TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 565
Quỷ nhập vào người (thượng)

- Anh, anh xem chuyện này có kỳ quái hay không?

Ở phòng bao hội sở Hoa Nhài, Tiêu Thiên uống hơi nhiều một chút, lôi Tiêu Phàm ra nói.

- Nhị ca, chuyện gì vậy?

Đám người Tiểu Quế Tử và Giang Vũ Thành đồng loạt duỗi dài cổ hỏi.

Nếu Tiêu Nhị ca đã về kinh sư, đám người Tiểu Quế Tử Giang Vũ Thành khẳng định là phải cùng nhau tụ tập. Bằng hữu tốt như vậy không họp mặt được sao?

Tiêu Thiên kỳ thật cũng không uống rượu giỏi, so với cái “Tửu lượng” long trời lở đất kia của Tiêu Phàm hoàn toàn không cách nào so sánh được. Mỗi loại thời điểm, trong lòng vui vẻ, liền dễ dàng uống nhiều. Hôm nay cũng bởi vì có Tiêu Phàm ở đó, Tiêu Thiên rất có tiết chế, bằng không đã sớm say như chết rồi.

Dù là như thế, Tiêu Nhị ca vẫn là hơi có chút say rượu, cũng may ngoại trừ thoáng hưng phấn chút, mồm miệng coi như rõ ràng.

- Anh, anh có thể không biết đâu? Trấn Hồng Sơn xuất hiện ma quái rồi! Anh nói xem có buồn cười không?

- Chuyện ma quái?

Tiêu Phàm hai hàng lông mày hơi hơi dương lên.

Tiêu Thiên lớn miệng nói:

- Đúng đúng đúng, mấy ngày hôm trước, đã dọa ngất một ngoại thương đến khảo sát rồi, miệng nói mê sảng...

- Hì hì, làm gì có chuyện như vậy a, Nhị ca, anh nói giỡn phải không?

Tiểu Quế Tử cũng uống hơi nhiều, cười hì hì ngắt lời nói.

- Tiểu Quế Tử, cậu khi nào thấy Nhị ca đùa với cậu chưa? Ta đã nói với cậu, việc này thật sự có chút cổ quái. Trong trấn chúng ta xây dựng thêm khu công nghiệp, kết quả đào được một loạt cổ mộ...

- Cổ mộ?

- Tiêu bí thư, trong trấn các cậu tìm được một loạt cổ mộ ư?

Tiêu Thiên lời này vừa ra miệng, liền có người kinh sợ “A” một tiếng, rốt cục không kìm nổi ở một bên ngắt lời. Vị chen mồm này, mặc chiếc váy hoa hồng tím, răng trắng mắt sáng, kiều diễm vô song, chính là Uyển Thiên Thiên.

Nghe nói Tiêu Phàm cùng với các bằng hữu uống rượu, Uyển Thiên Thiên lập tức liền la hét đòi đi theo.

Cô ưa thích chính là náo nhiệt.

Suy xét đến bằng hữu của Tiêu Phàm, đều là công tử bột có mặt mũi ở đất kinh sư, Uyển Đại đương gia liền cam đoan với Tiêu Phàm, nhất định sẽ ngoan ngoãn, thục nữ tới cùng, tuyệt không kinh hãi đến bằng hữu của Tiêu nhất thiếu.

Đối với Uyển Thiên Thiên, biện pháp của Tiêu Phàm không nhiều lắm. Trên cơ bản vốn chưa từng một lần lay chuyển được cô. Tiêu nha đầu này tỏ vẻ quyết tâm muốn “bám tới cùng”, hơn nữa cô cũng quả thật tương đối thẳng thắn thành khẩn với Tiêu Phàm, đã từng tiếp xúc da thịt rồi, dường như rất có tư cách này. Tiêu Phàm chỉ có thể kiên trì, đi một bước xem một bước.

Đương nhiên, từ sâu trong nội tâm, Tiêu Phàm tuyệt không ghét Uyển Thiên Thiên.

Có người nam nhân nào sẽ thật sự chán ghét Uyển Thiên Thiên loại mỹ nữ tuyệt thế này?

Trừ phi có tật xấu!

Chẳng qua Tiêu chân nhân đến hiện tại cũng chưa có làm tốt chuẩn bị tâm lý trái ôm phải ấp. Đạo này muốn vượt qua, có vẻ như cần một cơ hội rất lớn. Nếu như không có ngoại lực thúc đẩy, chỉ dựa vào bản thân Tiêu chân nhân, thật đúng là không có biện pháp vượt qua chướng ngại tâm lý của mình.

Uyển Thiên Thiên vừa xuất hiện tại bữa tụ họp, lập tức đã khiến đám người Tiểu Quế Tử Giang Vũ Thành choáng váng hoa mắt.

Ở trường đấu cẩu của Cơ Khinh Sa, bọn họ đã từng gặp Uyển Thiên Thiên, lúc ấy đã giật nảy mình. Chỉ có điều không ngờ, tiểu nha đầu kiều diễm, thanh thuần động lòng người này lại xuất hiện ở bên cạnh lão đại.

Dường như mỹ nữ bên cạnh lão đại, không có một ai là không nổi tiếng, không phong tình vạn chủng cả.

Chỉ là vị này, nhìn qua có chút nhỏ tuổi, cũng không biết đã tốt nghiệp xong trung học hay chưa, dường như không chênh lệch với Phương Do Mỹ lắm.

Thiên Thiên trái lại rát giữ lời hứa, trong quá trình tụ hội biểu hiện rất quy củ, đứng ngồi có tư thế, cười không lộ răng, thục nữ vô cùng. Toàn bộ như một chú chim nhỏ, không có toát ra chút khí phách nữ ma đầu nào.

Tiêu Thiên bỗng nhiên nói đến cổ mộ, lập tức liền câu dẫn lòng hiếu kỳ bị đè nén hồi lâu của Uyển Thiên Thiên.

Coi như là phản xạ có điều kiện đi.

- Đúng vậy a, là loạt cổ mộ...

Tiêu Thiên nỗ lực ngồi thẳng người, nói. Đối với nữ nhân bên cạnh đại ca, Tiêu Thiên vẫn duy trì đầy đủ lễ phép và tôn trọng. Mặc dù cậu ta nhất độ cho rằng Tân Lâm mới là chị dâu tương lai, nhưng chỉ cần Tiêu Phàm chưa kết hôn, vậy hết thảy đều có khả năng.

Nói không chừng có một ngày, vị Thiên Thiên minh mị tuyệt luân này sẽ trở thành chị dâu của cậu ta ấy chứ?

- Rốt cuộc là chuyện gì, em nói rõ đi.

Tiêu Phàm lại nhăn đầu lông mày, nói rất nghiêm túc.

Thông thường mà nói, không cần nói đến loạt cổ mộ bình thường, cho dù là tìm được lăng Thành Cát Tư Hãn, Tiêu Phàm cũng không sẽ coi trọng như vậy. Hắn không phải là nhà khảo cổ học, càng không phải là “Đồng đạo” của Uyển Thiên Thiên, đối với cổ mộ không có hứng thú quá lớn. Nhưng lần này lại không giống vậy.

Tiêu Phàm lập tức nhạy bén ý thức được, đám âm hối khí tới cực điểm trên hai đầu lông mày kia của Tiêu Thiên có khả năng có liên quan tới loạt cổ mộ mà cậu ta nói. Quỷ vật tà mị bình thường, căn bản không đến gần được người Tiêu Thiên. Xem ra loạt cổ mộ này đúng thật là có chút cổ quái.

- Đúng, em cũng cảm thấy có chút kỳ quái, đang muốn nói chuyện tử tế với anh đây...

Lập tức Tiêu Thiên nâng chén trà lên uống một ngụm, bắt đầu tự thuật việc lạ phát sinh trước đó không lâu ở trấn Hồng Sơn.

Trước khi Tiêu Thiên đảm nhiệm Bí thư Đảng ủy thị trấn Hồng Sơn, cũng đã đang quy hoạch xây dựng khu công nghiệp trấn Hồng Sơn. Bởi vì trấn Hồng Sơn là nguyên quán của Tiêu lão gia, những năm gần đây, về phương diện đầu tư phương tiện cơ sở coi như tạm được, giao thông có thể nói là tiện lợi, nhưng công nghiệp cơ sở tương đối yếu kém. Trong thành phố trong huyện liền muốn lợi dụng điều kiện giao thông tiện lợi, xây dựng một khu công nghiệp đại hình tại trấn Hồng Sơn.

Không ngờ khu công nghiệp này vừa mới khởi công xây dựng không bao lâu, liền gặp phải quốc gia tiến hành điều tiết khống chế vĩ mô, co rút vòng quay chuyển tiền, tài chính cung ứng không kịp, công tác xây dựng khu công nghiệp lập tức lâm vào tạm dừng, một sạp to như vậy, cứ như vậy bỏ mặc ở nơi đó. Mỗi lần lãnh đạo lớn ở bên trên đến thị sát thôn Hồng Sơn trấn Hồng Sơn, khu công nghiệp hoang phế này tựa như một vết sẹo xấu xí đứng ở đó, giòn giã quăng vào tay lãnh đạo huyện thành phố.

Lãnh đạo cấp trên cũng là quan tâm tới chuyện này, nhưng hoàn cảnh tài chính lại không thể lạc quan, khu công nghiệp cũng liền trước sau không có gì khởi sắc.

Lần này Tiêu Thiên được bổ nhiệm làm Bí thư trấn Hồng Sơn, lãnh đạo huyện thành phố suy tính rất rõ ràng, chính là hy vọng mượn dùng biển chữ vàng của lão Tiêu gia, mượn dùng mạng lưới quan hệ của Tiêu Nhị ca ở kinh sư, tiến hành thu hút đầu tư, tranh thủ khởi động lại khu công nghiệp này.

Phải nói, suy tính của lãnh đạo huyện và thành phố thật là chính xác.

Tiêu Thiên chẳng những có mối quan hệ nhất định ở nha môn kinh sư, Tiêu gia gần đây biểu hiện cũng vô cùng sinh động, vô cùng thu hút. Còn Uông gia ban đầu vẫn vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn, gần đây lại biểu hiện vô cùng khiêm tốn, ở không ít lĩnh vực làm ra nhượng bộ trọng đại về phía Tiêu gia, dường như toàn diện co rút lại “Phòng tuyến”. Cán bộ phía dưới, trong khoảng thời gian ngắn, có chút nhìn không rõ thế cục này. Nhưng cán bộ tỉnh Giang Hán, không thể nghi ngờ là vô cùng hưng phấn.

Rất nhiều người đều nói, tỉnh Giang Hán là “Hậu hoa viên” của Tiêu gia, không ít cán bộ đều có liên hệ muôn vàn với Tiêu gia.

Trừ điểm này ra, điểm trọng yếu nhất là, Tiêu Thiên dường như có lui tới chặt chẽ với tập đoàn Cơ thị nổi danh trong quốc nội. Tiêu Thiên vừa mới đến thôn Hồng Sơn đảm nhiệm t Bí thư chi bộ hônkhông lâu, một công ty con của tập đoàn Cơ thị liền đầu tư hai chục triệu vào thôn Hồng Sơn, làm một công ty du lịch. Đủ thấy giữa hai bên, quan hệ không giống bình thường.

Có bối cảnh chính phủ và bối cảnh tài chính cứng rắn như vậy, Tiêu Thiên không thể nghi ngờ là nhân tuyển Bí thư Đảng ủy thị trấn Hồng Sơn tốt nhất, lãnh đạo huyện và thành phố hoàn toàn gửi gắm kỳ vọng vào cậu ta.

Trên thực tế, Tiêu Nhị ca cũng không có khiến các lãnh đạo thất vọng. Vừa mới nhậm chức, liền thu hút đầu tư sự tăng vọt. Thông qua tập đoàn Cơ thị đáp cầu dắt mối, liên tiếp có mấy nhà ngoại thương đến trấn Hồng Sơn khảo sát môi trường đầu tư.

- Tập đoàn Cơ thị đáp cầu dắt mối?

Tiêu Phàm cắt đứt dòng kể của Tiêu Thiên, hơi kinh ngạc hỏi.

Không đợi Tiêu Thiên trả lời, Uyển Thiên Thiên liền ở một bên bĩu môi, cười nói:

- Tiêu Phàm, anh không biết nhỉ? Cơ tỷ đã chuyên môn thành lập một tổ nhỏ ở trong công ty, có trách nhiệm “kết nối: Với Tiêu bí thư, chuyên môn phụ trách công tác có liên quan với Tiêu bí thư.

Tuổi của Uyển Thiên Thiên nhỏ hơn so với Tiêu Thiên, từ trước tới nay giao tiếp với Tiêu Nhị thiếu gia cũng không nhiều. Bản thân chưa có gì với Tiêu Phàm, nếu cứ luôn mồm kêu tên của Tiêu Thiên, cũng thất quá không lễ phép không thục nữ rồi. Vì vậy vẫn tuân thủ quy củ nghiêm ngặt, xưng hô với Tiêu Thiên là “Tiêu bí thư”.

- Anh xem Cơ tỷ đối với anh có tốt không?

- Anh nha, khắp nơi nợ phong lưu, đến lúc đó tôi xem anh trả như thế nào!

Uyển Thiên Thiên không kìm nổi nói thầm lên, cái miệng nhỏ nhắn hơi bĩu, tựa hồ đối với Tiêu nhất thiếu “Phong lưu” có chút không vừa mắt.

Tiêu Phàm nét mặt già nua hơi phiếm hồng, lúng túng một chút. Hắn vôna tưởng rằng, Cơ Khinh Sa ở thôn Hồng Sơn xây dựng một công ty du lịch, đã là rất nể mặt Tiêu nhất thiếu hắn rồi. Hiện tại xem ra, sự thật không chỉ thế này.

Uyển Thiên Thiên nói đúng, khoản nợ ân tình này của Cơ Khinh Sa thật đúng là không dễ trả.

Tuy nhiên Tiêu Phàm đối với tâm tình của Cơ Khinh Sa, và đối với tâm tình của Uyển Thiên Thiên, hoàn toàn bất đồng. Ở trong suy nghĩ Tiêu Phàm, Cơ Khinh Sa là bằng hữu kề vai chiến đấu, Uyển Thiên Thiên lại là tiểu cô nương cần phải bảo vệ. Ít nhất trước mắt là như vậy, về sau có thể nảy sinh biến hóa gì hay không, vậy khó mà nói rồi.

- Đúng vậy a, anh, tập đoàn Cơ thị và Hồng Sơn chúng ta là quan hệ hợp tác chiến lược, bọn họ giới thiệu cho chúng ta không ít ngoại thương có thực lực. Những ngoại thương này, là tới từ bảo đảo, không ngờ lại xuất hiện việc lạ như vậy, nghe nói là bị quỷ nhập vào người...

- Quỷ nhập vào người?

- Đúng vậy, đúng vậy...

Dựa theo sự miêu tả của Tiêu Thiên, vị ngoại thương này trong lúc khảo sát loạt cổ mộ của khu công nghiệp, xâm nhập xuống dưới huyệt mộ, kết quả là tới tối bắt đầu nói xằng nói bậy ở nhà khách, khiến nhân viên đi theo và nhân viên cùng đi trong trấn sợ quá chừng. Suốt đêm đưa vào bệnh viện Nhân dân huyện, cái gì cũng không tra được, ngày hôm sau, ngoại thương này liền vội vã rời khỏi trấn Hồng Sơn.

Dân bản xứ đều nói, đây là “Quỷ nhập vào người”. Mà người bị quỷ nhập vào, không chỉ có vị ngoại thương này, địa phương còn có mấy thôn dân cũng có gặp phải tình trạng tương tự. Trong khoảng thời gian ngắn, khiến cho lòng người bàng hoàng, không ai dám tiếp cận khu công nghiệp nữa.

- Tiêu Thiên, em có đi vào cổ mộ kia không?

Tiêu Phàm nhíu mi hỏi.

- Đi vào a... Anh, anh sẽ không thật sự tin có chuyện quỷ nhập vào người chứ? Bây giờ là thời đại nào rồi, làm sao có thể phát sinh chuyện như vậy? Em thấy chính là trùng hợp thôi, vị ngoại thương này khá mê tín, tự mình dọa mình cũng nên. Em nghe nói rất nhiều người của bảo đảo đều tin chuyện này...

Tiêu Thiên đĩnh đạc nói, bưng cốc bia to lên trước mặt uống một ngụm.

Tiêu Phàm liếc mắt nhìn Uyển Thiên Thiên một cái, Uyển Thiên Thiên hé miệng cười, lén cho hắn cái mặt quỷ.

Tiêu Phàm hai hàng lông mày nhàu lên càng chặt hơn.

546-quy-nhap-vao-nguoi-thuong/1162275.html

546-quy-nhap-vao-nguoi-thuong/1162275.html

583

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.