TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 534
Lò Đỉnh (1)

Công lực của Cơ Khinh Sa không thâm hậu như của Tiêu Phàm, lại không phải là đệ tử của Vô Cực Môn, đối với việc sử dụng bảo gương, lại càng khó mà đạt đến trình độ như ý.

Tuy nhiên sau khi Tiêu Phàm tỉ mỉ điều tra bảo gương, ngược lại đã nghĩ ra cách “đầu cơ trục lợi”. Lý do Cơ Khinh Sa không thể điều khiển “Gương Thiên Cương” như ý của mình, không thể phát huy toàn bộ uy lực của nó, mấu chốt là ở chỗ pháp lực ẩn chứa bên trong bảo gương là đến từ Thanh Thiên Tử và Vô Trần Quan. Nếu có thể rót loại pháp lực thích hợp cho Cơ Khinh Sa sử dụng vào bên trong bảo gương, vấn đề này sẽ có thể giải quyết một cách dễ dàng.

Đương nhiên, pháp lực khác muốn rót vào bên trong “Gương Thiên Cương”, tương đối không dễ. Nhưng đối với một Tiêu Phàm sở hửu “Tạo Hóa Hoàn” mà nói, lại không phải là hoàn toàn không có khả năng. Bên trong “Tạo Hóa Hoàn” chứa đựng pháp lực, đến từ linh mạch dưới lòng đất Chỉ Thủy Quan, được trận pháp của Vô Cực Môn dẫn hướng, là linh lực thiên địa chính tông nhất, bất kỳ pháp khí nào theo lý đều sẽ không bài xích.

Hơn nữa, Cô Hồng Tử dù sao cũng là truyền nhân Vô Cực, là nhất mạch tương thừa với Tiêu Phàm.

Sau một lát, Cơ Khinh Sa rời khỏi mật thất dưới đất, tìm đến chân nhân trụ trì của Ngọc Dương Quan__Liệt Dương Tử.

Trong mắt người ngoài, Ngọc Dương Quan mấy ngày này biến hóa rất lớn, trụ trị chân nhân tiền nhiệm Nguyên Thành Tử cùng một số vị đạo nhân chấp sự quan trọng trong đạo quan, đột nhiên mất tích tập thể, tuyên bố ra bên ngoài là xuất hành tru du. Ngọc Dương Quan do sư điệt của Nguyên Thành Tử là Liệt Dương trân nhân chính thức tiếp quản.

Ngoài ra, Ngọc Dương Quan còn có hơn mười vị đạo chưởng pháp lực cao thâm, cũng đã đồng loạt mất tích.

Một số tín đồ truy vấn tình hình, đạo sĩ của Ngọc Dương Quan đều ấp a ấp úng, không thể nói ra lý do. Một sự nghi ngờ lớn bao trùm lấy Ngọc Dương Quan, mấy ngày nay những thiện nam tín nữ đến bái thần xin sâm, ngược lại càng nhiều hơn so với lúc trước.

Tất cả mọi người muốn tìm hiểu tin chính xác.

Liệt Dương Tử không để ý gì đến việc này, chỉ theo dăn dò của Cơ Khinh Sa, chuẩn bị một số dược phẩm đại bổ nguyên khí. Cơ Khinh Sa mang dược phẩm xuống dưới mật thất, đích thân canh gác ở bên ngoài phòng đan, không có bất cứ ai lại gần.

Liệt Dương Tử cũng đã an bài một số đệ tử thân tín, tăng cường cảnh giới ở bên ngoài “Khổ Trúc Uyển”, khiến một “Khổ Trúc Uyển” vốn đã canh phòng cẩn mật càng trở nên trang nghiêm túc mục.

Đúng ba ngày ba đêm trôi qua, sự “đề phòng” như vậy mới được giải trừ.

Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa cùng nhau bước ra khỏi mật thất, nhìn qua, hai người đều đã vô cùng mệt mỏi, nhưng cả hai đều mang một nụ cười rất hài lòng.

Đã tới hạ tuần (mười ngày cuối tháng) của tháng tám, nhiệt độ trên Giáp Lục Đảo càng thêm tăng cao, không hề có dấu hiệu của việc hạ xuống. Cho dù là ban đêm, sự khô nóng vẫn không hạ xuống nửa độ.

Trên đường cao tốc đến trang viện Ma Cưu, một đoàn xe cỡ nhỏ phóng nhanh.

Đoàn xe nhỏ này gồm có ba xe, phía trước là một chiếc xe con đen nhánh, ở giữa là xe minibus, cuối cùng là chiếc xe việt dã mui trần áp ở phía sau. Trên chiếc xe việt dã đó có mấy tên da ngăm đen đang ngồi, những người thổ dân tướng mạo hung hãn, tất cả đều trang bị súng thật đạn thật, thâm chí còn treo sẵn hai quả lựu đạn trước ngực trái phải.

Nhìn tư thế như vầy, là bất kỳ ai cũng sẽ không nghi ngờ là bọn họ đang vận chuyển cả xe vàng.

Trên thực tế, đối với Di Nô mà nói, những người được chở trên xe tải, tuyệt đối là còn đáng giá hơn số vàng này. Chí ít thì nếu mà để mất số vàng này, gã vẫn còn giữ được tính mạng. Nhưng mà nếu để mất bốn nam bốn nữ trên xe, chỉ sợ là Ma Cưu Đại Quốc Sư sẽ lập tức lấy mạng của gã.

Chính bởi vì bốn nam bốn nữ này quan trọng như vậy, Di Nô mới đích thân ngồi giữ trên xe minibus, chứ không ngồi trên chiếc xe thoải mái hơn ở đằng trước kia.

Bốn nam bốn nữ ở trên xe minibus, nhìn diện mạo, có sáu người là người hoa, chỉ có hai người da hơi ngăm, tướng mạo có những nét đặc trưng của thổ dân. Bốn nam bốn nữ này không có gì khác nhau, đều còn rất trẻ, tối đa cũng không quá ba mươi tuổi. Tất cả đều mang còng tay, vẻ mặt vừa khẩn trương vừa sợ hãi. Trong đó ba cô gái, lại còn xụt xịt khóc nữa, dọc đường đi vẫn cứ khóc không ngừng như vậy.

Các cô vẫn không biết rằng, các cô đã được lên tin tức trên tivi ở thành Lạc Già. Tại cục cảnh sát thành Lạc Già, hình của các cô đã được dán lên bảng “người mất tích”. Cả thành Lạc Già đều đang tìm các cô.

Hai mươi ngày nay, thành Lạc Già liên tục xảy ra những vụ án mất tích. Những nam nữ thanh niên này, lúc đi học, hoặc là lúc đi làm, thậm chí là có người trong lúc đang ngủ ở nhà, bỗng nhiên không thấy tăm hơi đâu nữa.

Không có bất kỳ manh mối nào, càng không có bất kỳ người nào chứng kiến. Những chàng trai cô gái này, giống như là bốc hơi khỏi thế gian này vậy, trong tích tắc đã không thấy tăm hơi đâu nữa. Cô gái mười sáu tuổi đang ngủ ở nhà tự nhiên “bốc hơi” một cách khó hiểu đó, cha mẹ của cô càng lo lắng đến phát điên lên. Không ngừng tự trách bản thân, trách mình ngủ say quá, không trông chừng con gái của mình.

Trước mắt, cô gái nhỏ tuổi nhất này là khóc thương tâm nhất, cũng là sợ hãi, thân hình nhỏ nhắn đang run rẩy. Hệt như lá rụng trong gió mùa thu vậy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể ngã gục.

- Đừng khóc nữa! Khóc nữa là ta sẽ giết chết ngươi!

Một tên thổ dân ngồi cách cô không xa, bên hông có mang súng lục, nhìn thẳng về phía cô, quát mắng một cách hung tợn.

Cô bé bị dọa đến mức toàn thân run rẩy, dốc hết sức cắn chặt môi lại. Sợ không dám phát ra một chút âm thanh nào nữa.

Cơ Khinh Sa ngồi cạnh cô vươn cánh tay ra, khoác lên bờ vai nhỏ của cô bé, nhẹ nhàng vỗ về, thấp giọng an ủi:

- Tiểu muội muội, đừng sợ, sẽ ổn cả thôi mà.

Trong bốn nam bốn nữ này, duy chỉ có Cơ Khinh Sa là bình tĩnh. Còn điềm tĩnh hơn so với biểu hiện của mấy tên nam đó. Khiến cho những tên thổ dân áp giải bọn họ không ngừng nhìn về phía cô, tuy nhiên cuối cùng vẫn là không hỏi gì.

Cơ Khinh Sa là người cuối cùng được áp giải lên xe. Trước đó, bọn thổ dân áp giải vừa gặp bảy người nam nữ đó, đều áp giải thẳng đến hầm ngầm của Phạm phủ. Không ai ngờ rẳng, những người mất tích lần này, đều bị giấu ở Phạm phủ.

Ở thành Lạc Già, không có nơi nào an toàn hơn Phạm phủ, thậm chí còn an toàn hơn so với nhà của Thị trưởng thành phố. Sau khi cha con Hoàng Thanh Vân đột nhiên mất tích, thoắt một cái Phạm Anh tiên sinh đã trở thành lãnh tụ người hoa mới của thành Lạc Già. Nhất là dựa vào giao tình của Phạm Anh tiên sinh với người phụ trách của cục cảnh sát thành Lạc Già, không có cảnh sát nào dám xông vào Phạm phủ để điều tra cả.

Cứ cho là có một tên cảnh sát cá biệt nào đó ăn phải gan hùm, dám xông vào Phạm phủ, trước hết cũng phải vượt qua cửa ải của Phạm Anh.

Ai mà không biết, Phạm Anh tiên sinh là Hàng Đầu Sư người hoa có “uy tín nhất” ở thành Lạc Già chứ?

Một phú hào có quyền thế có lẽ vẫn không thể đem một tên cảnh sát “không nghe lời” đưa đến chỗ chết được, nhưng với Hàng Đầu Sư thì mọi chuyện hoàn thoàn khác.

Cho đến khi vào đêm nay áp giải những người này lên xe, Cơ Khinh Sa mới xuất hiện. Là ngồi xe của Di Nô đại sư mà đến, nếu không phải trên tay của Cơ Khinh Sa cũng mang còng, những tên thổ dân áp giải đó nhất định sẽ hiểu nhằm Cơ Khinh Sa là bạn của Di Nô đại sư, tuyệt đối sẽ không nghĩ rằng, cô gái người hoa xinh đẹp đến lạ lung đó, cũng là “tù binh”.

http://truyen
cuatui.net/Không nghi ngờ gì, bốn nam bốn nữ đó chính là những dương nam âm nữ mà Di Nô và Phạm Anh sưu tập được ở thành Lạc Già, là “lò đỉnh” mà Ma Cưu Đại Quốc Sư đặc biệt căn dặn cần có.

Dựa trên tỷ lệ nhân khẩu, người thổ dân ở thành Lạc Già nhiều hơn rất nhiều so với người hoa. Trong tám người dương nam âm nữ này, có sáu người là người hoa, chủ yếu cũng là vì người thổ dân còn quá nghèo, phụ nữ thổ dân mang thai, thường là đều sinh ở nhà, tốt lắm cũng chỉ có thể mời phụ nữ có kinh nghiệm trong tộc giúp đỡ, giống như “bà mụ” mà Hoa Hạ quốc gọi lúc trước vậy, rất ít khi đi bệnh viện.

Bọn họ không gánh nổi phí chữa trị và phí nằm viện quá đắt đỏ.

Không có ghi chép khai sinh, tất nhiên cũng sẽ không có ngày sinh, chỉ đơn thuần dựa vào hộ khẩu mà bản thân người thổ dân báo cáo cho cục cảnh sát, quả thật là vô cùng không đáng tin cậy. Những phụ nữ sinh con quá nhiều này, bản thân họ còn không nhớ rõ ngày sinh của con mình nữa là. Dựa vào những hộ khẩu này để tìm nam sinh vào giờ dương ngày dương tháng dương năm dương và nữ sinh vào giờ âm ngày âm tháng âm năm âm, trên cơ bản là tuyệt đối không được.

521-lo-dinh-1/1162242.html

521-lo-dinh-1/1162242.html

315

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.