TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 547
Bạo Liệt Trùng Vương (2)

Tô Nam người bản thân đã bồi dưỡng Bạo Liệt Trùng, không biết đã sát hại biết bao mạng người.

Lại còn ra vẻ đạo mạo!

Trong đầu Ma Cưu rất nhanh hiện ra từ này.

Trong lúc hoảng hốt Ma Cưu bỗng nghĩ tới, dường như trong lời đồn Đại Hàng Đầu Sư từng bồi dưỡng ra “Bạo Liệt Trùng Vương” chính là Tổ sư của “Phái Nạp Cát”, đã nhiều năm trước kia là “Hàng Đầu Sư số một” của nước Đan Mạn, vinh dự được hoàng thất khâm phong Đại Quốc Sư.

Khó trách Tô Nam có thể đào tạo ra Trùng Vương.

- Tô Nam, ngươi là tên ngụy quân tử!

Ma Cưu vừa vội vừa giận, bắt đầu quát lớn.

Bình bát huyết sắc đó cũng không biết là bảo vật gì, không những có thể hấp thu tinh khí sinh mệnh của “Xích Viêm Thảo” phát ra hào quang, thậm chí còn làm cho Ma Cưu cảm thấy xương cốt mềm nhũn, dường như là khí lực cả người cũng không ngừng bị thứ này hấp thu. Hơn nữa tử mệnh trong cơ thể lại không ngừng giãy dụa, tiểu nhân huyết sắc và Hàng Đầu mà Tô Nam hạ trên người gã đều không chịu ngoan ngoãn. Ma Cưu dù có bản lĩnh thông thiên triệt địa, thì lúc này cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, khó có thể kháng cự.

Khuôn mặt nho nhã của Tô Nam hiện lên nụ cười dữ tợn.

- Ma Cưu, đây là đặc biệt chuẩn bị cho ngươi. Tuy rằng vẫn không phải là Trùng Vương chân chính, nhưng cũng là siêu cấp Bạo Liệt Trùng rồi. Ta dùng mười hai con Bạo Liệt Trùng mới có thể bồi dưỡng ra đấy, đủ đối phó với ngươi rồi!

- Tô Nam, hóa ra ngươi vẫn luôn tính kế ta?

- Đó là đương nhiên. Ma Cưu, ngươi đừng có quên, con trai ta Duy Đa chính là chết trong tay “Phái Bất Cổ” các ngươi, ta và “Phái Bất Cổ” các ngươi không đội trời chung!

Tô Nam tàn bạo nói, trong đôi mắt bắn ra huyết quang, hận ý ngập trời.

- Giết con của ngươi là Di Nô!

Ma Cưu kêu lên.

Có thể nghe được Ma Cưu Đại Quốc Sư thật sự sợ hãi rồi, thậm chí còn đem mọi tội lỗi đổ lên đầu Di Nô. Nếu không phải là đã vô cùng quẫn bách, thì với ngạo khí của Ma Cưu Đại Quốc Sư làm sao có thể nói ra những lời như vậy.

- Ta biết.

- Di Nô đã bị ta giết rồi. Y dùng ‘Huyết Vũ Hàng’ giết con trai ta, ta cũng để cho y nếm thử mùi vị của ‘Huyết Vũ Hàng’. Y hiện tại đã tan xương nát thịt!

- Nhưng chỉ như vậy thôi thì vẫn chưa đủ, ta muốn tiêu diệt ‘Phái Bất Cổ’ các ngươi, cho các ngươi vĩnh viễn cũng không thể trở mình được, cho toàn bộ người trong nước Đan Mạn đều nhìn thấy ai mới là chân chính là ‘Đệ nhất Hàng Đầu Sư’.

- Ma Cưu, chịu chết đi!

Tô Nam rống to, hai tay nắn bí quyết đồng thời chỉ về phía trước, hai đạo pháp lực vô cùng hùng hậu bắn ra, đánh vào trên bình bát huyết sắc, quang hoa trên bình bát càng thêm chói mắt. “Bạo Liệt Trùng Vương” vốn yên ổn dính trong bình bát trong nháy mắt thân mình phình to ra, toàn thân biến thành bộ dạng mờ mờ.

Ngay sau đó con Trùng Vương này đã muốn nổ tung rồi.

Đúng lúc này tiếng niệm chú trong miệng của Tô Nam bỗng nhiên ngừng lại, hai mắt trợn lên thật lớn, toát lên thần sắc không dám tin.

Dường như có sự tình không nghĩ đến bỗng nhiên phát sinh!

Cơ Khinh Sa ngạc nhiên khi nhìn thấy một con rết khổng lồ cắn vào chân Tô Nam.

Con rết này không thể nghi ngờ chính là linh sủng bổn mạng của Ma Cưu, ngay từ đầu ở trên không “Thánh Tuyền” xua đuổi bình bát huyết sắc. Sau khi Tô Nam phi thân thối lui đi xa, liền không có người để ý đến hành tung của nó nữa.

Song là linh sủng bổn mạng của Đệ nhất Hàng Đầu Sư thật sự không nên bị xem nhẹ như vậy. Trong thời khắc quan trọng nhất, con rết này quả nhiên chui ra một kích lập công.

Trong nháy mắt sắc mặt của Tô Nam biến thành màu tro tàn, một cỗ khí tức tử vong chớp mắt đã bao phủ xuống người y.

[ truyen
cua tui ʘʘ net ] Chỉ là lúc này con “Bạo Liệt Trùng Vương” trong bình bát cuối cùng cũng nổ tung, một đoàn quang hoa kim sắc vô cùng rực rỡ bỗng nhiên nở rộ giữa không trung, ngay lập tức làm bình bát huyết sắc nổ tan thành nhiều mảnh, hình thành một lốc xoáy kim sắc cực đại chụp xuống đầu Ma Cưu.

Cũng trong lúc này Ma Cưu vốn tay chân mềm nhũn, thân mình chuyển động không linh hoạt bỗng bộc phát ra lực lượng vô cùng, hai tay chống trên mặt đất một cái, cả người lập tức giống như tên rời khỏi cung phóng thẳng về phía Tô Nam.

Tất cả mọi việc gần như là phát sinh cùng một lúc.

Con rết bổn mệnh cắn Tô Nam, Trùng Vương nổ tung, Ma Cưu chạy trốn, đồng thời phát sinh, không có tuân theo bất cứ trình tự trước sau nào.

Cho dù động tác của Ma Cưu có nhanh như thiểm điện, nhưng Trùng Vương nổ tung hình thành lốc xoáy kim sắc tốc độ thật sự quá nhanh, thân thể của Ma Cưu rời khỏi phạm vi bao phủ của lốc xoáy kim sắc, nhưng chân phải của gã cũng không tránh thoát được.

Hét thảm một tiếng!

Từ trong miệng Ma Cưu phát ra.

Chỉ thấy lốc xoáy kim sắc dính vào chân phải Ma Cưu giống như có nham thạch nhiệt độ cực cao đi qua, tất cả mọi nơi nó đi qua da thịt đều bong tróc mục nát. Chỉ trong khoảnh khắc mà toàn bộ chân phải của Ma Cưu đều biến thành nùng huyết, bị lốc xoáy kim sắc cắn nuốt sạch sẽ. Hơn nữa loại ăn mòn kinh người này cũng không có dừng lại, ngược lại còn lấy tốc độ cực nhanh lan tràn lên phía trên, chớp mắt cả bắp chân của Ma Cưu cũng biến thành nùng huyết.

Ma Cưu không nói hai lời, tay phải vừa lật trong tay liền có thêm một kiện pháp khí đen nhánh, vung ngược tay lại cắt đứt phần chân từ đầu gối trở xuống, máu tươi lập tức phun ra như suối. Nhưng mà tình cảnh Ma Cưu bị thương so với người bình thường bị thương cũng không giống nhau, từ dòng máu tươi phun ra Cơ Khinh Sa mơ hồ nhìn thấy mấy gương mặt huyết sắc chợt lóe lên trong không trung rồi biến mất. Dường như chính là bảy sinh hồn Ma Cưu vừa rồi cưỡng ép cắn nuốt nhưng chưa hoàn toàn bị dung hợp. Ma Cưu bất chợp bị thương, nên tinh khí của những sinh hồn này lập tức theo máu trôi ra khỏi cơ thể.

Đương nhiên Ma Cưu sẽ không cho phép loại tình hình không chút trở ngại này tiếp tục xảy ra, giơ ống tay áo lên, một con rắn dài mảnh đen sẫm bắn ra.

Con rắn nhỏ này nhìn qua cực kỳ nhỏ, nhưng thân mình lại dài tới năm sáu thước. Trong các loại xà trùng thân hình dài mảnh thì “Dáng người” con rắn nhỏ này không khỏi quá “Thon thả” rồi, trong các loại xà trùng thậm chí có thể gọi là dị tộc.

Con rắn dài mảnh đen sẫm này dường như có chút linh tính, vừa mới bắn ra nhìn thấy chân Ma Cưu máu tươi tung tóe nó lập tức ngẩng đầu lên “Híz-khà zz Hí- zzz” phun ra nuốt vào, cái lưỡi tựa hồ đặc biệt hưng phấn. Không đợi Ma Cưu phân phó thêm, thân mình uốn éo rồi bay vụt lên trước quấn trên đùi phải của Ma Cưu dùng sức buộc chặt, cái đầu nhỏ đâm vào trong vũng máu mở lớn miệng hút lấy máu tươi, tiếng “Chậc chậc” nghe vào trong tai Cơ Khinh Sa rất kinh người.

Nhưng mà phương pháp cầm máu khác người này cũng khá hữu dụng, gần như là ngay tức khắc máu tươi phun ra trên chân của Ma Cưu đã ngừng lại, màu sắc của con rắn dài mảnh sau khi uống qua máu tươi cũng biến từ đen sẫm sang màu đỏ sậm, cơ thể dài mảnh cũng thô to thêm một chút.

Nhưng sắc mặt của Ma Cưu lại trắng bệch, hai tay lại chống xuống dưới đất đập mạnh, mãnh liêt đứng lên, thân thể lắc lư vài cái cuối cùng cũng đứng vững, nhìn chằm chằm vào Tô Nam ở cách đấy không xa, trong mắt bùng lên ngọn lửa phẫn nộ vô cùng.

Tô Nam liền mỉm cười, một nụ cười châm biếm nở ra trên khuôn mặt màu tro xám của y, đôi mắt vô thần nghênh tiếp ánh mắt của Ma Cưu, không có chút sợ sệt khiếp đảm nào.

- Ma Cưu, ngươi nghĩ rằng chỉ như vậy là được rồi sao? Ngươi cũng quá xem thường Trùng Vương của ta rồi đó?

Ma Cưu vung đao cắt chân quả thật cũng đủ quyết đoán, nhưng ông ta sử dụng cũng chỉ là một phương pháp cầm máu, phương pháp cầm máu bình thường, lại như thế nào có thể ngăn cản được sự ăn mòn của Hàng Đầu Thuật của “Bạo Liệt Trùng Vương” ?

Mặc dù Tô Nam đã thừa nhận đây vẫn không phải là Trùng Vương chân chính, nhưng uy lực cũng đã đủ mạnh rồi.

Ma Cưu cười lạnh một tiếng, lạnh lùng nói:

- Cái này thì có quan hệ gì? Bắt được ngươi, sau đó hút máu tươi của ngươi, thì Hàng Đầu ngươi hạ cũng sẽ tự giải trừ.

- Ngươi cảm thấy ta sẽ cho ngươi cơ hội này sao?

Tô Nam bắt đầu cười ha hả, bỗng mở lớn miệng.

Cơ Khinh Sa thiếu chút nữa sợ hãi hô lên.

Sắc mặt Ma Cưu cũng lập tức biến thành cực kỳ khó coi.

Chỉ thấy Tô Nam mở miệng ra xuất hiện một con kim giáp trùng nhỏ rực rỡ bám chặt trên đầu lưỡi Tô Nam, dường như đang hấp thu máu tươi của Tô Nam.

Con giáp trùng nhỏ này Ma Cưu đương nhiên nhận ra.

Lại là một con Bạo Liệt Trùng!

Khác với các con Bạo Liệt Trùng khác ở chỗ Tô Nam không ngờ lại nuôi dưỡng con Bạo Liệt Trùng này trong chính cơ thể của mình, dùng máu tươi của mình để nuôi dưỡng. Lẽ nào con Bạo Liệt Trùng này lấy bản thân Tô Nam làm ký chủ sao?

Không đến mức điên cuồng như vậy chứ!

Nhưng sự tình này cho thấy, mặc kệ con Bạo Liệt trùng này có phải dùng bản thân Tô Nam làm ký chủ hay không thì Ma Cưu muốn cắn nuốt linh hồn của Tô Nam, hút cạn máu tươi của y lại là muôn vàn khó khăn rồi.

530-bao-liet-trung-vuong-2/1162256.html

530-bao-liet-trung-vuong-2/1162256.html

271

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.