TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 489
Nhiệm vụ tổ sư gia giao

- Tiêu tiên sinh, tôi thật sự không biết Di Nô tại sao muốn tìm những nam nữ có tướng mệnh thuần âm thuần dương đó. Khi Di Nô nói với tôi về chuyện này, ông ta chỉ nói là chuyện rất quan trọng, nhất định phải mau chóng làm xong, nếu không tổ sư gia sẽ rất tức giận!

Một khi quyết định toàn diện “Hợp tác”, Phạm Anh liền trở nên vô cùng rõ ràng.

Dù là như thế, thời điểm gã nhắc tới ba chữ “Tổ sư gia”, Phạm Anh vẫn không kìm lòng nổi rụt cổ một cái, ánh mắt có chút bất an nhìn chung quanh một chút.

Trên thực tế, vị “Tổ sư gia” này của Phạm Anh không chỉ có tạo áp lực tâm lý lớn đối với gã, mà đối với những người khác trong phòng này cũng giống như vậy.

Tiêu Phàm khẽ gật đầu một cái, nói:

- Phạm tiên sinh, vì sao chuyện này nếu không xử lý tốt, tổ sư gia sẽ rất tức giận?

- Điều này, Tiêu tiên sinh, tôi quả thật không rõ lắm... Trong khoảng thời gian này, trong thành đều lan truyền Đại Quốc Sư muốn tu luyện “Thông linh hàng” cao nhất, tôi đoán, khả năng có liên quan đến chuyện này.

Phạm Anh vội vàng nói, ánh mắt rất thành khẩn.

Tiêu Phàm chậm rãi nói:

- Phạm tiên sinh, tôi muốn biết tin tức chính thực, không thể đoán mò được. Tất cả những thứ có liên quan đến Ma Cưu Đại Quốc Sư, đều phải chắc chắn, chứ không phải là có thể, có lẽ, hoặc là... Anh hiểu chứ?

Đối với cái này, Phạm Anh hoàn toàn có thể lý giải.

Cho tới bây giờ, gã còn không rõ vị nam tử nhã nhặn ngồi trước mặt này vì sao lại cảm thấy hứng thú với Ma Cưu Đại Quốc Sư như vậy, nhưng có thể khẳng định, bất kể là ai muốn đối phó với Ma Cưu Đại Quốc Sư, đều tuyệt đối không thể dựa vào tin vỉa hè để thiết kế “phương án tác chiến”.

Chỉ có điều, đối phó với Ma Cưu Đại Quốc Sư, việc này... Có thể sao?

Ánh mắt Phạm Anh nhìn Tiêu Phàm, trở nên cực kỳ nghi hoặc.

Đối với nghi ngờ trong lòng của gã, Tiêu Phàm dường như có thể hiểu được, cười nói:

- Phạm tiên sinh, anh không cần phải đoán, tôi lần này đến thành Lạc Già, chính là vì cây ‘Xích Viêm Thảo’ trong trang viên của Ma Cưu Đại Quốc Sư.

Tuy rằng trong lòng có hoài nghi, nhưng giờ phút này nghe được chính mồm Tiêu Phàm chứng thực, Phạm Anh vẫn bị chấn động, trong nháy mắt sắc mặt đã biến đổi, trắng bệch như tờ giấy.

- Tiêu, Tiêu tiên sinh, anh không có nói đùa với tôi chứ? Đại Quốc Sư tuyệt đối sẽ không cho phép người khác nhúng tay vào 'Xích Viêm Thảo" đâu... Đây là thần dược cần thiết để tu luyện Hàng Đầu Thuật.

Người luôn bình tĩnh như Phạm Anh, sau khi nghe thấy chuyện này liền nói chuyện cũng trở nên lắp bắp, trên trán rịn ra nhiều mồ hôi.

- Tôi biết chứ.

Tiêu Phàm khẽ vuốt cằm, thần sắc bình tĩnh như cũ.

Giờ phút này trong đầu Phạm Anh cũng là sông cuộn biển gầm.

Tiêu Phàm không chút nào giấu diếm ý đồ của chính mình, chẳng khác nào nói cho gã biết, tôi không sợ anh đổi ý. Trong chuyện này, anh nhất định phải hợp tác, nếu không, cho dù là Ma Cưu Đại Quốc Sư, cũng không thể nào cứu được anh!

Có gan tự tin như vậy, chắc chắn là người có thực lực.

Chỉ có điều, đối nghịch với tổ sư gia, chuyện như vậy, chỉ mới nghĩ đến thì hai chân cũng đã nhũn ra.

Tròng mắt Phạm Anh không ngừng quay tròn, Phạm Nhạc lại lạnh lùng mở miệng:

- Phạm Anh, đừng nghĩ mình quá thông minh. Chuyện này không có kế sách vẹn toàn, chỉ có một con đường, ngươi phải giúp chúng tôi, nếu thành công ngươi có thể sống. Nếu thất bại, người thứ nhất phải chết chính là ngươi.

Phạm Anh đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, nhìn thẳng Tiêu Phàm. Khàn giọng nói:

- Rốt cuộc anh muốn tôi làm cái gì?

Tiêu Phàm không chút do dự nói:

- Toàn lực phối hợp với chúng ta. Đầu tiên, anh phải tìm hiểu rõ, Đại Quốc Sư muốn những người nam nữ tướng mệnh thuần âm thuần dương để làm cái gì? Tôi cho anh thời gian một ngày, ngày mai, tôi nhất định phải có được tin tức chính xác. Sau đó, tôi sẽ chỉ cho anh biết bước tiếp theo nên hành động thế nào.

- Được.

Phạm Anh cũng không chút do dự đáp ứng.

Gã hiện tại rất muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, một mình ổn định tinh thần suy nghĩ thật kỹ. Đem hậu quả trước sau của chuyện này làm cho rõ. Ít nhất việc Tiêu Phàm muốn gã làm trước mắt dường như cũng không quá nguy hiểm. Gã có thể nghĩ biện pháp báo cáo kết quả, tranh thủ kéo dài thời gian.

- Ừ, vậy anh đi về trước đi.

Tiêu Phàm nhẹ nhàng gật đầu. Khoát tay áo, nói.

- Thật sự để cho tôi đi?

Lúc đầu Phạm Anh một lòng một dạ muốn rời đi, hiện tại Tiêu Phàm cho gã đi rồi, gã ngược lại chần chờ, có vài phần bất an. Có lẽ cảm thấy Tiêu Phàm không nên thả gã đi như vậy.

Tiêu Phàm cười cười, nói:

- Phạm tiên sinh, tôi là người rất giữ chữ tín, hy vọng Phạm tiên sinh cũng không làm cho tôi thất vọng.

- Được, vậy cám ơn!

Phạm Anh không do dự nữa, lập tức đứng dậy, ôm quyền cúi xuống, xoay người rời đi, nửa điểm cũng không muốn ở lại.

- Tiêu chân nhân, người này tính cách bướng bỉnh không chịu thuần phục, nhìn tướng mạo xem ra, trời sinh tính đa nghi, giả dối. Cứ thả gã trở về như vậy, Tiêu chân nhân cảm thấy gã thật sự sẽ toàn lực phối hợp với chúng ta sao?

Nhìn bóng lưng của Phạm Anh nhanh chóng biến mất ở góc rẽ ngoài cửa, Nguyên Thành Tử rốt cục mở miệng nói, giọng điệu lo lắng.

Trận “Phục kích” hôm nay đều do Tiêu Phàm làm chủ, chỉ là mượn dùng Ngọc Dương Quan thanh tịnh này một chút, Nguyên Thành Tử liền nghiêm ngặt tuân thủ quy củ, tất cả đều do Tiêu Phàm chủ trì, chính mình cũng không tùy tiện nhúng tay. Tiêu Phàm “dễ dàng” thả Phạm Anh đi, Nguyên Thành Tử cũng không có ngăn cản.

- Gã sẽ phối hợp đấy.

Tiêu Phàm nhẹ giọng nói ra, giọng điệu vô cùng chắc chắc.

Mùi vị bị Âm Quỷ cắn trả, không ai hiểu hơn Phạm Anh. Đương nhiên, Phạm Anh tuyệt đối sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ như vậy, sau khi trở về, nhất định sẽ tìm cách thoát thân. Tuy nhiên Tiêu Phàm cũng không lo lắng chuyện này.

Hàng Đầu Thuật Nam Dương đương nhiên thần bí khó lường, nhưng đạo thuật của Vô Cực Môn cũng không phải người ngoài có thể phá giải được đâu. Luận đến nguồn gốc thuật pháp, Hàng Đầu Thuật Nam Dương càng không thể so với đạo Nho chính thống của Vô Cực Môn.

Hắn đã dán Phù Lục cấm chế ở trên người “Dương Đồng”, sớm đã cùng Âm Quỷ hòa làm một thể, ngoại trừ chính hắn, người ngoài tuyệt đối không giải được. Dựa vào khả năng của Ma Cưu Đại Quốc Sư, có lẽ có thể cưỡng ép đem Âm Quỷ Phạm Anh nuôi dưỡng trong cơ thể giết chết, nhưng muốn vô thanh vô tức làm được việc này, cũng không có khả năng. Chỉ cần “Dương Đồng” bị giết, mặc kệ cách bao xa, Tiêu Phàm cũng cảm nhận được, lập tức liền có thể sử dụng Âm Quỷ, đoạt tính mạng của Phạm Anh.

Nguyên Thành Tử nói không sai, Phạm Anh trời sinh tính đa nghi, là người giả dối, không hề đáng tin. Tuy nhiên người có loại tính cách này sợ nhất là cái chết, nếu không có nắm chắc trăm phần trăm có thể thoát khỏi Âm Quỷ cắn trả, tuyệt đối không dám bội ước.

Về phần Phạm Anh và mối giao tình với sư môn của Ma Cưu Đại Quốc Sư, hoàn toàn không nằm bên trong suy tính của Tiêu Phàm. Thứ này ở trong suy nghĩ của Phạm Anh quả thực không đáng giá một xu. Nếu không, tại sao lại hạ sát thủ đối với những người thân nhất như Phạm Nhạc, Phạm Linh.

Lại càng không cần phải nói, thế giới của Hàng Đầu Sư, căn bản chính là người mạnh mới được tôn trọng.

Năm đó, Ma Cưu Đại Quốc Sư chính là giết chết sư phụ của mình, mới thành công ngồi lên ngai vàng “Bất Cổ phái”.

- Nếu Tiêu chân nhân nắm chắc như vậy, bần đạo quả là quá lo lắng rồi.

Nguyên Thành Tử khẽ thở phào nhẹ nhõm, trên mặt lộ ra ý cười.

Tiêu Phàm mỉm cười nói:

- Nguyên Thành chân nhân, hôm nay có thể thành công bắt được Phạm Anh, tôi phải cảm ơn sự giúp đỡ của chân nhân.

- Tiêu chân nhân sao lại khách khí như vậy? Tất cả mọi người ở cùng trên một con thuyền, đương nhiên phải đồng tâm hiệp lực.

Nguyên Thành Tử bật cười ha hả, vuốt ve chòm râu hoa râm.

Ước chừng mười lăm phút sau, Tiêu Phàm, Cơ Khinh Sa và Phạm Nhạc ngồi vào trong một chiếc ô tô con, chạy nhanh ra khỏi hậu viện Ngọc Dương Quan.

- Phạm Nhạc, tìm một chỗ nghỉ ngơi khác đi, hôm nay chúng ta không ở lại Hoàng phủ nữa. Nhưng cách Hoàng phủ gần một chút.

Tiêu Phàm nhẹ giọng nói với người đang lái xe là Phạm Nhạc biết.

Phạm Nhạc gật đầu, không rên một tiếng.

Hai hàng lông mày của Cơ Khinh Sa hơi giương lên, nói:

- Anh không muốn đem tất cả trứng gà đều đặt ở trong một giỏ xách chứ?

Tiêu Phàm khẽ vuốt cằm, nói:

- Chiến tranh niên đại có quy định, thủ trưởng cao nhất không thể ngồi chung một xe với bộ đội.

Sở dĩ có quy định như vậy, chính là một khi ngoài ý, thủ trưởng bị đuổi diệt, bộ đội như rắn mất đầu, liền xảy ra hỗn loạn. Hiện giờ Tô Nam ở trong Hoàng phủ, Nguyên Thành Tử và vài tên đệ tử thân truyền cũng ở trong Hoàng phủ, hơn nữa ba người bọn họ, gần như tất cả lực lượng đều tụ tập lại với nhau, rất dễ dàng khiến cho Ma Cưu Đại Quốc Sư chú ý.

- Đúng là đạo lý này, mục tiêu của Tô Nam và Nguyên Thành Tử quá lớn. Nhất là Tô Nam, có thể nói là người Ma Cưu kiêng kỵ nhất.

Cơ Khinh Sa lập tức gật đầu đồng ý với cách nhìn của Tiêu Phàm.

Theo sự miêu tả của Tô Nam, y và giáo chủ Cao Trừng của “Tinh Nguyệt phái”, Đại Tế Ti Nạp Tả của “Đỗ Thành phái” đứng sau Đại Hàng Đầu Sư Ma Cưu của nước Đan Mạn. Trước mắt, Cao Trừng và Nạp Tả đều xảy ra chuyện, còn lại Tô Nam, đang được Ma Cưu chú ý nhất. Tô Nam trước kia vẫn luôn ở tổng đàn ‘Nạp Cát phái’ khổ tu, thì không nói làm gì, Ma Cưu dù ghen ghét y cũng không thể làm gì. Hiện tại y xuất hiện ở thành Lạc Già, gần trang viên Ma Cưu như thế, tuy cách vài chục km, nhưng hành tung đều có thể bại lộ bất cứ lúc nào.

Có lẽ, đây cũng là nguyên nhân Tô Nam lẻ loi một mình đến thành Lạc Già.

Thật sự y không yên tâm đối với các Hàng Đầu Sư khác bên trong giáo phái của mình. Ai biết bên trong những người thân tín này, có người không bị Ma Cưu mua chuộc? Dù sao vị trí giáo chủ “Nạp Cát phái” của Tô Nam cũng không phải trời sinh mà có đấy, càng không phải không thể thay thế. Nếu Tô Nam bị giết chết, những Đại Hàng Đầu Sư khác trong phái đều có cơ hội đảm nhiệm chức vụ giáo chủ. Huống chi Ma Cưu thân là Đại Quốc Sư, có thể nói ra điều kiện rất tốt, người bình thường rất khó cự tuyệt.

Hơn nữa, điều quan trọng hơn chính là, Ma Cưu từng hai lần đến tổng đàn “Nạp Cát phái” bái kiến Tô Nam. Tô Nam cũng không thể khẳng định, hành tung của mình có bị Ma Cưu biết được hay không.

Giống như Tiêu Phàm, chỉ cần gặp qua người nào đó một lần, ở trong phạm vi nhất định hắn cũng có biện pháp xác định hành tung của người đó. Đây không phải bí thuật độc hữu của Vô Cực Môn, bình thường mà nói, thuật sư nếu có thuật pháp đạt tới trình độ nhất định, đều có thể làm được như vậy. Chỉ có điều, trình độ tra xét hành tung hơi khác nhau mà thôi.

Hàng Đầu Thuật Nam Dương thần bí khó lường, Ma Cưu Đại Quốc Sư có lẽ cũng có loại thủ đoạn này.

Bất kể như thế nào, nơi này là thành Lạc Già, là đại bản doanh của Ma Cưu Đại Quốc Sư, ngoại trừ Ma Cưu, Di Nô ra, “Bất Cổ phái” cũng có không ít Hàng Đầu Sư lợi hại. Nếu biết được tin Tô Nam vào ở Hoàng phủ, Ma Cưu suất lĩnh môn đồ tấn công, chắc không thể ngăn cản được.

Chuyện nguy hiểm như vậy, tốt nhất nên tránh xa.

481-nhiem-vu-to-su-gia-giao/1162197.html

481-nhiem-vu-to-su-gia-giao/1162197.html

403

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.