưng nỗi sợ đối với mãnh thú vẫn là bản năng của cô.
Khóe môi Vincent nhếch khoé miệng thon dài, hứng thú nghiêng đôi cánh đen ra phía sau, cũng đã sẵn sàng nghênh chiến.
Ngay khi tinh thần thể sói bạc chuẩn bị bước qua ranh giới trung lập, Lang vương từ phía sau bọn họ đi tới. Đàn sói ngay lập tức đứng nghiêm. Tinh thần thể sói bạc cũng thẳng lưng ngồi xổm dưới chân bọn họ.
Các lính gác Lang tộc tự giác trở về trật tự, nghiêm chỉnh tộc sói. Chỉ có giữa hàng lông mày vẫn còn lưu lại một tia chán ghét dành cho Vincent.
[Quyết Quân cũng đích thân đến sao?]
Đôi cánh khổng lồ lộ rõ sự công kích dữ dội, nhưng giọng Vincent lại thong thả: "Người dẫn đường thân mến, cô nghĩ không nói cho tôi biết cô đi cổng nào. Tôi không phát hiện được chuyện cô bị lũ chó chết kia dụ dỗ, muốn lén lút bỏ tôi theo chúng sao?"
Câu này có quá nhiều lỗ hổng, Khanh Diên chỉ có thể chọn trọng tâm để trả lời: "Không ai dụ dỗ tôi... Là tôi..."
Lính gác tộc Lang được Lang vương phái đến rõ ràng có vóc dáng gầy gò hơn một chút. Đôi mắt xanh lục cũng trong trẻo và lạnh lùng hơn. Nhìn Vincent, sự lạnh lẽo mang theo sát khí tràn ra: "Cút đi."
Sau khi đuổi hắn đi, người kia hơi cúi xuống, an ủi nhìn Khanh Diên. Giọng nói vẫn lạnh lùng nhưng giọng điệu đã dịu đi rất nhiều: " Người dẫn đường Khanh Diên, không cần phí lời với hắn."
“Lang vương dạy các cậu nói chuyện với cấp trên có quân hàm cao hơn thế này sao?”
Ủng chiến nhấc lên, bước lên phía trước một bước, kéo Khanh Diên sâu hơn vào lãnh địa được chia cắt bởi đôi cánh lớn.
Giọng nói của Vincent chậm rãi, dường như là ám chỉ. Không rõ ràng là đang công khai ám chỉ Khanh Diên điều gì đó:
“Những con chó con thích tự đeo vòng cổ xinh đẹp, chẳng lẽ không nên tranh nhau liếʍ sạch ủng cho cấp trên. Chờ tôiban thưởng cho một khúc xương sao?”
Đàn sói Lang tộc trẻ tuổi nhưng vẫn vô cùng tỉnh táo không hề những lời khıêυ khí©h của Vincent chọc giận.
Nhưng khi hắn lắc lư màng cánh, khiến chiếc bóng đầy gai xương sắc nhọn lướt sát qua gương mặt trắng nõn tinh tế của người dẫn đường, ánh mắt của họ tối sầm lại. Cơ bắp siết chặt căng cứng. Một tinh thần thể sói bạc cao lớn như chủ nhân của nó chậm rãi bước ra từ khe hở đội hình. Mỗi một bước đi đều giẫm thẳng xuống mặt đất mang theo ý chí chiến đấu nồng đậm.
Khóe môi Vincent nhếch khoé miệng thon dài, hứng thú nghiêng đôi cánh đen ra phía sau, cũng đã sẵn sàng nghênh chiến.
Ngay khi tinh thần thể sói bạc chuẩn bị bước qua ranh giới trung lập, Lang vương từ phía sau bọn họ đi tới. Đàn sói ngay lập tức đứng nghiêm. Tinh thần thể sói bạc cũng thẳng lưng ngồi xổm dưới chân bọn họ.
Các lính gác Lang tộc tự giác trở về trật tự, nghiêm chỉnh tộc sói. Chỉ có giữa hàng lông mày vẫn còn lưu lại một tia chán ghét dành cho Vincent.
[Quyết Quân cũng đích thân đến sao?]
4
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
