0 chữ
Chương 46
Chương 46: Mạnh mẽ đem bản thân đặt vào trong lòng anh
“A? Mình đi lâu như thế, vẫn chưa mua đồ ăn sáng cho em ấy nữa.”
Phục hồi lại tinh thần nhìn đồng hồ thì đã tám giờ, hắn nhanh chóng bắt taxi về nhà, thời điểm trả tiền cho tài xế xe taxi, lái xe dùng ánh mắt hiếu kì nhìn ngón tay màu đỏ của hắn, Tần Cửu Phóng nhanh chóng kéo tay áo che khuất bàn tay rồi hung dữ liếc nhìn tài xế một cái rồi nhanh chóng nhảy xuống xe.
Cái gì có thể không làm nhưng tuyệt đối không thể để cho vợ mình đói bụng đi làm, cho nên Tần Cửu Phóng dùng tốc độ thần sầu mua điểm tâm, trực tiếp đưa đến công ty, vừa vặn Tiêu Cánh vừa kết thúc hội nghị thường kì của công ty.
Thư ký cầm bữa sáng tiến vào liền nhìn thấy Tần Cửu Phóng ở trong phòng Tổng giám đốc đưa tới trước mặt Tiêu tổng một chén cháo loãng, còn dùng một âm thanh vô cùng nhẹ nhàng ngọt ngào dặn dò ‘ Còn nóng đó, em cẩn thận nha’. Xem ra phần điểm tâm này vô dụng rồi, phu nhân đã mang điểm tâm tới trước cô rồi.
Vừa muốn bước ra ngoài thì ánh mắt liền phiêu qua cái móng tay màu đỏ của phu nhân.
Thư ký ngẩn người, Tần Cửu Phóng thấy được tầm mắt của thư ký, xấu hổ nhanh chóng nắm chặt tay, hận không thể đem này móng tay đưa vào miệng nhai nuốt luôn, không nên nhìn, người ta xấu hổ lắm biết không?!
Thư ký ngược lại cười cười. Hạ giọng chỉ chỉ móng tay màu đỏ của hắn nói:
“Phu nhân, anh thật lãng mạn.”
Lãng mạn? Lời này có ý gì?
Nhìn Tiêu Cánh ăn điểm tâm sẽ không để ý tới mình, Tần Cửu Phóng nhanh chóng đuổi theo bắt lấy thư ký hỏi.
“Em gái, vì sao lại nói là lãng mạn, cô không cảm thấy khó coi sao.”
Thư ký bùng nổ thiếu nữ tâm, hưng phấn mặt đỏ rần.
“Phu nhân, anh không biết sao, ở Nhật Bản có một truyền thuyết, nếu một cô gái có người mình thích, cô ấy sẽ sơn màu hoặc đeo gì đó đặc biệt lên ngón áp út của tay trái, làm cho ngón tay đó đặc biệt hơn những ngón tay khác. Ngụ ý là đem ái nhân để ở trong lòng. Anh sơn ngón áp út tay trái, là đem Tiêu tổng để ở trong tim đúng không, thật là lãng mạn nha, đây là một loại phương thức biểu đạt tình yêu vừa nội liễm vừa lãng mạn đó. Khó trách Tiêu tổng hôm nay tâm tình rất tốt, thì ra là do phu nhân vừa tỏ tình xong!!!!”
Tần Cửu Phóng nháy mắt liền hiểu rõ, nguyên lai là như vậy a. Là đem người mình thích để ở trong lòng nha. Này là do Tiêu Cánh yêu cầu, vậy có nghĩa là em ấy muốn mình để em ấy ở trong tim sao?
Vậy thì hắn sẽ không cố gắng giặt đồ, rửa bát, cơm cũng không làm nữa, như vậy sơn móng tay sẽ không phai đi, mỗi ngày đều có thể làm cho Tiêu Cánh cao hứng một chút.
Khó trách từ ngày hôm qua em ấy liền vui vẻ như vậy. Yên tâm, anh tuyệt đối đem đặt trong tim, còn cho em một khoảng không lớn nhất luôn!
Thì ra lời thương yêu đôi khi không cần nói ra bằng lời. Một chút hành động nho nhỏ cũng đủ để thể hiện bản thân yêu thương đối phương như thế nào.
Tiêu Cánh ăn cháo khóe miệng lại không ngừng mỉm cười, anh là do nhàm chán mới bật vài trang web lên xem. Không ngờ lại tìm ra được một phương pháp tiêu khiển nho nhỏ, còn có thể đem mình đặt vào trong lòng Tần Cửu Phóng. Nhất cử lưỡng tiện.
Tần Cửu Phóng đổi một bộ sofa mới, mua luôn một cái thảm trải sàn khác, dọn dẹp phòng khách trên dưới sạch sẽ một lần. Sau đó hắn bắt đầu trang trí lại khách phòng một chút, ném cái giường dành cho khách đi, dù sao cũng không có ai ngủ, ngăn tủ dịch đến góc phòng, mua một cái bao cát treo lên, kèm thêm hai cặp bao tay quyền anh, hắn tính mua luôn chủy thủ, đoản đao, đầy đủ mọi thứ, nhưng suy nghĩ lại thì nhà mình trang trí sang trọng như vậy, mua mấy thứ này thì không thích hợp cho lắm.
Tần Cửu Phóng cân nhắc lại cân nhắc, hắn quyết định đến quân doanh.
Mấy người có từng xem qua 007 chưa? Có biết cái gì gọi là gián điệp không? Chính là mấy món đồ tưởng chừng bình thường như ô dù, son môi hay một đôi giày thôi cũng có thể gϊếŧ người đó.
Mà mấy thứ này, ở trong quân doanh là nhiều nhất. Trong phim ảnh tuy rằng có chút khoa trương hơn bình thường. Nhưng cũng có vài thứ có thật, ví dụ như hắn đang cố tìm cây bút có thể giấu lưỡi dao ở bên trong này. Loại đồ vật vừa thanh tú vừa có thể tự vệ được như thế này là hợp với Tiêu Cánh nhất.
Phục hồi lại tinh thần nhìn đồng hồ thì đã tám giờ, hắn nhanh chóng bắt taxi về nhà, thời điểm trả tiền cho tài xế xe taxi, lái xe dùng ánh mắt hiếu kì nhìn ngón tay màu đỏ của hắn, Tần Cửu Phóng nhanh chóng kéo tay áo che khuất bàn tay rồi hung dữ liếc nhìn tài xế một cái rồi nhanh chóng nhảy xuống xe.
Cái gì có thể không làm nhưng tuyệt đối không thể để cho vợ mình đói bụng đi làm, cho nên Tần Cửu Phóng dùng tốc độ thần sầu mua điểm tâm, trực tiếp đưa đến công ty, vừa vặn Tiêu Cánh vừa kết thúc hội nghị thường kì của công ty.
Thư ký cầm bữa sáng tiến vào liền nhìn thấy Tần Cửu Phóng ở trong phòng Tổng giám đốc đưa tới trước mặt Tiêu tổng một chén cháo loãng, còn dùng một âm thanh vô cùng nhẹ nhàng ngọt ngào dặn dò ‘ Còn nóng đó, em cẩn thận nha’. Xem ra phần điểm tâm này vô dụng rồi, phu nhân đã mang điểm tâm tới trước cô rồi.
Thư ký ngẩn người, Tần Cửu Phóng thấy được tầm mắt của thư ký, xấu hổ nhanh chóng nắm chặt tay, hận không thể đem này móng tay đưa vào miệng nhai nuốt luôn, không nên nhìn, người ta xấu hổ lắm biết không?!
Thư ký ngược lại cười cười. Hạ giọng chỉ chỉ móng tay màu đỏ của hắn nói:
“Phu nhân, anh thật lãng mạn.”
Lãng mạn? Lời này có ý gì?
Nhìn Tiêu Cánh ăn điểm tâm sẽ không để ý tới mình, Tần Cửu Phóng nhanh chóng đuổi theo bắt lấy thư ký hỏi.
“Em gái, vì sao lại nói là lãng mạn, cô không cảm thấy khó coi sao.”
Thư ký bùng nổ thiếu nữ tâm, hưng phấn mặt đỏ rần.
“Phu nhân, anh không biết sao, ở Nhật Bản có một truyền thuyết, nếu một cô gái có người mình thích, cô ấy sẽ sơn màu hoặc đeo gì đó đặc biệt lên ngón áp út của tay trái, làm cho ngón tay đó đặc biệt hơn những ngón tay khác. Ngụ ý là đem ái nhân để ở trong lòng. Anh sơn ngón áp út tay trái, là đem Tiêu tổng để ở trong tim đúng không, thật là lãng mạn nha, đây là một loại phương thức biểu đạt tình yêu vừa nội liễm vừa lãng mạn đó. Khó trách Tiêu tổng hôm nay tâm tình rất tốt, thì ra là do phu nhân vừa tỏ tình xong!!!!”
Vậy thì hắn sẽ không cố gắng giặt đồ, rửa bát, cơm cũng không làm nữa, như vậy sơn móng tay sẽ không phai đi, mỗi ngày đều có thể làm cho Tiêu Cánh cao hứng một chút.
Khó trách từ ngày hôm qua em ấy liền vui vẻ như vậy. Yên tâm, anh tuyệt đối đem đặt trong tim, còn cho em một khoảng không lớn nhất luôn!
Thì ra lời thương yêu đôi khi không cần nói ra bằng lời. Một chút hành động nho nhỏ cũng đủ để thể hiện bản thân yêu thương đối phương như thế nào.
Tiêu Cánh ăn cháo khóe miệng lại không ngừng mỉm cười, anh là do nhàm chán mới bật vài trang web lên xem. Không ngờ lại tìm ra được một phương pháp tiêu khiển nho nhỏ, còn có thể đem mình đặt vào trong lòng Tần Cửu Phóng. Nhất cử lưỡng tiện.
Tần Cửu Phóng cân nhắc lại cân nhắc, hắn quyết định đến quân doanh.
Mấy người có từng xem qua 007 chưa? Có biết cái gì gọi là gián điệp không? Chính là mấy món đồ tưởng chừng bình thường như ô dù, son môi hay một đôi giày thôi cũng có thể gϊếŧ người đó.
Mà mấy thứ này, ở trong quân doanh là nhiều nhất. Trong phim ảnh tuy rằng có chút khoa trương hơn bình thường. Nhưng cũng có vài thứ có thật, ví dụ như hắn đang cố tìm cây bút có thể giấu lưỡi dao ở bên trong này. Loại đồ vật vừa thanh tú vừa có thể tự vệ được như thế này là hợp với Tiêu Cánh nhất.
2
0
1 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
