0 chữ
Chương 16
Chương 16: Hai bản thông báo
Thời gian cấm túc của nhóm lính gác vừa kết thúc, Khanh Diên đã nhận được thông báo nhắc nhở cô đến vị trí đúng giờ. Có hai thông báo. Một bản dùng từ ngữ trang trọng, nghiêm túc, giữ đúng khoảng cách của một quý ông. Bản còn lại dù chỉ là qua màn hình quang não, cô cũng cảm nhận được sự ngạo mạn và hời hợt của người gửi.
Khanh Diên vừa kịp giờ chạy đến căn cứ lính gác được nhắc đến trong thông báo. Cả hai tin nhắn cô đều đã trả lời. Nhưng chỉ trong phần hồi âm gửi cho Lang vương lịch sự kia, cô mới đề cập đến việc mình sẽ đi vào bằng cổng nào của căn cứ.
Trước kỳ sát hạch cuối cùng, cô cũng từng làm bài tập "liên kết tinh thần với lính gác cấp thấp". Nhưng khi ấy, đều là lính gác chủ động đến căn cứ của người dẫn đường chứ không để cho dẫn đường phải đến căn cứ lính gác để tìm họ.
Cho nên, đây là lần đầu tiên Khanh Diên được tận mắt nhìn thấy căn cứ lính gác.
So với bản đồ 3D khung cảnh thật bên ngoài còn hoàng tráng hơn nhiều. Căn cứ người dẫn đường khi đặt cạnh nơi này trông chẳng khác gì một tòa lâu đài đồ chơi cho trẻ nhỏ. Còn căn cứ lính gác lại như một khu rừng thép mênh mông.Những công trình công nghệ cao vυ"t nối tiếp nhau trải dài miên man đến tận đường chân trời. Phi thuyền đã bay suốt một quãng khá dài, vậy mà Khanh Diên vẫn chưa nhìn thấy điểm cuối của căn cứ.
Lính gác chính thống và dị hóa cùng sinh sống tại nơi này. Ngay từ đầu, ranh giới giữa họ rất rõ ràng. Cô gắng để cả hai bên không xảy ra xung đột, tránh phát sinh va chạm trong thời gian không huấn luyện.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, lính gác dị hóa không cam chịu sự cô lập, liên tục tìm cách khıêυ khí©h và xâm lấn trước. Lính gác chính thống cũng không phải kiểu nhẫn nhịn mãi cuối cùng cũng vùng lên. Hai phe cứ thế lần lượt xâmnhập vào lãnh địa của nhau, chiếm đóng và đánh dấu. Chỉ cần bọn họ không gây ảnh hưởng tới khu vực trọng yếu của căn cứ, cấp trên vẫn giữ thái độ mặc kệ đối với những tranh đấu ngấm ngầm của họ.
Ranh giới trong lòng mỗi lính gác của cả hai phe dần trở nên rõ ràng qua những trận chiến sinh tử. Các thành viên đều biết rõ lãnh địa thuộc về phe mình, chỉ có ranh giới hữu hình là trở nên mờ nhạt. Điều này không phải là chuyện tốt cho người ngoài, rất dễ dàng đặt chân vào lãnh địa của phe đối địch. Kết cục ra sao thì chỉ có thể tự cầu phúc.
Lang vương ngược lại rất chu đáo khi gửi kèm thông báo một tấm bản bản đồ nội bộ được đánh dấu rất rõ ràng theo lối hành quân. Nhưng bản đồ đó quá rộng lớn và phức tạp, Khanh Diên nhìn mãi cũng không hết.
May mà… Khanh Diên nhìn thấy một bóng người cao lớn từ cửa sổ của phi thuyền. Quyết Quân đã nhận được tín hiệu ngầm từ cô và phái người tới đón.
Khanh Diên không hề chậm trễ, cửa phi thuyền vừa mở cô lập tức bước nhanh ra ngoài. Nhưng, vẫn có người còn nhanh hơn cô một bước. Giống như một bóng quỷ không một tiếng động, hắn lặng lẽ bay xuống ngay sau lưng cô. Trênmặt đất hiện ra bóng của đôi cánh khổng lồ đang dang rộng cùng với hình dáng thực tế của màng cánh bao trùm lấy cô từ trên xuống dưới.
Sợ làm cô sợ, thành viên sói kia đứng sau vạch giới hạn an toàn cho phương tiện bay hạ cánh để chờ cô, ai ngờ sự quá mức lịch sự lại khiến người này chậm một bước.
Khanh Diên vừa kịp giờ chạy đến căn cứ lính gác được nhắc đến trong thông báo. Cả hai tin nhắn cô đều đã trả lời. Nhưng chỉ trong phần hồi âm gửi cho Lang vương lịch sự kia, cô mới đề cập đến việc mình sẽ đi vào bằng cổng nào của căn cứ.
Trước kỳ sát hạch cuối cùng, cô cũng từng làm bài tập "liên kết tinh thần với lính gác cấp thấp". Nhưng khi ấy, đều là lính gác chủ động đến căn cứ của người dẫn đường chứ không để cho dẫn đường phải đến căn cứ lính gác để tìm họ.
So với bản đồ 3D khung cảnh thật bên ngoài còn hoàng tráng hơn nhiều. Căn cứ người dẫn đường khi đặt cạnh nơi này trông chẳng khác gì một tòa lâu đài đồ chơi cho trẻ nhỏ. Còn căn cứ lính gác lại như một khu rừng thép mênh mông.Những công trình công nghệ cao vυ"t nối tiếp nhau trải dài miên man đến tận đường chân trời. Phi thuyền đã bay suốt một quãng khá dài, vậy mà Khanh Diên vẫn chưa nhìn thấy điểm cuối của căn cứ.
Lính gác chính thống và dị hóa cùng sinh sống tại nơi này. Ngay từ đầu, ranh giới giữa họ rất rõ ràng. Cô gắng để cả hai bên không xảy ra xung đột, tránh phát sinh va chạm trong thời gian không huấn luyện.
Thế nhưng theo thời gian trôi qua, lính gác dị hóa không cam chịu sự cô lập, liên tục tìm cách khıêυ khí©h và xâm lấn trước. Lính gác chính thống cũng không phải kiểu nhẫn nhịn mãi cuối cùng cũng vùng lên. Hai phe cứ thế lần lượt xâmnhập vào lãnh địa của nhau, chiếm đóng và đánh dấu. Chỉ cần bọn họ không gây ảnh hưởng tới khu vực trọng yếu của căn cứ, cấp trên vẫn giữ thái độ mặc kệ đối với những tranh đấu ngấm ngầm của họ.
Lang vương ngược lại rất chu đáo khi gửi kèm thông báo một tấm bản bản đồ nội bộ được đánh dấu rất rõ ràng theo lối hành quân. Nhưng bản đồ đó quá rộng lớn và phức tạp, Khanh Diên nhìn mãi cũng không hết.
May mà… Khanh Diên nhìn thấy một bóng người cao lớn từ cửa sổ của phi thuyền. Quyết Quân đã nhận được tín hiệu ngầm từ cô và phái người tới đón.
Khanh Diên không hề chậm trễ, cửa phi thuyền vừa mở cô lập tức bước nhanh ra ngoài. Nhưng, vẫn có người còn nhanh hơn cô một bước. Giống như một bóng quỷ không một tiếng động, hắn lặng lẽ bay xuống ngay sau lưng cô. Trênmặt đất hiện ra bóng của đôi cánh khổng lồ đang dang rộng cùng với hình dáng thực tế của màng cánh bao trùm lấy cô từ trên xuống dưới.
4
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
