TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 484
Yêu quái

- Tiên sinh, tại sao ngài phải đáp ứng yêu cầu của bọn họ?

Đợi sau khi Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa rời đi, cửa chính buồng Tổng Thống bằng gỗ lim nặng nề chậm rãi khép lại. Vladimir nhìn Mikhail không hiểu hỏi, hai hàng lông mày nhíu chặt.

- Rõ ràng, Cơ tiểu thư đối với Phạm Anh không có ý xấu.

Vladimir nói ra lo lắng của chính mình.

Tất cả mọi người đoán ý đồ đích thực của lần này Mikhail đến thành Lạc Già, Vladimir không cần đoán cũng biết rất rõ ràng. Qua nhiều năm như vậy, tất cả mọi bí mật Bá tước tiên sinh đều không gạt anh ta, anh ta là nô bộc trung thành nhất của Bá tước tiên sinh.

Mikhail không vội trả lời, hai tay để sau lưng, chậm rãi đi qua đi lại trong phòng khách rộng lớn.

- Vladimir, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác Cơ Khinh Sa và vị Tiêu tiên sinh kia không phải người bình thường sao?

Sau một lát, Mikhail dừng bước liếc nhìn Vladimir, nói chậm rãi.

Vladimir nghi ngờ nói:

- Tiên sinh, ý ngài nói là...

Mikhail lại lắc đầu nói:

- Chỉ là ta có cảm giác như vậy, người này không đơn giản, tốt nhất là không nên đối chọi với hắn.

Vladimir nói:

- Nhưng mà tiên sinh, Phạm Anh là đối tượng sau nhiều lần chúng ta cân nhắc lựa chọn. Từ người này có lẽ có thể cởi bỏ bí mật thực sự của Hàng Đầu Thuật Nam Dương. Nếu chúng ta bỏ lỡ cơ hội này, muốn lựa chọn một đối tượng thích hợp, e rằng sẽ gặp nhiều trắc trở.

Mikhail chậm rãi nói:

- Vladimir, ngươi nên biết, hành động lần này của chúng ta vẫn chưa được hội trưởng lão trao quyền. Đám lão già thông thái rởm kia, đối với bất luận tư duy có tính sáng tạo nào đều tuyệt đối không dễ dàng khoan nhượng. Cho nên, hành động lần này tuyệt đối không thể xuất hiện ngoài ý muốn. Nếu không, thà hủy bỏ hành động, cũng không thể miễn cưỡng làm việc. Một khi xảy ra ngoài ý, không biết phải phí bao nhiêu tinh lực để đi ứng đối với chất vấn và chỉ trích của đám lão già kia. Nếu Cơ Khinh Sa và Tiêu Phàm theo dõi Phạm Anh, như vậy chúng ta nhất định phải phải ngưng hẳn hành động, yên lặng theo dõi kỳ biến. Thực sự nếu như không có phát sinh bất ngờ, lại suy xét khôi phục hành động. Ngươi hiểu không?

Vladimir dường như vẫn có chút không cam tâm, ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Tiên sinh, vì sao chúng ta không suy xét khiến Cơ Khinh Sa và Tiêu Phàm rời khỏi đây? Nơi này không phải Hoa Hạ quốc, mà là Đan Mạn quốc, thậm chí đều không cần chúng ta đích thân ra mặt, chỉ cần nói một tiếng với cái gã Phạm Anh kia là được rồi. Tin tưởng gã có cái năng lực đó. Quan hệ giữa gã và lãnh đạo Cục Cảnh Sát thành Lạc Già vô cùng tốt.

Trước khi Mikhail đến thành Lạc Già, đám người Vladimir đã điều tra rõ ràng lai lịch của Phạm Anh. Nếu không Bá tước tiên sinh làm sao có thể đích thân giá lâm đến vùng thiếu văn minh man di này? Căn cứ tin tình báo cho biết, hiện nay Phạm Anh là người Hoa có quyền thế nhất ởthành Lạc Già.

- Không thể.

Mikhail quả quyết nói không chút khách khí, bác bỏ đề nghị của Vladimir, sắc mặt trở nên nghiêm túc.

- Vladimir. Ngươi quá xem thường bọn họ rồi, nhất là Tiêu Phàm, tuyệt đối không phải dễ dàng đối phó như trong tưởng tượng của ngươi. Mặc dù Phạm Anh là đầu sỏ cường hào ác bá ở địa phương, nhưng muốn đối phó vớ Tiêu Phàm, vậy thì còn kém xa lắm. Bởi như vậy, đối với kẻ địch mà chúng ta không hiểu rõ, thì không cần phải làm như thế.

Mikhail vẫn chưa nói cho Vladimir biết anh ta cảm nhận được sự uy hiếp nào đó cực kỳ mãnh liệt trên người Tiêu Phàm. Mikhail tin rằng Tiêu Phàm hoàn toàn có khả năng uy hiếp đến an toàn của bọn họ. Mikhail không thể nhận biết rõ loại uy hiếp này đến từ bản thân Tiêu Phàm, hay đến từ vật phẩm mang theo người của hắn. Nhưng bất kể là lý do gì, thì Mikhail cũng không muốn mạo hiểm.

Không những Mikhail vô cùng không muốn mạo hiểm, mà còn phải xem mạo hiểm có tất yếu hay không.

- Vladimir, ngươi hãy nhớ kỹ. Những thứ khác không nói, nhưng thời gian, chúng ta có rất nhiều!

- Vâng, tiên sinh!

Mắt thấy Mikhail đã quyết tâm, Vladimir liền không dám bướng bỉnh nữa.

Mikhail ngồi xuống sô pha, cầm lấy quyển sách cổ buộc chỉ đặt dưới đệm xem khá hứng thú. Vừa rồi sau khi Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa vào cửa, Mikhail đem bản sách cổ Hán ngữ buộc chỉ tùy tay đặt ở dưới gối trên sô pha lớn, không để cho ai phát hiện, không biết là vô tình hay cố ý.

- Tiên sinh, vậy ngày mai thương lượng...

- Cứ theo lẽ thường tiến hành. Hành động sau đó tạm thời dừng lại!

- Vâng!

Vladimir kính cẩn đáp lại, thấy Mikhail không dặn dò gì khác liền khoanh tay lui ra ngoài.

Không khí bên trong buồng Tổng Thống trở nên căng thẳng, không khí bên trong chiếc xe Mercedes Benz đang dưới bãi đỗ xe ngầm của khách sạn Kim Hải Ngạn cũng ko dễ chịu. Sau khi Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa ngồi vào trong xe Mercedes Benz, thật lâu cũng chưa hề di chuyển.

Xe này là Hoàng gia tạm thời cho Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa mượn dùng, nhìn không mới không cũ, nên không làm cho người khác chú ý. Đêm nay, Phạm Nhạc không đi theo, Cơ Khinh Sa tự mình làm lái xe. Cơ Khinh Sa từng du học tại thành phố này hơn ba năm, nên đối với thành Lạc Già vô cùng quen thuộc.

Ban đầu Cơ Khinh Sa vẫn chưa phát hiện ra điều khác thường, chỉ có điều sau khi một mực yên lặng theo sau Tiêu Phàm rời khỏi buồng Tổng Thống, bước chân cũng nhanh hơn ba phần. Vừa ngồi vào bên trong xe, Tiêu Phàm lập tức cầm trong tay mai rùa trắng như tuyết, Huyền Vũ Giáp là một trong ba bảo vật trấn giáo Vô Cực Môn.

Tiêu Phàm cầm Huyền Vũ Giáp trong lòng bàn tay, hai mắt khép hờ, mày nhíu chặt, vẻ mặt nghiêm túc.

Cơ Khinh Sa giật mình kinh hãi, theo bản năng dừng động tác trong tay lại.

Không hề nghi ngờ Tiêu Phàm đang tiến hành kết nối nào đó cùng bảo vật.

Qua thời gian uống một chén trà, Tiêu Phàm chuyển hướng sang Cơ Khinh Sa thấp giọng hỏi:

- Khinh Sa, cô nói ban đầu là Lý bá bá giới thiệu cho cô biết Mikhail?

Cơ Khinh Sa càng kinh ngạc, khẽ gật đầu một cái.

Vị Lý bá bá mà Tiêu Phàm vừa nhắc tới chính là quan lớn lúc trước thúc đẩy quan hệ hợp tác của cô với Mikhail. Trước kia Cơ Khinh Sa cũng không hề nghe nói giữa Lý bí thư và Tiêu gia có quan hệ chặt chẽ, nhưng theo xưng hô của Tiêu Phàm với ông ta có thể đoán được, “Mạng lưới tình báo” của cô có sự tăng cường. Theo tính cách của Tiêu Phàm, với quan hệ bình thường thì Tiêu Phàm sẽ không gọi “Lý bá bá”.

Tuy nhiên hiện tại Cơ Khinh Sa chú ý thấy rõ ràng không phải vậy.

Hai hàng lông mày Tiêu Phàm lại nhăn lại, nhẹ giọng nói ra:

- Nói như vậy, mọi người đều chẳng hay biết gì rồi...

- Tiêu Phàm, rốt cuộc là thế nào? Anh khiến cho tôi thấy khẩn trương rồi đấy!

Cơ Khinh Sa vội vàng nói. Ở trong ấn tượng của mọi người, thì bất kể khi nào Cơ Khinh Sa đều điềm tĩnh trầm ổn, dường như không có nửa chút dính dáng với từ “Khẩn trương” này. Thậm chí biết rõ Tiêu Phàm muốn đối phó chính là Đại Quốc Sư Ma Cưu, Cơ Khinh Sa cũng không chút do dự đi theo Tiêu Phàm. Nhưng bây giờ cũng bị Tiêu Phàm khiến cho có chút khẩn trương.

Chẳng lẽ Mikhail Bá tước có gì không ổn?

Tiêu Phàm lắc đầu nói:

- Cô không cảm thấy Mikhail không giống với người thường sao? Còn có Vladimir nữa.

- Một vị thân sĩ rất tao nhã... Thật ra tôi không có cảm giác gì đặc biệt.

Cơ Khinh Sa trầm ngâm nói.

Tiêu Phàm nhẹ nhàng cười tươi, lập tức kiềm chế nói:

- Đương nhiên rất tao nhã rồi. Sống lâu như vậy, còn cái gì chưa trải qua.

Cơ Khinh Sa lập tức liền bị mê hoặc nói:

- Bá tước hẳn là không quá lớn tuổi đúng không? Với bộ dạng đó, tôi đoán nhiều nhất khoảng bốn mươi tuổi...

- Đó là bề ngoài của anh ta. Cô hãy cẩn thận ngẫm lại thời điểm hai năm trước cô và anh ta gặp mặt, có phải anh ta giống như hiện tại không, có chút thay đổi nào không?

- Hai năm trước? Hình như lúc đó và hiện tại giống nhau như đúc, nhưng như vậy không phải rất bình thường sao? Bình thường đàn ông đang tuổi trẻ, thời gian một hai năm sẽ không nhìn rõ sự thay đổi nào.

Cơ Khinh Sa càng bị mê hoặc thêm.

- Tiêu Phàm, chẳng lẽ anh muốn nói cho tôi biết Mikhail là một yêu quái?

Lời này ít nhiều mang tính chất vui đùa.

Tiêu Phàm quay đầu nhìn sang nhẹ giọng nói:

- Chẳng lẽ cô cho là anh ta không phải sao?

Lần này, Cơ Khinh Sa thật sự ngây dại, kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, nửa ngày nói không ra lời, vẻ mặt không dám tin.

- Tiêu Phàm, anh nói đùa sao? Cái này, điều này sao có thể...

Sau khi trố mắt thật lâu, Cơ Khinh Sa mới cười khổ, vừa nói vừa lắc đầu.

Là một vị thuật sư trình độ cao, truyền nhân dòng chính phái Hà Lạc, Cơ Khinh Sa gặp qua “Tình hình quỷ dị” nhiều hơn hẳn người bình thường. Nhưng lời này của Tiêu Phàm vẫn là vượt qua tầm hiểu biết của cô.

- Yêu quái!

Nhất là Mikhail, anh tuấn tao nhã như vậy!

Nhưng Tiêu Phàm lại không giải thích, khẽ nói chặn phủ đầu:

- Khinh Sa, ngày mai tôi với cô sẽ cùng nhau hành động.

- Nhưng vừa rồi chúng ta đã nói với Mikhail, chỉ có tôi cùng anh ta gặp mặt. Tạm thời lại thay đổi, chỉ sợ Mikhail sẽ không đồng ý. Hơn nữa cũng rất dễ khiến cho Phạm Anh ngờ vực vô căn cứ... Đó cũng không là một người dễ đối phó.

Cơ Khinh Sa nhíu mi nói.

- Không sao, tôi sẽ không công khai lộ diện.

Vừa rồi Mikhail đã nói cho bọn hắn biết ngày mai sẽ tại khách sạn Kim Hải Ngạn cùng Phạm Anh chính thức tiến hành hội đàm, nếu đàm phán thuận lợi, mới suy xét đến nhà Phạm Anh làm khách. Nghe nói đây cũng là tập tục tôn trọng của người Hoa, người Hoa cho rằng có thể đếnnhà làm khách, mới thực sự coi là bằng hữu.

Xét thấy thân phận Mikhail tôn quý, ngày mai khẳng định khách sạn Kim Hải Ngạn sẽ được đề phòng nghiêm ngặt, tuy nhiên cũng không có gì khó, cảnh giới có nghiêm ngặt đến đâu đối với Tiêu Phàm cũng chỉ là thùng rỗng kêu to. Tiêu Phàm muốn ở cách đó không xa “Theo dõi” hội đàm lần này, thì chắc chắn không có người nào có thể ngăn cản được.

- Tiêu Phàm, chúng ta có phải hơi cẩn thận quá không?

Cơ Khinh Sa rất uyển chuyển đưa ra “Kháng nghị”, cô thật sự còn có chút không thể hiểu được cái Tiêu Phàm gọi “Yêu quái” cuối cùng là gì. Nghe ý tứ trong lời nói Tiêu Phàm, thì Mikhail và Vladimir đều là “Lão yêu quái” sống thời gian đặc biệt dài. Điểm này Cơ Khinh Sa hoàn toàn không thể hiểu được. Chẳng lẽ trên trái đất này thật sự tồn tại sinh vật siêu tự nhiên?

Hơn nữa, tập đoàn Cơ thị và tập đoàn Đức Mễ hợp tác nhiều năm trên thương trường, bởi vậy Cơ Khinh Sa không muốn khiến cho Mikhail không vui, như vậy rất có thể sẽ ảnh hưởng đến việc tiến triển quan hệ hợp tác của hai tập đoàn.

- Quyết định như vậy đi. Cô sau này hãy ít tiếp xúc với Mikhail.

Tiêu Phàm lắc đầu nói kiên định, giọng điệu không thể nghi ngờ, thậm chí vô cùng võ đoán.

- Nhưng...

- Khinh Sa, trước mắt cứ như vậy đi. Chuyện này, về sau tôi sẽ từ từ giải thích cho cô.

476-yeu-quai/1162192.html

476-yeu-quai/1162192.html

348

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.