Chương 536
Nhìn thấu
Nhưng nhìn ngoài mặt, cô chỉ là một cô gái nhỏ bé yếu ớt, dùng ánh mắt khẩn trương bất an nhìn về phía Ma Cưu Đại Quốc Sư và đám đông tùy tùng của ông ta.
Đôi mắt của Cơ Khinh Sa, hơi híp lại đôi chút.
Bên trong đám tùy tùng của Ma Cưu Đại Quốc Sư, cô nhìn thấy Di Nô và Phạm Anh. Di Nô là đệ tử thân truyền của Ma Cưu Đại Quốc Sư, lại là kẻ chủ trì sự vụ thường ngày của “Bất Cổ Phái”, Di Nô theo phía sau của Ma Cưu, không làm Cơ Khinh Sa cảm thấy bất ngờ gì cả. Khiến Cơ Khinh Sa thực sự bất ngờ là, Phạm Anh cũng có mặt ở đây.
Căn cứ vào miêu tả của Phạm Anh, trước đó, y không có vinh hạnh như vậy. Mặc dù y là đồ tôn đích truyền của Ma Cưu Đại Quốc Sư. Nhưng đến cơ hội tiếp xúc Ma Cưu Đại Quốc Sư ở cự ly gần cũng chưa từng có. Trong lòng của Ma Cưu Đại Quốc Sư, vị đại phú hào này của thành Lạc Già, lãnh tụ người Hoa, so với mấy chục tên Hàng Đầu Sư bình thường của “Bất Cổ Phái” không có gì khác biệt.
Nhưng hiện tại, Phạm Anh lại có được cơ hội như vậy, đi theo sau lưng của Ma Cưu Đại Quốc Sư, nửa đêm đi tới đây. Có lẽ là vì đã làm tốt việc này, nên Phạm Anh đã lọt vào mắt xanh của Ma Cưu Đại Quốc Sư.
Nhưng mà trong lòng của Cơ Kinh Sa, lại nhanh chóng lóe lên một tia bất an.
Sự việc này, có lẽ không đơn giản như cô tưởng.
Sự thật là Ma Cưu Đại Quốc Sư không phải là hạng dễ dàng bị che mắt, lại càng không phải là hạng người dễ dàng xa vào cạm bẫy.
Không đợi Cơ Khinh Sa suy tính thật sẵn sàng, Ma Cưu Đại Quốc Sư đã đến trước phòng giam mà cô ở, đôi mắt sáng ngời có thần, phóng ánh nhìn thẳng tới cô. Cơ Khinh Sa nhớ lại thân phận của mình bây giờ, theo phản xạ tránh đi ánh nhìn của Ma Cưu Đại quốc sư.
Cô cần phải diễn bộ mặt tương đối sợ hãi mới được.
Có lẽ, Ma Cưu Đại Quốc Sư là đích thân đến “nghiệm thu” chất lượng của đám “lò đỉnh” này. Đây đối với việc ông ta có thể luyện thành công “Thiên Quỷ Hàng” hay không, rất quan trọng.
Sự thật chứng minh, suy đoán của Cơ Khinh Sa là rất có lý. Ma Cưu Đại Quốc Sư chỉ liếc nhìn cô một cái, liền chậm rãi bước qua phòng giam tiếp theo. Nói một cách tương đối, biểu hiện của bảy người nam nữ kia thì tệ hơn nhiều. Nhìn thấy ánh mắt của Ma Cưu, tất cả đều sợ đến run rẩy. Cô bé nhỏ tuổi nhất đó, thậm chí còn khóc thét lên “oa oa”.
Trong đêm tĩnh lặng, tiếng khóc chói tai đó đặc biệt thê lương.
Ma Cưu cười cười, cũng không có ngăn lại. Chỉ gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Sau đó lại chậm rãi quay lại, một lần nữa dừng chân trước phòng giam của Cơ Khinh Sa.
- Cô tên gì?
Lần này, Ma Cưu Đại quốc sư không lập tức rời khỏi, ngược lại còn nhìn Cơ Kinh Sa cười hỏi, giọng điệu vô cùng ôn hòa.
Theo sau lưng Đại quốc sư là đám người Gia Văn, Di Nô cũng liếc nhìn nhau một cái, đều có chút kinh ngạc. Bọn họ đi theo Đai quốc sư nhiều năm, biết rõ tính cách của Ma Cưu không hề dễ chịu như vậy, câu nói ‘bình dị gần gũi” hoàn toàn không can hệ gì đến Đại quốc sư. Nhưng không biết tại sao đột nhiên lại khách sáo với Cơ Khinh Sa như vậy.
Chỉ là một lò đỉnh mà thôi, sẽ sớm trở thành thức ăn bị nuốt chửng bởi âm quỷ, đâu cần phải biết rõ danh tánh của cô chứ? Cho dù có xinh đẹp đến đâu, thì cũng đâu có ý nghĩa gì chứ?
- Tôi tên Cơ Khinh Sa.
Trong lòng của Cơ Khinh Sa vẫn tràn đầy sự nghi hoặc, nhưng vẫn nói thật với Đại quốc sư về họ tên của mình.
Ma Cưu gật gật đầu, liền quay đầu lại ra lệnh:
t❤r u y e n c u a t u i N e t
- Mời Cơ tiểu thư ra đây nói chuyện.
- Dạ!
Ngục tốt phụ trách canh giữ bọn họ không hiểu lắm, nhưng vẫn thi hành mệnh lệnh của Đại quốc sư một cách không chút do dự. Đối với họ mà nói, mỗi câu nói của Đại quốc sư, còn quan trọng hơn thánh chỉ của Sudan tối cao. Đại quốc sư giống như thần thánh trên trời, tuyệt đối không thể kháng cự lại.
Cánh cửa sắt nặng nề được mở ra, Cơ Khinh Sa hơi do dự, từ từ bước ra.
Rõ ràng là, tình hình có chút ngoài dự đoán của cô.
Ma Cưu Đại quốc sư mỗi lần đều không theo quy tắc mà làm!
Cơ Khinh Sa từ từ bước đến cách trước mặt Đại quốc sư vài mét, và dừng chân, vẫn nhớ rõ thân phận hiện thời của mình, cúi gầm mặt, không dám ngước mặt lên nhìn.
Ma Cưu Đại quốc sư nhìn cô với vẻ hứng thú, trên mặt hiện lên một nụ cười nhạt.
- Cơ tiểu thư, cuối cùng chúng ta cũng đã gặp mặt. Người bạn đó của cô có khỏe không?
Sau một hồi, Đại quốc sư cuối cùng đã mở miệng, mỉm cười nói ra từng câu từng chữ, đều giống như là sấm sét cuồn cuộn, giáng ầm ầm lên đầu của Cơ Khinh Sa.
Cơ Khinh Sa ngẩng đầu lên, sắc mặt có hơi chút thay đổi.
Di Nô theo sát phía sau Đại quốc sư, sắc mặt như màu đất, tự mình đọc được thần sắc kinh hãi từ trong mắt đối phương.
Ma Cưu Đại quốc sư vẫn mang nụ cười, mắt nhìn Cơ Khinh Sa, không vội không vàng nói:
- Cơ tiểu thư, không cần phải kinh ngạc như vậy. Mấy ngày trước, cô đã từng thăm viếng trang viên của tôi. Khí tức của cô, sớm đã lưu lại ở đây. Tôi chỉ không ngờ rằng, cô lại một lần nữa đến thăm, hơn nữa còn dùng phương thức như vậy. Không thể không thừa nhận rằng, Cơ tiểu thư là một người thông mình sáng dạ, gan cũng to thật đó chứ! Ma Cưu tôi đã bảy mươi tuổi, thật sự là lần đầu tiên nhìn thấy một cô gái to gan như vậy.
Cơ Khinh Sa không khỏi cười khổ.
Đây quả thật là điều cô không nghĩ tới. Cô chưa bao giờ coi thường Ma Cưu, trước khi đến Ma Cưu trang viên, cô đã dịch dung rất kĩ (cải trang thành người khác), biến đổi phần lớn dung mạo của mình, che đi vẻ đẹp tuyệt mỹ của mình, để không gây sự chú ý của người xung quanh. Cơ Kinh Sa của bây giờ, nhìn vào chỉ là một cô gái trẻ có tướng mạo không tệ, dáng người khá chuẩn mà thôi, chứ không có điểm gì đặc biệt.
Sự thật chứng minh, cô đã đánh giá thấp sự thần kì của Hàng Đầu thuật. Nói cách khác, cô đã đánh giá thấp năng lực của Ma Cưu Đại quốc sư. Sự tình đã qua mười ngày, không ngờ Ma Cưu Đại quốc sư vẫn có thể vừa nhìn đã nhận ra khí tức của cô. Theo như Cơ Khinh Sa biết, đây lẽ ra là một loại bản năng nào đó của động vật, con người hẳn là không có năng lực như vậy.
Đương nhiên, Hàng Đầu thuật cũng giống với tất cả những phép thuật khác, đều có thể cường hóa bản năng của con người, chỉ là cách cường hóa không giống nhau.
- Cơ tiểu thư, nếu cô đã là người thông minh, tôi nghĩ cô hẳn là hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ. Tôi tin là chúng ta có thể nói chuyện một cách đàng hoàng. Tôi hy vọng Cơ tiểu thư là một đối thủ đáng để tôi kính trọng. Nếu Cơ tiểu thư có ý đồ phá vây, vậy thì không tốt rồi, sẽ phá hỏng bầu không khí giữa chúng ta, đó sẽ là tình cảnh mà tôi không muốn nhìn thấy.
Ma Cưu Đại quốc sư nói một cách chậm rãi, giọng điệu chắc chắn vô cùng, dường như tất cả đều nằm gọn trong lòng bàn tay của ông ta.
- Cơ tiểu thư hẳn là hiểu rõ, ở trước mặt tôi, cô không có bất cứ cơ hội chạy trốn hoặc phản kháng nào. Đương nhiên, người bạn đó của cô đến kịp, tình hình có lẽ sẽ khác. Nhưng mà, nếu tôi đoán không sai, người bạn đó của cô, có lẽ sẽ không đến vào lúc này. Hắn có khả năng sẽ xuất hiện trong lúc tôi chính thức bắt đầu tu luyện “Thiên Qủy Hàng”, canh lúc tôi không để ý, kích tôi một đòn trí mạng, có phải vậy không, Cơ tiểu thư?
- Qủa là một kế hạch không tệ.
Ma Cưu cười, dựng một ngón tay thẳng lên, lay nhẹ trước mặt mình hai cái, dường như đối với kế hoạch này, mang đầy lòng khen ngợi.
Cơ Khinh Sa nhìn chừng chừng vào gương mặt ngăm đen của Ma Cưu, đồng tử co rút lại.
Chỉ là, trong lòng cô cũng hiểu rõ, lời nói của Ma Cưu là sự thật, với tình hình trước mắt, bất kể là phá vây hoặc là phản kháng, cô cũng không có nửa phần cơ hội thành công.
Nơi này ngoài Ma Cưu ra, còn có khá nhiều Đại Hàng Đầu Sư, dựa vào khí tức phát ra trên người của họ, Cơ Khinh Sa đã có thể đoán được, trình độ Hàng Đầu thuật của họ tuyệt đối không kém hơn Di Nô.
- A, đúng rồi, quên thỉnh giáo, cao danh quý tánh của người bạn đó của cô?
- Tiêu Phàm.
Cơ Khinh Sa trả lời rất đơn giản. Câu hỏi như vậy, không cần phải giấu diếm.
- Hóa ra là Tiêu tiên sinh.
- Thật sự rất hy vọng có thể mau chóng gặp Tiêu Phàm tiên sinh, thời khắc đó, tôi rất mong chờ.
Thái độ của Ma Cưu Đại quốc sư, càng tỏ vẻ tao nhã hơn, nhìn không ra bất cứ biểu hiện không hài lòng hay tức giận nào.
- Xin đại quốc sư yên tâm, hắn nhất định sẽ đến. Nhưng, e rằng đối với Đại quốc sư mà nói, đó không phải là một cuộc gặp gỡ vui vẻ thoải mái gì.
Cơ Khinh Sa đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, thản nhiên đáp.
Ma Cưu đại quốc sư mỉm cười nói:
- Cơ tiểu thư, tôi có thể dự cảm được, cuộc gặp gỡ giữa tôi và Tiêu tiên sinh là không thể tránh khỏi. Bất kể cô có tin hay không, đây chính là số mệnh.
- Tôi tin.
Cơ Khinh Sa nói không chút do dự.
522-nhin-thau/1162245.html
522-nhin-thau/1162245.html
239
2
6 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
