TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 471
Thảm bại

Nguyên Thành Tử liếc nhìn ông ta một cái lạnh lùng nói:

- Thanh Vân, việc đã đến nước này, sợ cũng vô dụng. Duỗi đầu là một đao, rụt đầu vẫn là một đao.

Vừa nói vừa quan sát phản ứng của Tiêu Phàm.

Tâm tư của Tiêu Phàm căn bản vốn không có ở đây, mà chăm chú nhìn thẳng chiếc xe Rolls-Royce. Kiến thức rộng rãi như Tiêu chân nhân vẫn là lần đầu tận mắt nhìn thấy Hàng Đầu Sư đấu pháp.

Trời chiều dần dần buông xuống phía tây, bọn Tra Cao hùng hổ khi xuất phát, tới nơi rồi lại không lập tức ra tay, dường như đang chờ đợi thời cơ.

Đối với điều này, Tiêu Phàm ngược lại rất hiểu.

Tra Cao chỉ là tính tình nóng nảy mà thôi chứ không phải đồ ngốc. Một tên ngốc béo núc ních tuyệt đối không thể trở thành Hàng Đầu Sư có tiêu chuẩn nhất định. Biết rõ bên kia có Đại Hàng Đầu Sư trấn giữ đương nhiên sẽ không gấp gáp ra tay. Tra Cao là sư thúc của Thái Vạn và Minh Lại, đoán chừng địa vị ở “Phái Nạp Cát” cũng không thấp, hẳn là có thể đưa vào hàng ngũ Đại Hàng Đầu Sư.

Theo thời gian dần trôi, chiếc Rolls-Royce dần dần bị lực lượng thần bí nào đó bao phủ, Tiêu Phàm âm thầm sử dụng sức mạnh thần niệm, kết quả đã bị ngăn lại không chút khách khí bên ngoài xe Rolls-Royce chừng một mét. Đương nhiên, nếu tăng mạnh lực thần niệm, đối với loại trình độ ngăn trở này, Tiêu Phàm vẫn nắm chắc có thể đột phá. Chỉ có điều Tiêu Phàm cũng không làm như vậy.

Bất kể nói thế nào, Tra Cao hiện tại cũng có thể nói là “Người một nhà” đang khiêu chiến với Phạm Anh và Di Nô, tại thời khắc mấu chốt này, hiển nhiên không tiện đi quấy rối công tác chuẩn bị của bọn họ.

Lại nhìn tòa nhà Phạm gia to lớn phía bên kia, dường như vẫn là một mảnh yên ắng, không có chút không khí khẩn trương nào của cuộc đại chiến sắp diễn ra, giống như chưa hề phát hiện đối với sự tồn tại của Tra Cao. Nhưng Tiêu Phàm hiểu điều này cũng chỉ là biểu tượng mà thôi. Dùng lực thần niệm để thăm dò, tuy nhiên thăm dò đến bên trong biệt thự lớn khoảng được mấy mét đã bị một lực lượng thần bí ngăn cản không thể tiếp tục xâm nhập.

Trên cảm giác, đó là tác dụng do lực pháp trận nào đó mang lại, có sự khác biệt so với pháp trận mà trước đây Tiêu Phàm từng tiếp xúc. Cụ thể rốt cuộc khác nhau cái gì, chỉ dựa vào một chút cảm giác mơ hồ này cũng khó có thể phân biệt được rõ ràng.

Xem ra Hàng Đầu Thuật này quả nhiên đáng đê nghiên cứu kỹ lưỡng một phen.

Sắc trời càng ngày càng mờ, ánh nắng đã dịu hơn phân nửa.

Vào lúc này, chiếc Rolls-Royce bỗng nhiên chuyển động.

Cửa sổ ở mái nhà mở ra, con Hắc điêu Đan Mạn rất to kia bay vút lên cao, phát ra tiếng kêu chói tai, đôi cánh phát ra những tiếng phầm phập, giống như đám mây đen, hướng về trời chiều đang bao phủ xuống biệt thự của Phạm Gia, rất nhanh đã không thấy bóng dáng.

Cùng lúc đó, hai con rắn cũng bỗng nhiên chui ra từ trong xe Rolls-Royce, trườn rất nhanh về phía cửa lớn khép hờ của biệt thự Phạm Gia. Hai con rắn này ngoại hình rất khác biệt. Bên trái là con rắn cực lớn, màu sắc rực rỡ dài khoảng chừng hơn hai mét, lưỡi rắn thè ra nuốt vào, phát ra những tiếng phì phì. May mà người đi đường gần đấy phát hiện đã sớm tránh xa được, không ai tới gần nơi này, bằng không sẽ bị con rắn lớn như vậy dọa cho đến ngất. Bên phải lại là một con rắn nhỏ, màu xanh mét, dài không đầy hai thước, nhiều màu rực rỡ chạy song song với con rắn lớn kia, người nào nhãn lực kém chút, chỉ sợ sẽ bỏ qua nó. Nhưng mà trên đầu con rắn nhỏ này, lại mọc ra một cái mào đỏ tươi, diễm lệ vô cùng.

Tốc độ hai con rắn độc đương nhiên kém so với Hắc điêu nhưng tuyệt đối không chậm.

Chẳng mấy chốc, hai con rắn đã trườn vào trong Phạm gia theo cánh cửa khép hờ, không thấy bóng dáng.

Ngay sau đó, Tra Cao, Thái Vạn và Minh Lại từ trong xe Rolls-Royce đi xuống, ngồi xếp bằng ngay tại chỗ, hai tay bấm bí quyết, miệng lẩm bẩm, rõ ràng đang sử dụng linh sủng bổn mạng của bọn họ công kích kẻ thù. Xung quanh bên người ba người họ, xuất hiện một vòng sức mạnh thần bí, cách biệt với tất cả sự thăm dò của sức mạnh thần niệm.

Lần này, Tiêu Phàm có thể rõ ràng cảm nhận được đây là lực cấm chế. Chẳng qua pháp môn mà họ vận dụng, có khác biệt so với cấm chế của Vô Cực Môn.

Mắt thấy Tra Cao rốt cục ra tay, Hoàng Thanh Vân vẫn tâm tư lo được lo mất, bỗng nhiên trấn định lại, dứt khoát xuống khỏi xe, ngẩng đầu nhìn phía đại viện của Phạm Gia, trên mặt lộ ra vẻ mặt vô cùng nóng lòng.

Dù sao cũng không ngăn cản được, vậy thì hy vọng Tra Cao có thể thắng lợi.

Mặc kệ kết quả trận chiến này cuối cùng thế nào, chỉ cần có thể xử lý Phạm Anh trước, coi như là tiêu tan mối hận trong lòng của ông ta. Cho dù cuối cùng Đại Quốc Sư Ma Cưu tự thân xuất mã, báo thù cho đồ đệ, Hoàng Thanh Vân lão chết không có chỗ chôn, cũng không tính là quá “Thiệt”!

Đáng tiếc không như mong muốn.

Mười lăm phút đồng hồ qua đi, bỗng nhiên một đạo hắc ảnh từ tòa nhà lớn của Phạm Gia bên kia phóng lên cao, hai cánh vỗ mạnh, tiếng kêu chói tai đâm vào màng nhĩ người ta, đúng là con Hắc điêu Đan Mạn Tra Cao nuôi dưỡng.

Đoàn người còn chưa hiểu ý vị này như thế nào, chỉ nghe tiếng kêu to đột nhiên dừng lại, giữa không trung, cổ Hắc điêu tách ra từ giữa, đầu lao thẳng xuống đất, máu tươi phun điên cuồng. Ngay sau đó, thân hắc điêu cực lớn giống như khối sắt từ không trung rơi thẳng.

Tra Cao đang khoanh chân, sắc mặt lập tức biến thành màu trắng bệch, ngay cả môi cũng không có một chút màu máu.

Cùng lúc đó, con rắn lớn màu sắc rực rỡ và con rắn nhỏ xanh mét có mào gà cũng bò ra từ tòa nhà của Phạm Gia. Con rắn lớn nhiều màu oai vệ như Du Long ở giữa không trung xẹt qua một đường cong uyển chuyển, giống như có một thanh dao vô hình sắc bén, đâm vào giữa thân thể của nó, bắt đầu từ cái đầu, thẳng đến cái đuôi, một mổ làm hai, biến thành hai mảnh vô cùng đều nhau, “Xoạch” một tiếng, quẳng thẳng ở trước người Thái Vạn.

Sắc mặt của Thái Vạn lập tức trắng bệch ra, gắt gao nhìn thẳng con rắn nhiều màu bị chia làm hai mảnh, tất cả trong mắt đều là một vẻ tuyệt vọng.

Con rắn nhỏ xanh mét có mào, nhìn qua thì hoàn chỉnh nhất, cứ như vậy bò thẳng đến trước mặt Minh Lại, không có biến hóa gì khác. Nhưng sắc mặt của Minh Lại không khác gì Tra Cao và Thái Vạn, trong giây lát liền biến thành màu tro tàn tuyệt vọng.

- Đi mau...

Ngay sau đó, Tra Cao nhảy dựng lên, vô cùng nhanh chóng chui vào xe Rolls- Royce, gào lên thảm thiết.

Động tác của Thái Vạn và Minh Lại so với Tra Cao chậm hơn một chút nhưng cũng cực kỳ nhanh tiến vào xe Rolls-Royce.

Dựa theo chỉ bảo của Tra Cao, lái xe vẫn luôn nổ máy, mắt thấy ba gã Hàng Đầu Sư lên xe, ngay lập tức nhấn ga, chiếc Rolls-Royce lập tức nhanh như bay chạy về phía Hoàng phủ. Nhưng mà chưa chạy được 500m, chiếc Rolls-Royce liền ngừng lại gấp, lập tức, chỉ thấy lái xe phi xuống, hai tay múa may, miệng phát ra những tiếng kêu to như bị bệnh tâm thần, chạy về phía trước, thần tình trên mặt giống như ban ngày thấy ma.

Máu tươi màu đỏ sậm chảy ra từ trong chiếc Rolls-Royce đỗ ở ngay giữa đường.

Bóng người chớp liên tục, Tiêu Phàm, Cơ Khinh Sa, Nguyên Thành Tử lần lượt tới bên cạnh xe Rolls-Royce nhìn vào bên trong.

Chỉ nhìn thoáng qua, Cơ Khinh Sa liền lập tức xoay người lại, che miệng, ngồi xổm xuống, đem hết toàn lực mới có thể nhịn được cảm giác muốn nôn mửa.

Dù là thấy nhiều biết rộng như Tiêu Phàm và Nguyên Thành Tử cũng không thể không nhíu chặt mày.

Trong xe Rolls-Royce, thân thể Tra Cao đã biến thành hai đoạn, từ phần cổ một chẻ làm đôi, giống như thương tích do lưỡi đao sắc bén gây nên, máu tươi ùng ục từ chỗ đó trào ra; Mà Thái Vạn thảm hại hơn, từ đầu đến chân mở ra thành hai mảnh, kết cục giống nhau như đúc với con rắn nhiều màu y nuôi. Nội tạng máu tươi tung toé khắp nơi.

Chỉ có Minh Lại nhìn qua là “Vẹn toàn không tổn hao gì”, nằm sấp trong vũng máu, sớm đã không còn chút khí tức sinh mệnh.

Ba gã Hàng Đầu Sư “Phái Nạp Cát” không ngờ trong khoảnh khắc đều bỏ mạng tại đây.

Nhìn thi thể ba người Tra Cao, Thái Vạn, Minh Lại vô cùng thê thảm, sắc mặt Tô Nam xanh mét, một câu cũng không nói.

Ba ngày sau đó Tiêu Phàm mới nhìn thấy vị giáo chủ trong truyền thuyết “phái Nạp Cát”, Đại Hàng Đầu Sư số một nước Đan Mạn. Nước Đan Mạn thậm chí là toàn bộ Nam Dương, Hàng Đầu Sư có tên tuổi nhất đương nhiên là Ma Cưu, nhưng Hàng Đầu Sư thần bí nhất, cũng không phải vị Đại Quốc Sư tiếng tăm lừng lẫy kia mà là Tô Nam.

Sau khi ba gã Hàng Đầu Sư là Tra Cao, Thái Vạn, Minh Lại bị mất mạng, tất cả đều trở nên trời yên biển lặng, không có bất kỳ cảnh sát nào tới hỏi đến thảm án phát sinh bên đường, Di Nô và Phạm Anh bên kia cũng không có chút động tĩnh nào, dường như chuyện này căn bản chưa từng phát sinh. Tên lái xe Rolls-Royce chịu kích thích quá độ mà nổi điên bị lén đưa vào bệnh viện tâm thần giam giữ ở trong phòng bệnh nghiêm mật nhất, ngoại trừ thầy thuốc chỉ định đặc biệt, không có bất kỳ người nào có thể tiếp xúc với anh ta.

Nhưng đám người Tiêu Phàm đều hiểu được sự việc đến bước này, Tô Nam không thể không ra mặt. Bằng không, thanh danh giới Hàng Đầu “Phái Nạp Cát” ở nước Đan Mạn sẽ trực tiếp rơi xuống đáy cốc.

464-tham-bai/1162179.html

464-tham-bai/1162179.html

344

0

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.