TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 478
Suy đoán của Tô Nam

Nguyên Thành Tử ngay sau đó lại trở nên vô cùng không đồng tình.

- Tô Nam giáo chủ, tuy rằng tôi không phải là Hàng Đầu Sư, thế nhưng đối với Hàng Đầu thuật ít nhiều cũng có chút hiểu biết. Trên lịch sử của quý quốc, có Hàng Đầu Sư nào từng nuôi sáu đôi quỷ sao?

- Có!

Tô Nam lại một lần nữa khẳng định đáp.

- Hả?

Nguyên Thành Tử quả thật không biết nên nói cái gì mới được.

- Thiên quỷ vương, Lạp Trát Đắc Lý.

Tô Nam thong thả trầm thấp giọng nói, khắp mặt là vẻ nghiêm túc.

- Thiên quỷ vương, Lạp Trát Đắc Lý? Đó là nhân vật trong truyền thuyết thần thoại.

Sắc mặt của Nguyên Thành Tử càng thêm cổ quái.

Tô Nam hôm nay làm sao vậy, luôn nói những lời nhảm nhí “không hiểu ra sao cả”, so với Tô Nam mà Nguyên Thành Tử quen biết hoàn toàn khác nhau. Ngay cả thủy tổ Hàng Đầu Sưtrong truyền thuyết thần thoại của Đan Mạn quốc đều bị lôi ra. Nghe nói chính là vị Thiên quỷ vương Lạp Trát Đắc Lý này, sáng lập ra trường phái Hàng Đầu Sưcủa Đan Mạn quốc, là tổ sư cao nhất mà tất cả các Hàng Đầu Sư đều phải sùng bái. Bất luận là truyền thuyết thần thoại nào, luôn bị khuếch đại, vặn vẹo. Huống hồ Hàng Đầu thuật vốn dĩ đã thần bí khó lường, mức độ khuếch đại, vặn vẹo càng vô biên.

Tô Nam lại không hề có chút vẻ cổ quái nào, sắc mặt ngược lại càng trở nên nghiêm trọng, chậm rãi nói:

- Đối với các người, Lạp Trát Đắc Lý là nhân vật trong truyền thuyết thần thoại, thế nhưng đối với Hàng Đầu Sưchúng tôi, không phải như vậy. Lạp Trát Đắc Lý là Hàng Đầu Sư duy nhất nuôi dưỡng được sáu đôi âm quỷ từ trước tới nay, cũng là người duy nhất hợp thể với âm quỷ, luyện thành “Thiên Quỷ Hàng”.

Cái gọi là “Thiên Quỷ Hàng”, cũng chính là cái thường được gọi là “Linh Quỷ Hàng”.

Nếu truyền thuyết này là sự thật, vậy thì Lạp Trát Đắc Lý có lẽ bây giờ vẫn đang còn sống. Dù sao cái đó cũng là truyền thuyết thần thoại, cho tới nay cũng chỉ là mấy trăm năm mà thôi. Hàng Đầu Sưluyện thành “Thiên Quỷ Hàng”, thành công làm một pháp thể nửa người nửa quỷ, sống mấy trăm tuổi là chuyện rất bình thường.

Vừa nghĩ đến đây, Nguyên Thành Tử đột nhiên hiểu ra, mãnh liệt nhìn thẳng Tô Nam, há hốc mồm.

- Ông, ông là nói... Ma Cưu thực sự, thực sự muốn luyện “Thiên Quỷ Hàng”...

Tô Nam trầm giọng nói:

- Ma Cưu mặc dù không nói rõ, thế nhưng căn cứ theo sự phân tích suy đoán của ta, hẳn là như vậy.

- Tô Nam, loại chuyện này có thể tùy tiện suy đoán sao?

Nguyên Thành Tử dưới tình thế cấp bách, cũng không nghĩ đến lễ tiết nữa, trực tiếp gọi tên của Tô Nam. Quả thật suy đoán này của Tô Nam quá kinh người.

Tô Nam nhìn ông ta, thở dài nói:

- Nguyên Thành Tử, ông và ta làm bạn bè nhiều năm như vậy, ông đã thấy ta ăn nói lung tung, nói hươu nói vượn chưa?

Nguyên Thành Tử rất không lịch sự nuốt nước miếng xuống.

Cơ Khinh Sa nhẹ giọng hỏi:

- Tô Nam giáo chủ, Ma Cưu đại quốc sư muốn tu luyện “Thiên Quỷ Hàng”, ông làm sao lại phân tích suy đoán ra được?

Tô Nam nói:

- Rất đơn giản, bởi vì trước đó không lâu, Ma Cưu từng đích thân đến trang viên của ta.

- Hả?

Nguyên Thành Tử, Cơ Khinh Sa đều thất kinh.

- Lão ta nói với ông những gì?

Nguyên Thành Tử vội vàng hỏi.

Tô Nam lắc đầu, nói:

- Lão không hề nói gì cả, chúng ta vốn dĩ là không gặp nhau. Khi lão ta đến trang viên, ta đang bế quan, đến thời điểm mấu chốt nhất, không có cách nào xuất quan gặp lão ta. Lão ta để lại mấy câu liền đi rồi.

- Câu gì?

- Lão ta nói, lão lớn tuổi rồi, không định ở lại hoàng cung thêm nữa, chuẩn bị quay về Ma Cưu trang viên dưỡng lão. Còn nói đã chính thức tiến cử ta làm ứng viên cho vị trí đại quốc sư nhiệm kỳ kế tiếp với quốc vương. Đợi sau khi lão ta chính thức tuyên bố thoái vị, ngự phong của vương thất cũng sẽ công bố.

Nguyên Thành Tử và Cơ Khinh Sa liếc nhìn nhau một cái, nói:

- Đây không phải là chuyện tốt sao? Mọi người sớm đã nói rồi, ông chính là ứng viên tốt nhất cho vị trí đại quốc sư nhiệm kỳ kế tiếp. Ma Cưu đây chẳng qua chỉ là thuận nước đẩy thuyền mà thôi.

Tô Nam liền mỉm cười, cười lạnh:

- Chuyện tốt? Ông cho rằng lão ta thực sự có lòng tốt như vậy sao? Nhiều năm như vậy, ta gần như luôn ở bên trong trang viên, rất ít khi ra bên ngoài, ông có biết vì sao không?

Nguyên Thành Tử cẩn thận suy nghĩ, đúng thật là có chuyện như vậy. Tô Nam được xưng là đại Hàng Đầu Sư thần bí nhất, có rất ít người thấy ông ta xuất đầu lộ diện ở bên ngoài. Bản thân Nguyên Thành Tử trước đây gặp ông ta, đa số thời điểm là đồng ý lời mời đi trang viên của ông ta làm khách. Ở nơi thanh tu của Tô Nam nói chuyện phiếm với ông ta. Nhiều năm như vậy, Tô Nam chỉ đi Ngọc Dương Quan thăm Nguyên Thành Tử có một lần, còn cực kỳ khiêm tốn, chỉ dẫn theo một gã tùy tùng, ở Ngọc Dương Quan mấy ngày, lại lặng lẽ rời đi, không hề gây nên bất kỳ náo động gì.

Nguyên Thành Tử vẫn cho rằng, đây là do thiên tính của Tô Nam vốn đã như vậy, không thích làm ầm ĩ, nghe ngụ ý từ trong lời này của Tô Nam, chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác?

- Vì sao?

Nguyên Thành Tử một bên suy tư, một bên thuận miệng hỏi.

- Đó là bởi vì, dưới tình huống bình thường, ta không dám rời khỏi trang viên.

Tô Nam lạnh lùng nói.

Nguyên Thành Tử càng không hiểu ra sao cả, dựa vào thân phận đại Hàng Đầu Sư của Tô Nam, thiên hạ có nơi nào đi không được? Lại có cái gì đáng phải sợ hãi sao?

Cơ Khinh Sa nhẹ giọng hỏi:

- Tô Nam giáo chủ, có phải bởi vì Ma Cưu đại quốc sư hay không?

- Đương nhiên.

Tô Nam không chút do dự đáp.

- Thực ra từ hơn mười năm trước, Ma Cưu đã từng đến trang viên của ta, nói chuyện lâu với ta một lần. Lúc đó ta vẫn là rất tôn trọng lão, bày ra nghi thức nghênh đón hết sức long trọng. Lúc đó, chúng ta so tài một lần...

- Ồ?

Hai hàng lông mày của Nguyên Thành Tử dương mạnh lên, cảm thấy kinh ngạc.

Hai vị đại Hàng Đầu Sư nhất đẳng đương thời, cư nhiên đã từng giao thủ. Nhưng trước giờ đều chưa từng nghe nói qua, có thể thấy công việc bảo mật được làm cực kỳ tốt, chỉ sợ ngay cả nội bộ “Nạp Cát phái”, đều có rất ít người biết được chuyện này.

Ngay cả Cơ Khinh Sa cũng có hứng thú, vội vàng hỏi:

- Vậy kết quả so tài như thế nào?

- Đương nhiên là lão thắng, nhưng ta cũng không thua.

Tô Nam cho một đáp án rất thú vị, ngay lập tức lại thêm vào mấy câu giải thích.

- Luận đến trình độ Hàng Đầu thuật, là lão ta thắng một bậc. Thế nhưng địa điểm giao thủ, là ở nơi ta bình thường bế quan tu luyện, một số thủ đoạn lợi hại của Ma Cưu, thi triển không được.

- Hóa ra là như vậy...

Cơ Khinh Sa nhẹ nhàng gật đầu.

Đây vẫn là rất dễ lí giải, giống như Tiêu Phàm đấu pháp với người khác ở Chỉ Thủy Quan, phần thắng sẽ lớn hơn nhiều. Trận pháp bảo vệ và linh tuyền của Chỉ Thủy Quan có thể giúp Tiêu Phàm tăng thêm không ít sức mạnh. Trừ phi kẻ địch cao minh hơn Tiêu Phàm rất nhiều, bằng không rất ít có khả năng đả thương Tiêu Phàm ở Chỉ Thủy Quan.

Tô Nam sở dĩ “không thua”, là bởi vì đã chiếm địa lợi.

Tiêu Phàm lại nói:

- Tuy là như vậy, e rằng Tô Nam giáo chủ cũng là Hàng Đầu Sư mà Ma Cưu đại quốc sư e ngại nhất thì phải?

- Quả thật là như vậy.

Trên mặt Tô Nam lộ ra một tia ngạo khí.

- Lão ta khi đó nói muốn tiến cử ta làm đại quốc sư nhiệm kỳ tiếp. Thực ra chẳng qua là muốn thăm dò ta mà thôi. Khi đó lão ta còn chưa đến sáu mươi tuổi, chính là lúc đắc chí vừa lòng, làm sao có thể thật sự sẽ chủ động thoái vị được? Lão ta đặc biệt đến trang viên tìm ta, chính là muốn thăm dò một chút, ta rốt cuộc có thể tạo thành uy hiếp thực tiễn cho lão hay không.

Cơ Khinh Sa nói:

- Đáp án là khẳng định, phải không?

Tô Nam gật gật đầu, nói:

- Thế nên mười năm nay, ta căn bản đều ở trong trang viên của mình, không đi đâu. Nếu nhất định phải đi ra ngoài, cũng phải xác định Ma Cưu đang bế quan trước đã.

Không hề nghi ngờ, Tô Nam là sợ Ma Cưu nhân cơ hội ông ta đi ra ngoài, tìm ông ta gây xui xẻo. Rời khỏi nơi tu luyện của chính mình, không có trận pháp và cấm chế tăng cường, bình đẳng giao đấu, Tô Nam tự nhận vẫn không phải là đối thủ của Ma Cưu. Dựa vào sự tàn nhẫn của con người Ma Cưu, một khi Tô Nam thất bại, Ma Cưu gần như chắc chắn sẽ không cho ông ta cơ hội trốn thoát, nhất định sẽ hạ thủ diệt trừ ông ta.

- Vậy tại sao lần này lại chủ động đến thành Lạc Già?

Nguyên Thành Tử không khách khí hỏi.

Tô Nam cười khổ một tiếng, thẳng thắn nói:

- Còn không đến thì không được nữa. Nếu như đợi Ma Cưu thật sự luyện thành “Thiên Quỷ Hàng”, mấy người chúng ta, đều không có đường sống.

Tiêu Phàm hơi cảm thấy kinh ngạc nói:

- Cho dù Ma Cưu đại quốc sư luyện thành “Thiên Quỷ Hàng”, chiếu theo lý cũng sẽ không đại khai sát giới chứ?

Phân tích về tình về lý, Ma Cưu hiện giờ, đã là “Đệ nhất Hàng Đầu Sư” của Đan Mạn quốc, sau khi luyện thành “Thiên Quỷ Hàng”, càng là vô địch, cao cao tại thượng, lại cần gì phải đi tính toán với những Hàng Đầu Sư khác rõ ràng không cùng cấp bậc? Chỉ cần đám Hàng Đầu Sư này ngoan ngoãn thần phục lão, cũng là được rồi.

471-suy-doan-cua-to-nam/1162186.html

471-suy-doan-cua-to-nam/1162186.html

369

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.