TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 40
Chương 40

“Thím không trả lời tin nhắn làm con thấy bất an, nghĩ hai nhà cách gần nên con tới gặp thẳng thím luôn.” Khâu Hinh Doanh vừa nói vừa lại gần làm nũng với bà ta: “Thím, chuyện con nhờ đã làm xong chưa?”

Nhìn vào đôi mắt mong đợi của Khâu Hinh Doanh, Trương Phượng Cầm cảm thấy trong miệng vô cùng đắng chát.

Nhưng bà ta chỉ có thể nói sự thật.

"Thím gặp phải một chút rắc rối, thím đã tăng độ khó cho cuộc phỏng vấn nhưng Giản Du Ninh thể hiện rất xuất sắc. Phó đài trưởng cảm thấy Giản Du Ninh không tệ, tám chín phần mười hẳn là sẽ được nhận.”

Lời ngầm là không thành công.

Khâu Hinh Doanh sửng sốt.

Cô ta không ngờ Giản Du Ninh có thực lực và vận may như thế.

Lần thứ hai nhớ lại vẻ mặt nắm chắc phần thắng của cô khiến Khâu Hinh Doanh rất khó chịu.

"Không còn cách nào khác sao?"

Bởi vì không thể tin được, giọng điệu của cô ta có chút quái dị, hiển nhiên là trong thời gian ngắn không thể bình tĩnh lại được.

“Doanh Doanh, hay là chờ Giản Du Ninh vào đài truyền hình rồi thím sẽ làm khó cô ta, buộc cô ta phải xin nghỉ được không? Bây giờ mà giở trò thì chẳng khác nào chống đối phó đài trưởng ngay mặt.”

Đây là ý tưởng hay nhất mà Trương Phượng Cầm có thể nghĩ ra được.

Một cô gái, không có quyền không có thế, Hạ Ngọc Lan không thể che chở cô suốt đời, rồi bà ta sẽ tìm được cơ hội khó xử cô thôi.

Chờ khi nào cô không chịu nổi sẽ đưa đơn xin nghỉ.

Khâu Hinh Doanh kiên quyết lắc đầu.

“Có Doanh Doanh ở đây thì đời nào Giản Du Ninh vào đài truyền hình được.”

“Buồn cười, thân phận như Giản Du Ninh thì mười cô ta cũng không bằng một ngón chân của Hinh Doanh.”

Những lời của bạn bè không ngừng hiện ra trong đầu cô ta, Nếu Giản Du Ninh thực sự đến đài truyền hình thì cô ta . . .

“Thím ơi, chuyện này vô cùng quan trọng với con, nếu thím không giải quyết được thì con sẽ nói chuyện với cha vậy.”

Khâu Hinh Doanh buông cánh tay Trương Phượng Cầm ra, xoay người rời đi, thái độ rất rõ ràng.

Trương Phượng Cầm cảm thấy bực mình, nhưng ai kêu Khâu Hinh Doanh là cục vàng của Khâu Minh Thịnh, chồng bà ta cần nhờ vả Khâu Minh Thịnh.

Bà ta khép mắt rồi mở ra:

“Chờ đã, Doanh Doanh. Một tuần sau mới công bố kết quả phỏng vấn, để thím xem có đường nào cứu vãn không. Thím sẽ cố gắng hết sức giải quyết vấn đề này cho con.”

Hạ Ngọc Lan chỉ yêu tài năng, nhưng nếu bà ta nghiêm túc thì chắc Hạ Ngọc Lan sẽ lùi bước thôi.

“Con hãy chờ thêm một chút, xem tình huống thế nào được không?”

Nụ cười trên mặt Trương Phượng Cầm đã rất gượng ép.

Có đứa cháu gái quậy nhưng mình phải nịnh nó đúng là cay.

Khâu Hinh Doanh lại nở nụ cười vui vẻ:

“Vậy xin nhờ thím!”

. . .

Nơi hẹn là một nhà hàng tư nhân nổi tiếng.

Khi Giản Du Ninh bưng chiếc bánh ngọt bước tới cửa, cô nhận được tin nhắn chuyển tiền từ ngân hàng, số tiền chẵn 50.000 nhân dân tệ.

Giản Du Ninh chưa kịp nói gì thì tin nhắn của Kỷ Bạch đến ngay sau đó.

Kỷ Bạch: Tôi chỉ có 50.000 tiền mặt, tôi sẽ đưa thêm cho cô 50.000 trước cuối tuần. Còn 100.000 còn lại, khi nào tôi có dư tiền sẽ trả tiếp.

Giản Du Ninh trực tiếp xóa tin nhắn, lắc điện thoại nói với Nhậm Giai Kỳ ở một bên: “Có một số người luôn là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, sớm trả tiền cho tớ thì đã không có mấy vụ này.”

Nhậm Giai Kỳ trợn mắt: “Hai trăm nghìn chứ không phải hai nghìn, hai mươi nghìn, có khác gì bị xẻo thịt đâu.”

Nhà hàng riêng có không gian trang nhã và lối trang trí đầy phong cách. Hai người được người phục vụ dẫn đến phòng riêng đã đặt trước.

Tô Lan và Đỗ Hân Hân vừa lúc đang gọi đồ ăn, liền kêu hai cô bạn: “Tới xem còn món nào thích thì kêu luôn.”

“Khẩu vị của bốn chúng ta như nhau, gọi vài món là đủ rồi, còn có bánh ngọt nữa này.”

Nhậm Giai Kỳ nói vậy nhưng cũng lại gọi thêm hai món ngọt, nhe răng cười nham nhở trước hai cô bạn quắc mắt trừng mình.

Đùa giỡn một lúc, đưa thực đơn cho nhân viên xong bốn người trò chuyện đôi câu.

"Du Ninh, cuộc phỏng vấn của cậu thế nào?"

Giản Du Ninh chưa kịp nói, Nhậm Giai Kỳ đã nói đùa:

“Người đẹp Giản của chúng ta mà phỏng vấn thì có lý nào không thắng chắc chứ?”

Cô ấy hắng giọng: “Mặt nhìn mát mắt thế này, hốt về trưng trước cửa cũng hãnh diện.”

"Vậy là tốt rồi, tớ nghe lớp bên cạnh có người nói là Khâu Hinh Doanh đã tuyên bố Giản Du Ninh sẽ không đậu phỏng vấn."

Đỗ Hân Hân trên mặt không nhịn được lộ vẻ khinh thường nói:

“Phải cho nhỏ đó mất mặt mới được.”

Nghe đến cái tên Khâu Hinh Doanh lần nữa, lông mi của Giản Du Ninh run lên, đáy mắt lóe tia chán ghét.

0

0

1 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.