TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 538
Cạm bẫy của Đại Quốc Sư

Mặt trời chói chang nhô lên cao.

Tháng tám ở Giáp Lục Đảo nóng như thiêu như đốt.

Trong nhà nghị sự tại trang viên Ma Cưu lại một mảnh mát mẻ. Không phải là bởi vì trang viên ở chỗ sâu trong rừng mưa, mà là vì nhà nghị sự lắp máy điều hòa công suất lớn. Hàng năm ở lại trong hoàng cung, Ma Cưu Đại Quốc Sư cũng không bài xích sản phẩm khoa học kỹ thuật hiện đại hoá. Ma Cưu trang viên nhìn qua cổ xưa, trên thực tế trình độ hiện đại hoá cũng không thấp.

Ma Cưu vẫn đang mặc trang phục truyền thống hoa lệ thêu viền vàng, chòm râu dưới cằm được cắt tỉa chỉnh tề, cả người có vẻ cực kỳ chấn hưng. Trải qua mấy ngày tĩnh dưỡng điều tức, Đại Quốc Sư hiện tại thể xác và tinh thần đều nằm trong trạng thái đỉnh cao nhất.

Chịu sự ảnh hưởng của Đại Quốc Sư, toàn bộ nhà nghị sự không khí đều có vẻ vô cùng dâng trào. Nhóm Đại Hàng Đầu Sư đang ngồi, từng người từng người thần thái sáng láng, vẫn duy trì tràn đầy ý chí chiến đấu.

Di Nô và Cơ Khinh Sa đương nhiên là ngoại lệ.

Ban đầu tại nhà nghị sự này, Di Nô mỗi lần đều là ngồi ở vị trí bên tay trái ghế chủ tịch, vô cùng bắt mắt. Những năm Ma Cưu ở tại hoàng cung, đa số thời điểm triệu họp nghị sự, vị trí chủ tịch đều là để trống, Di Nô là Chủ tịch trên thực tế.

Lúc này đây, Di Nô ngồi ở vị trí gần cuối nhất, địa vị thậm chí còn không bằng Cơ Khinh Sa. Sắc mặt xám xịt, cúi thấp đầu, không dám nhìn bất cứ người nào trong đại sảnh nghị sự. Di Nô rất rõ ràng, y hết thảy đều đã xong rồi, có thể giữ được tính mạng hay không, còn phải xem thiên ý như thế nào. Về phần những thứ khác, tốt nhất không cần nghĩ, chỉ trở nên thương tâm mà thôi.

Đây là một loại tình hình cực kỳ kỳ lạ.

Toàn bộ nhà nghị sự đều là nam nhân thổ dân bản địa dáng người thấp bé, khuôn mặt ngăm đen. Cơ Khinh Sa một cô gái người Hoa xinh đẹp xuất chúng, dáng người quyến rũ, làn da trắng nõn trơn mềm như vậy ngồi ở trong đó, thực sự là hai hình thái trái lập hoàn toàn.

Quả thực chính là dở ông dở thằng.

Nhưng Ma Cưu Đại Quốc Sư phân phó như vậy, ai dám hỏi nhiều?

Đừng thấy Đại Quốc Sư khí sắc khá tốt, dường như tâm tình cũng hơi tệ. Nhưng ai cũng hiểu được, bị người mà mình tín nhiệm nhất phản bội, là cái cảm giác gì. Lúc này đi chọc giận Đại Quốc Sư, thật sự là chính là tự tìm đường chết.

- Gia Văn, chuẩn bị thế nào rồi?

Ma Cưu Đại Quốc Sư quay đầu nhìn về phía Đại Hàng Đầu Sư Gia Văn ngồi ở một vị trí bên trái, sắc mặt hiền hoà, giọng nói thân thiết.

Từ an bài vị trí này, dường như có thể nhìn ra được, Ma Cưu Đại Quốc Sư đã quyết để Gia Văn tiếp nhận Di Nô, đảm nhiệm vị trí Đại Tế Ti của “Bất Cổ phái” sau ông ta.

Vốn ngoại trừ Di Nô, Ma Cưu còn có đệ tử thân truyền. Nhưng mà đệ tử thân truyền Cơ An Ni và Giang Trừng về Hàng Đầu thuật không kém gì Di Nô kia, mấy ngày trước đó đã bị trọng thương, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có biện pháp phục hồi như cũ. Kế hoạch Đại Quốc Sư tu luyện “Thiên Quỷ Hàng” lại vô cùng cấp bách, trong lúc này chỉ có thể lựa chọn tín nhiệm Gia Văn, một nhân vật trọng yếu trong phái ngày thường khá là bất hòa, không có chỗ tốt nhất định. Gia Văn lại không chắc sẽ toàn tâm toàn ý cống hiến cho Đại Quốc Sư. Tại thời điểm quan trọng, chỉ cần gã buông thả một chút, chính là đại phiền toái.

Lúc này, đối với gã không có gì hấp dẫn bằng cái vị trí Đại Tế Ti kia.

Nghe Ma Cưu hỏi, Gia Văn lập tức khom người, kính cẩn nói:

- Báo cáo sư thúc, hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng. Đại trận này sẽ do con tự mình chủ trì, tổng cộng hai mươi mốt đệ tử tham dự. Ba người chủ trì nhãn trận đều là Đại Hàng Đầu Sư, còn có hai linh sủng sư thúc tự mình nuôi dưỡng cũng tham dự trong đó. Cái tên người Hoa kia không đến thì thôi, chỉ cần hắn dám đến, tuyệt đối là chui đầu vô lưới, chỉ còn đường chết.

Nói tới đây, Gia Văn giọng điệu trở nên mãnh liệt, ánh mắt xéo qua liếc nhìn Cơ Khinh Sa đang ngồi ở góc đối diện một cái, có chút ngạo khí.

Ma Cưu đưa tay vuốt vuốt chòm râu hoa râm ngắn, trầm giọng nói:

- Gia Văn, không thể khinh thường. Theo Cơ tiểu thư nói, Tiêu tiên sinh là một trong những cao thủ thuật pháp mạnh nhất Hoa Hạ. Đối phó với một cao thủ lớn như vậy, chúng ta nhất định phải chú ý cẩn thận. Phải suy xét sự tình một cách toàn diện, cố gắng không lưu lại cho dù là một chút sơ xót.

Gia Văn cao giọng nói:

- Xin sư thúc yên tâm, nếu như vậy, thuật pháp Hoa Hạ cũng không cao minh hơn so với Hàng Đầu thuật Nam Dương chúng ta. Nếu bố trí như thế, còn không đối phó được một mình hắn, không cần sư thúc trừng phạt, con sẽ tự sát tạ tội.

Vị Gia Văn Đại Hàng Đầu Sư này là tạm thời điều vào trang viên Ma Cưu, đêm hôm Tiêu Phàm xâm nhập vào trang viên, Gia Văn không có ở đó, không có thấy tận mắt thủ đoạn của Tiêu Phàm. Đối với vị đại thuật sư người Hoa này, không hề nhận thức, cũng càng chưa nói tới sợ hãi.

Thân là Đại Hàng Đầu Sư, Gia Văn cả đời này cơ bản chưa từng thất bại, gần như được cho là bách chiến bách thắng. Loại tự tin siêu cường có được trong thực chiến này, cũng không phải Cơ Khinh Sa nói mấy câu là có thể hù sợ.

Ma Cưu lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, cười nói:

- Được, tốt lắm. Chỉ cần ngươi xử lý được tên Hoa Hạ này, vị trí Đại Tế Ti sẽ là của ngươi.

Mặc dù Gia Văn đoán được Ma Cưu có ý tứ này, nhưng Ma Cưu chưa bao giờ chính mồm nói qua. Lần này, trước mặt mọi người chính mồm đồng ý, Gia Văn không khỏi mừng rỡ, lập tức đứng dậy, cung kính bái Ma Cưu, giọng cung kính:

- Tạ ơn sư thúc, con nhất định sẽ dốc hết toàn lực.

- Tốt, tốt...

Ma Cưu liên tục vuốt cằm, tươi cười chân thành.

Di Nô mặt xám như tro tàn.

Sư phụ ngay trước mặt y, hứa giao vị trí Đại Tế Ti cho Gia Văn, có thể thấy được ở trong suy nghĩ của sư phụ, y cho dù không phải người chết, cũng không khác gì nhiều.

- Cơ tiểu thư, giới thiệu cho cô một chút. Vị Gia Văn này là sư chất của ta, cũng là Đại Hàng Đầu Sư kiệt xuất nhất ‘Bất Cổ phái’ chúng tôi. Sau tôi, anh ta chính là đứng đầu một phái của ‘Bất Cổ phái’.

Ma Cưu lập tức nhìn về phía Cơ Khinh Sa, khẽ cười nói.

- Sư thúc quá khen!

Gia Văn vội vàng lại khom người, thần sắc ngạo nghễ trên mặt cũng là càng thêm rõ ràng.

Cơ Khinh Sa thản nhiên nói:

- Gia Văn Đại Hàng Đầu Sư, hạnh ngộ.

Gia Văn cười lạnh một tiếng, ngóc đầu lên, lý không thèm để ý.

Gã rất rõ, Ma Cưu sở dĩ đối với Cơ Khinh Sa khách khí như vậy, kỳ thật chính là trò chơi “Mèo bắt chuột” điển hình. Ở trong nội tâm Ma Cưu, sớm đã hận những người Hoa đối nghịch với ông ta đến thấu xương. Tiêu Phàm lần trước xâm nhập vào Ma Cưu trang viên, làm thương nặng mười hai Âm Quỷ, khiến cho mạo hiểm Ma Cưu tu luyện “Thiên Quỷ Hàng” thêm gia tăng. Trong lòng Ma Cưu, hận không thể ăn thịt cả da lẫn xương.

Ma Cưu là cố ý để Cơ Khinh Sa nghe được bố trí của bọn họ, khiến trong nội tâm cô không kìm được lo lắng cho Tiêu Phàm, chịu nhiều dày vò. Kẻ thù càng thống khổ, Ma Cưu lại càng là vui mừng.

Nói cách khác, Cơ Khinh Sa hiện tại chẳng qua chỉ là “Đạo cụ” lấy lòng Ma Cưu mà thôi. Một “Đạo cụ” chắc chắn chết như vậy, Gia Văn cũng không có tâm tình hàn huyên khách khí với cô. Hơn nữa, ở trong này, Ma Cưu mới là diễn viên chính vĩnh viễn. Tuy rằng đã trước mặt mọi người hứa giao vị trí Đại Tế Ti cho mình, Gia Văn cũng hiểu được, bản thân mình vẫn là vai phụ.

Bất kể là khi nào, vai phụ cũng không nên đi đoạt nổi bật hơn diễn viên chính. Bằng không, vai phụ như vậy sớm hay muộn sẽ bị diễn viên chính ghen ghét.

Đối với biểu hiện này của Gia Văn, Ma Cưu hết sức hài lòng, mỉm cười nói với Cơ Khinh Sa:

- Cơ tiểu thư, Gia Văn đã bày ra một cạm bẫy rất lớn, liền đợi Tiêu tiên sinh chui vào. Cô cảm thấy, một khi rơi vào cái bẫy này, Tiêu tiên sinh có mấy phần hy vọng còn sống?

Cơ Khinh Sa liền mỉm cười, tươi cười quyến rũ, mắt nhìn Ma Cưu, từ từ nói:

- Đại Quốc Sư, ông hỏi sai rồi. Ông nên hỏi là, sau khi Tiêu Phàm đến đây, Gia Văn bọn họ có thể còn mấy người sống sót.

Gia Văn sắc mặt lập tức trầm xuống, trợn mắt nhìn Cơ Khinh Sa.

Cơ Khinh Sa không chút để ý tới trạng thái của Gia Văn, tiếp tục cười nói:

- Gia Văn đại sư, ngươi hẳn là may mắn, Tiêu Phàm là một người nhân từ. Chỉ cần các ngươi không quá chọc giận hắn, tin tưởng hắn sẽ giữ lại cho các ngươi một cái mạng.

- Đương nhiên, nếu như muốn trăm phần trăm giữ được tính mạng, biện pháp tốt nhất chính là, trước khi hắn đến, khẩn trương chạy. Chạy trốn càng xa càng tốt, tốt nhất đến đầu cũng đừng ngoảnh lại. Bằng không, ngươi thật sự sẽ phải hối hận.

Ngữ khí của Cơ Khinh Sa càng thêm thư giãn thích ý, thật giống như đang kể một sự thật, tự nhiên như vậy.

- Im miệng!

Gia Văn giận dữ, mạnh mẽ đứng dậy, ánh mắt lửa giận bùng cháy mạnh, tay phải vừa nhấc, định ra tay với Cơ Khinh Sa.

Ma Cưu Đại Quốc Sư bật cười ha hả, giơ tay phải lên, nhẹ nhàng phất xuống. Gia Văn chỉ cảm thấy một cỗ sức lực khổng lồ mãnh liệt tới, đến nửa điểm kháng cự đều không có, liền theo cổ cự lực này ngồi xuống, không khỏi hoảng sợ biến sắc.

Trên thực tế, Gia Văn chưa bao giờ thực sự lĩnh giáo qua thủ đoạn của Đại Quốc Sư. Khi gã vẫn chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi ngây thơ, Ma Cưu đã là Đại Tế Ti của bộ lạc người Lạc Già, đứng đầu bộ tộc. Gia Văn vừa mới bước vào giới Hàng Đầu bắt đầu học Hàng Đầu thuật, Ma Cưu cũng đã là Đại Quốc Sư uy chấn cả nước Đan Mạn, Gia Văn vĩnh viễn đều chỉ có thể ngẩng đầu nhìn lên “Đệ nhất Hàng Đầu Sư” cao cao tại thượng. Loại sự tình giao thủ với Ma Cưu, đó là nghĩ cũng không dám nghĩ.

Cho nên, Gia Văn cũng giống với rất nhiều Hàng Đầu Sư khác của “Bất cổ phái”, đối với Ma Cưu chỉ là sùng bái mù quáng và kính sợ. Cho tới bây giờ cũng không biết, thủ đoạn của Đại Quốc Sư rốt cuộc cao minh đến tình trạng nào.

Lần này, Gia Văn xem như đã lĩnh giáo rồi.

Sâu không lường được!

Cho dù Gia Văn đối với bản thân mình có tự tin hơn chăng nữa, trong nháy mắt liền hiểu được, ở trước mặt Ma Cưu Đại Quốc Sư, mình non nớt như đứa trẻ, căn bản không thể có bất luận dị tâm gì. Nếu không, Đại Quốc Sư lấy tính mạng mình, dễ như trở bàn tay.

- Cơ tiểu thư, cô là một nữ nhân rất giỏi, hiểu được đánh tâm lý như thế nào. Giỏi, vô cùng giỏi.

Ma Cưu khoát tay ngăn Gia Văn lại, mỉm cười nói với Cơ Khinh Sa:

- Người phụ nữ trí dũng song toàn như cô, lại rất xinh đẹp như vậy, tôi cả đời này đều rất ít gặp qua. Nói thật với cô, cho dù là vương hậu và mấy vị Công chúa của chúng tôi, ta thấy so sánh với Cơ tiểu thư, đều kém rất xa. Đáng tiếc a, số lượng âm nữ của ta vừa vặn, không thừa một cái nào. Nói cách khác, ta vẫn là thật sự không muốn thương tổn cô.

Nói xong, Ma Cưu lắc lắc đầu, dường như thật sự tiếc nuối cho Cơ Khinh Sa.

- Nếu ta trẻ hơn ba mươi tuổi, có lẽ, ta sẽ cưới cô.

Ma Cưu Đại Quốc Sư lời này vừa ra khỏi miệng, tất cả mọi người đều mở to hai mắt.

Không biết là xuất phát từ nguyên nhân gì, Đại Quốc Sư cả đời chưa lập gia đình. Tất cả mọi người đoán, là Đại Quốc Sư quá say mê nghiên cứu Hàng Đầu thuật, bởi vậy không có ý định lập gia đình, dưỡng dục con cháu hậu đại.

Hiện tại, không ngờ ngay trước mặt mọi người nói ra lời như vậy, có thể thấy được ông ta đối với Cơ Khinh Sa là tán thưởng bực nào.

- Cảm ơn Đại Quốc Sư. Đây là câu nói khiến tôi cảm thấy vui nhất trong mấy ngày qua.

Cơ Khinh Sa duyên dáng cười, tự nhiên hào phóng nói, không có chút sợ hãi.

524-cam-bay-cua-dai-quoc-su/1162247.html

524-cam-bay-cua-dai-quoc-su/1162247.html

346

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.