0 chữ
Chương 15
Chương 15
Nhậm Giai Kỳ nghe cô kể xong thì tức xì khói:
“Kỷ Bạch còn vô sỉ hơn tớ nghĩ! Du Ninh, không thể bỏ qua cho kẻ như vậy!”
“Sau này có gì cần giúp đỡ cậu cứ nói ra, đừng khách khí.”
Phản ứng của Đỗ Hân Hân và Tô Lan cũng tương tự.
Giản Du Ninh cười gật đầu:
“Đã bao giờ tớ khách sáo với mấy cậu đâu. Các cậu cứ yên tâm, tớ ổn thật mà.”
Ba người Nhậm Giai Kỳ không hỏi cặn kẽ, khi biết cô không quá buồn thì họ yên lòng. Dù chơi thân đến mấy cũng không nên phải biết hết mọi việc.
Cô cảm thấy vô cùng ấm áp vì sự săn sóc của bạn cùng phòng, cô không nói gì thêm.
Cô còn chưa nghiên cứu Moment WeChat thì một tin nhắn gửi đến.
Bao Lệ Huệ: Cuối tuần không cần đến dạy piano, Văn Văn sắp tham gia hoạt động của lớp.
Giản Du Ninh lập tức thay đổi sắc mặt.
...
Giản Du Ninh luyện tập piano từ nhỏ, được Trình Tố Cẩm đốc thúc nên kỹ thuật của cô không thấp.
Lúc mới vào học năm nhất, cô nhận lời mời đàn piano trong tiệc tối đón học sinh mới.
Mặc váy dạ tiệc, vòng eo mềm mại, thoải mái diễn tấu bài Giông Tố* có độ khó cao, hút hồn mọi người.
(*) Giông tố là tên một vở kịch được William Shakespeare sáng tác vào khoảng 1610-1611
Theo như lời Nhậm Giai Kỳ đã nói thì bài piano do cô đàn thật tự nhiên, mỗi nốt nhạc đều gõ vào màng tai, đánh thẳng vào tận đáy lòng người nghe.
Bao Lệ Huệ là khách quý đặc biệt của trường học, đúng dịp xem biểu diễn của Giản Du Ninh. cô ấy thấy khí chất của cô sạch sẽ thuần túy, tài nghệ thành thạo, sau khi tìm hiểu kỹ càng thì muốn mời cô làm gia sư.
Con gái Văn Văn của cô ấy luôn ghét gia sư, may mắn cô bé khá thích Giản Du Ninh, do dự không bao lâu liền đồng ý để cô dạy mình.
Hai tiết học piano mỗi tuần, ba năm qua vẫn luôn như vậy trừ lúc Giản Du Ninh về nhà ra.
Bao Lệ Huệ là người phụ nữ mạnh mẽ sự nghiệp thành đạt, bên trong thì dịu dàng ôn nhu hiền thục, thêm vào Văn Văn ngoan ngoãn biết điều, vô cùng lễ phép, Giản Du Ninh có thiện cảm rất cao với hai mẹ con.
Kiếp trước cô và Kỷ Bạch chia tay thì tinh thần thất thường, sau khi nhận tin nhắn này cô thuận theo ngừng dạy hai tiết khóa.
Không lâu sau cha mẹ của cô ly hôn, mẹ tự sát rồi nhiều chuyện rườm rà, khi cô lại nhớ tới Văn Văn, gọi điện thoại cho Bao Lệ Huệ thì cô ấy đã khóc không thành tiếng.
Văn Văn tham gia hoạt động lớp gặp chuyện ngoài ý muốn.
Hoạt động của lớp diễn ra hai ngày, đi hai nơi là Happy Valley và làng du lịch.
Trong làng du lịch, cô bé bị biếи ŧɦái sàm sỡ, thậm chí đánh đập tàn bạo rồi bị ném xuống hồ, mặt mày biến dạng.
Bây giờ nhìn thấy tin nhắn giống y hệt khiến sắc mặt của Giản Du Ninh tái nhợt.
Trong đầu cô nhớ đi nhớ lại câu nói nghẹn ngào của Bao Lệ Huệ: “Văn Văn đã làm sai cái gì?"
Giản Du Ninh được sống lại, cô không muốn lại nhìn thấy Văn Văn gặp nạn, cũng không muốn nghe tiếng nức nở của Bao Lệ Huệ.
Giản Du Ninh hít sâu một hơi, dứt khoát gọi điện thoại cho cô ấy.
Bao Lệ Huệ đang ở trong nhà cùng Văn Văn thu thập hành lý chuẩn bị tham gia hoạt động lớp.
Văn Văn học trong trường tiểu học nhà giàu, nghỉ đông và nghỉ hè sẽ tổ chức hoạt động lớp một lần, tuy không bắt buộc đăng ký nhưng có luật ngầm là toàn thể tham gia.
Bao Lệ Huệ khá bất ngờ khi nhận được điện thoại của Cố Gia Trạch.
“Du Ninh hả, tin nhắn của chị có chỗ nào em không hiểu hả?”
“Kỷ Bạch còn vô sỉ hơn tớ nghĩ! Du Ninh, không thể bỏ qua cho kẻ như vậy!”
“Sau này có gì cần giúp đỡ cậu cứ nói ra, đừng khách khí.”
Phản ứng của Đỗ Hân Hân và Tô Lan cũng tương tự.
Giản Du Ninh cười gật đầu:
“Đã bao giờ tớ khách sáo với mấy cậu đâu. Các cậu cứ yên tâm, tớ ổn thật mà.”
Ba người Nhậm Giai Kỳ không hỏi cặn kẽ, khi biết cô không quá buồn thì họ yên lòng. Dù chơi thân đến mấy cũng không nên phải biết hết mọi việc.
Cô cảm thấy vô cùng ấm áp vì sự săn sóc của bạn cùng phòng, cô không nói gì thêm.
Cô còn chưa nghiên cứu Moment WeChat thì một tin nhắn gửi đến.
Bao Lệ Huệ: Cuối tuần không cần đến dạy piano, Văn Văn sắp tham gia hoạt động của lớp.
Giản Du Ninh lập tức thay đổi sắc mặt.
...
Giản Du Ninh luyện tập piano từ nhỏ, được Trình Tố Cẩm đốc thúc nên kỹ thuật của cô không thấp.
Mặc váy dạ tiệc, vòng eo mềm mại, thoải mái diễn tấu bài Giông Tố* có độ khó cao, hút hồn mọi người.
(*) Giông tố là tên một vở kịch được William Shakespeare sáng tác vào khoảng 1610-1611
Theo như lời Nhậm Giai Kỳ đã nói thì bài piano do cô đàn thật tự nhiên, mỗi nốt nhạc đều gõ vào màng tai, đánh thẳng vào tận đáy lòng người nghe.
Bao Lệ Huệ là khách quý đặc biệt của trường học, đúng dịp xem biểu diễn của Giản Du Ninh. cô ấy thấy khí chất của cô sạch sẽ thuần túy, tài nghệ thành thạo, sau khi tìm hiểu kỹ càng thì muốn mời cô làm gia sư.
Con gái Văn Văn của cô ấy luôn ghét gia sư, may mắn cô bé khá thích Giản Du Ninh, do dự không bao lâu liền đồng ý để cô dạy mình.
Hai tiết học piano mỗi tuần, ba năm qua vẫn luôn như vậy trừ lúc Giản Du Ninh về nhà ra.
Kiếp trước cô và Kỷ Bạch chia tay thì tinh thần thất thường, sau khi nhận tin nhắn này cô thuận theo ngừng dạy hai tiết khóa.
Không lâu sau cha mẹ của cô ly hôn, mẹ tự sát rồi nhiều chuyện rườm rà, khi cô lại nhớ tới Văn Văn, gọi điện thoại cho Bao Lệ Huệ thì cô ấy đã khóc không thành tiếng.
Văn Văn tham gia hoạt động lớp gặp chuyện ngoài ý muốn.
Hoạt động của lớp diễn ra hai ngày, đi hai nơi là Happy Valley và làng du lịch.
Trong làng du lịch, cô bé bị biếи ŧɦái sàm sỡ, thậm chí đánh đập tàn bạo rồi bị ném xuống hồ, mặt mày biến dạng.
Bây giờ nhìn thấy tin nhắn giống y hệt khiến sắc mặt của Giản Du Ninh tái nhợt.
Giản Du Ninh được sống lại, cô không muốn lại nhìn thấy Văn Văn gặp nạn, cũng không muốn nghe tiếng nức nở của Bao Lệ Huệ.
Giản Du Ninh hít sâu một hơi, dứt khoát gọi điện thoại cho cô ấy.
Bao Lệ Huệ đang ở trong nhà cùng Văn Văn thu thập hành lý chuẩn bị tham gia hoạt động lớp.
Văn Văn học trong trường tiểu học nhà giàu, nghỉ đông và nghỉ hè sẽ tổ chức hoạt động lớp một lần, tuy không bắt buộc đăng ký nhưng có luật ngầm là toàn thể tham gia.
Bao Lệ Huệ khá bất ngờ khi nhận được điện thoại của Cố Gia Trạch.
“Du Ninh hả, tin nhắn của chị có chỗ nào em không hiểu hả?”
0
0
15 giờ trước
15 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
