TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 48
Chương 48: Thông suốt ngoài dự kiến

“Không được mua súng của bọn họ nữa biết không, này là phạm pháp. Nếu thích anh sẽ mang về cho em chơi.”

“Em cũng là vì tự vệ mới mua. Có súng phòng thân tương đối yên tâm.”

“Còn có nha, không cho em dùng súng bắn anh, không được chỉa súng vào anh nữa, lỡ như bóp cò thì em phải thủ tiết thờ chồng!!!.”

Nhớ tới ngày đó bị Tiêu Cánh chỉa súng vào đầu. Tần Cửu Phóng liền muốn rùng mình.

Tiêu Cánh lườm hắn một cái.

“Anh ít làm em tức chết thì anh sẽ an toàn.”

Đúng là không thể xem trọng anh quá 3 giây. Không khí vừa rồi đều bị anh phá hư!

“Sao anh lại thấy như mình vừa tự đào hố chôn mình nhỉ? Hiện tại nếu anh làm em tức giận, em sẽ dùng móng hổ đâm anh , dùng súng bắn anh, ngoại trừ chết anh không thể làm gì khác.”

Tần Cửu Phóng thì thào tự nói, tự hỏi bản thân có nên tìm chỗ trốn trước hay là mua bảo hiểm trước thì tốt hơn?

Tiêu Cánh đứng lên nhìn xuống Tần Cửu Phóng đang tự vấn.

“Sợ? Ly hôn đi, anh sẽ an toàn.”

Tần Cửu Phóng lập tức như có phản xạ mà lắc đầu lia lịa, không ly hôn! Thà rằng chết trong tay em cũng không ly hôn.

“Anh sẽ ngoan mà, không ngoan thì sẽ cho em đánh, nếu em thích bắn anh cũng được. Cùng lắm thì anh chạy nhanh trốn đi là được.”

Tần Cửu Phóng sợ tới mức co rụt lại cổ.

Nhưng nhìn kĩ lại, hắn cảm thấy Tiêu Cánh thật sự thích thú với mấy món đồ hắn mang về nhất là móng hổ, một chốc thì đeo vào tay, chính mình thử thử, sau đó lại tháo ra nghiên cứu, trong ánh mắt đều là hưng phấn không thể che dấu. Tần Cửu Phóng lúc này mới hiểu, Tiêu Cánh sẽ không nói ra rằng bản thân có thích hay không, nhưng em ấy sẽ dùng hành động cùng biểu hiện nói ra, nếu vợ mình thích như vậy, nóng lòng muốn thử như vậy, vậy thì hắn sẽ không ngại làm cho vợ vui vẻ. Bảo Tiêu Cánh thay trang phục thể thao, hai người sẽ thử tập luyện.

Đeo lên móng hổ, nắm tay nắm chặt, Tần Cửu Phóng làm làm mẫu, không cần trực tiếp công kích, chỉ cần huy động cánh tay, thượng phách, hạ khảm, tà liêu, hóa giải động tác, vừa làm mẫu vừa đem chiêu thức nói cho Tiêu Cánh, phải nhanh, dứt khoát.

Tiêu Cánh đối với mấy thứ này thực mới mẻ, nhìn động tác của Tần Cửu Phóng mà ánh mắt sáng lên, Tần Cửu Phóng sau khi làm mẫu xong thì mang móng hổ đeo lên tay trái cho Tiêu Cánh.

“Tay phải không nên cử động, thử tay trái xem. Tay trái linh hoạt thời điểm mấu chốt có thể bảo mệnh.”

Tần Cửu Phóng chỉ chỉ cái mũi của mình.

“Đến đi em, dùng móng hổ công kích anh.”

Tiêu Cánh nhìn móng hổ, lưỡi dao sắc bén gắn trên ngón tay, sắc bén vô cùng, phát ra hàn quang. Tần Cửu Phóng lại không mang vật bảo hộ.

“Bị thương rồi thì không cho anh kêu la.”

“Ngay cả em mà anh cũng đánh không lại thì làm sao chấp hành nhiệm vụ, tới đi em, đừng khách khí .”

“Vậy em không nương tay đâu.”

“Chú ý tay phải đừng lộn xộn nha, dùng tay trái thôi.”

Tần Cửu Phóng lời còn chưa dứt, Tiêu Cánh liền xông lên, vừa rồi nhìn Tần Cửu Phóng làm mẫu vài động tác, anh trước giờ học hỏi rất nhanh, vừa lúc có Tần Cửu Phóng có thể tập luyện.

Vọt tới trước mặt hắn, tay trái vung lên móng hổ nhắm ngay cổ Tần cửu Phóng đâm xuống dưới, Tần Cửu Phóng thoáng nhảy ra phía sau, một chiêu của Tiêu Cánh lập tức bị chệch hướng, áo thun của Tần Cửu Phóng bị cắt một lỗ lớn, Tần Cửu Phóng lần này thật không dám sơ sẩy sơ suất, Tiêu Cánh thân hình nhanh nhẹn động tác linh mẫn, một bàn tay cao thấp bay tán loạn.

1

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.