TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 457
Thuật pháp cấm chế

Dưới sự dẫn dắt của Hoàng Cao Huy, tự nhiên không còn bất cứ trở ngại gì, hai chiếc xe sang trọng một trước một sau, lái vào tòa nhà Hoàng gia rộng thênh thang.

Biệt thự lớn này của Hoàng gia cùng với biệt thự khác, vẫn không bằng nói luôn là một trang viên đi, do vài kiến trúc độc lập tạo thành, mang theo phong vị kiến trúc cổ điển Hoa Hạ, tại nơi dị quốc tha hương làm cho lòng người tự nhiên có cảm giác thân thiết.

Hoàng Cao Huy rất khách khí, tự mình sắp xếp cho đám người Tiêu Phàm một ngôi biệt thự nhỏ, đây được gọi là phòng khách Hoàng gia. Nội thất trang hoàng xa hoa, trên cả khách sạn 5 sao bình thường. Tất nhiên, khách nhân bình thường cũng không có duyên mà được ở căn biệt thự này.

Tiêu Phàm và Cơ Khinh Sa được sắp xếp chung một phòng nghỉ.

Thế giới ngày nay, cái gọi là bạn trai bạn gái không phải là chuyện này sao?

Đợi Hoàng Cao Huy dẫn Hoàng Dũng Huy cáo từ dời đi, Cơ Khinh Sa không nhịn nổi, hỏi:

- Tiêu Phàm, cậu cũng biết Hàng Đầu Thuật sao?

Tiêu Phàm chỉnh Lâm Thành Đạc nhìn thế nào cũng không giống như giả vờ. Bởi vì không thể có điều đó được, muốn thực sự thu thập Lâm Thành Đạc, còn có những biện pháp khác, không nhất định phải cho gã ta thấy Tiêu Phàm là Hàng Đầu Sư.

Tiêu Phàm cười, nhẹ giọng nói:

- Kỳ thực chuyện này tương đối đơn giản, chỉ cần hiểu chút vấn đề đơn giản là được rồi.

- Vấn đề gì?

- Cái gì là Hàng Đầu Thuật!

- Cái gì là Hàng Đầu Thuật á?

- Đúng, cái gì gọi là Hàng Đầu Thuật, nói trắng ra chính là cổ thuật Miêu Cương nuôi dưỡng truyền tới Nam Dương, kết hợp với địa phương lưu hành vu thuật này sản sinh ra một môn mang tính chất dược lý học và nồng đậm dấu vết huyền học, nguyên lý của nó không có gì hơn chính là mượn dược vật hoặc sức mạnh thiên địa tác động vào cơ thể. Có lúc thì tác động sinh lý, có lúc từ trong tâm mà ra, hoặc nhiều mặt. Thủ pháp như vậy không chỉ có ở Hàng Đầu Thuật mà có ở nhiều trường phái khác cũng có thể làm, nhưng đều có phương pháp cấm chế cùng loại cả.

Tiêu Phàm mỉm cười giải thích với Cơ Khinh Sa.

Thủ pháp cấm chế Vô Cực Môn cực kì tinh diệu, người ngoài cực kì khó lí giải. Ví dụ như Chỉ Thủy tổ sư hạ mệnh cấm chế trên người Tân Lâm, vô cùng kì diệu. Chỉ cần Tiêu Phàm xảy ra chuyện, Tân Lâm cũng sẽ xảy ra vấn đề, cùng với thủ đoạn của Hàng Đầu Thuật vô cùng tương đồng.

- Thì ra là vậy... Kế thừa của Vô Cực Môn quả nhiên bác đại tinh thâm.

Cơ Khinh Sa không khỏi nhẹ nhàng thở ra một tiếng, có chút hâm mộ, có chút kính phục.

Tiêu Phàm nhìn Cơ Khinh Sa hỏi:

- Chẳng lẽ phái Hà Lạc không có kế thừa đó sao?

- Không có.

Cơ Khinh Sa quả quyết lắc đầu, khẳng định đáp.

- Tôi học qua thuật điểm huyệt. Trong đó có một số nguyên lý, miễn cưỡng nói ra thì cũng có chút tương tự, nhưng không hơn. Thuật điểm huyệt vốn là thủ pháp cao thâm, tôi chỉ hiểu sơ sơ thôi. Còn về phần thuật pháp cấm chế, tôi chưa có cơ hội học.

- Ô?

Hai hàng lông mày Tiêu Phàm dương lên.

Cơ Khinh Sa không khỏi kinh ngạc, hỏi:

- Cái này có gì không đúng sao? Sao cậu lại có vẻ mặt đấy?

Từ ánh mắt của Tiêu Phàm, dường như Cơ Khinh Sa hẳn là biết được thuật cấm chế mới đúng. Nhưng Cơ Khinh Sa rất rõ ràng, cô thực sự không hiểu. Nhưng đã có tiếp xúc qua thì chẳng qua cũng chỉ là một loại tiếp xúc. Đối với cô mà nói thì cũng không có gì là tốt, mà chính là ác mộng.

- Phái Hà Lạc, Âm Dương có kế thừa như vậy đấy.

Tiêu Phàm khẳng định nói.

- Vậy sao? Sao tôi lại không biết nhỉ?

Cơ Khinh Sa càng thêm kinh ngạc.

Tiêu Phàm lắc đầu:

- Đó là do kế thừa của phái Hà Lạc cô giống kế thừa phái Vô Cực Môn của tôi, đều bị thất lạc rất nhiều. Hơn nữa kế thừa phái Âm Dương gần như đã thất lạc toàn bộ. Tuy nhiên phái Hà Lạc còn một chút cơ bản thuật pháp cấm chế, tôi cũng biết một chút. Như vậy đi, chuyện này xong xuôi, tôi đem mấy tài liệu phái Hà Lạc sao chép sang cho cô, cho cô từ từ lĩnh ngộ.

- Cậu ngược lại thực bình tĩnh. Cậu thực sự nắm chắc có thể đánh bại Ma Cưu, đoạt Xích Viêm Thảo từ tay y sao?

Đôi mắt xinh đẹp ngập nước của Cơ Khinh Sa liếc hắn một cái, nói.

- Không. Trên thế giới này chỉ sợ không có ai có thể chắc chắn mình có thể đánh bại Ma Cưu đại quốc sư. Nhưng dù thế nào, cũng phải tiến về phía trước, con người không thể sống trong sợ hãi và lo âu mỗi ngày được.

Tiêu Phàm thản nhiên nói, giọng điệu tự nhiên không ra vẻ chút nào.

- Cậu đối với tôi tốt như vậy, nói thật với cậu chứ, mấy ngày nay tôi căng thẳng lắm lắm luôn.

Cơ Khinh Sa cũng thản nhiên nói.

Đối mặt với nước Đan Mạn thậm chí toàn bộ Hàng Đầu Sư Nam Dương, ai cũng đều căng thẳng, Cơ Khinh Sa thừa nhận điểm này cũng không có chút nào mất mặt, nếu không căng thẳng mới gọi là lạ đấy.

Đây không phải là chuyện đơn giản.

Tiêu Phàm vươn tay nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Bàn tay Cơ Khinh Sa nhỏ, dài, trắng nõn, hơi có chút lạnh.

- Cô yên tâm, mặc kệ thế cục hiểm ác ra sao, tôi cũng sẽ tận lực bảo vệ an toàn cho cô.

Cơ Khinh Sa nắm chặt tay Tiêu Phàm, ngửa đầu nhìn hắn, thấp giọng kiên định nói:

- Không cần cậu cam đoan, tôi không cần cậu liều mạng như vậy. Mặc kệ có thể lấy được Xích Viêm Thảo hay không, tôi cũng chỉ mong cậu an toàn thôi...

Tiêu Phàm nhẹ nhàng cười, không nói thêm gì nữa.

Cái gọi là thế sự vô thường rồi cái gọi là thiên mệnh khó trái. Có thuật sư mạnh như Tiêu Phàm ở bên, lại có thể nhìn thấu tương lại, ở một số chuyện lại không thể làm gì.

Mấy người động chút là kêu gào đòi con người chế ngự thiên nhiên, Tiêu Phàm chẳng qua thấy hơi buồn cười.

Ngay cả thượng đế cũng tạo không ra một tảng đá cho hắn cầm.

Người bình thường cũng dám nói không biết trời cao đất dày như vậy, ông trời đã định trước kết cục cho ngươi, ngươi lại tâm cao khí ngạo, lại có mười ngàn cái không cam lòng, chỉ có thể nhận lấy mà không có nửa điểm kháng cự đường sống.

Thân thể mềm mại của Cơ Khinh Sa chậm rãi nhích lại gần, nhẹ nhàng tiến vào trong ngực Tiêu Phàm, giơ tay ôm eo hắn, yên lặng không nói chuyện.

Tình cảm dù nhiều nhưng cũng không cần nhiều lời nói ra.

Biết rõ hành trình tới Nam Dương nguy hiểm, biết rõ là phải đối mặt với Ma Cưu Đại Quốc Sư và hơn mười Hàng Đầu Sư “bất cổ phái”, chỉ cần một lúc vô ý là sẽ bị vạn kiếp bất phục; Biết rõ Tiêu Phàm lấy Xích Viêm Thảo là vì muốn cứu Tân Lâm, Cơ Khinh Sa có mười ngàn lí do để không tới đây, vậy mà cô lại không chút do dự đồng hành cùng Tiêu Phàm.

Tâm tư của cô, chính cô hiểu.

Tiêu Phàm cũng hiểu!

Không cần phải nói ra.

Cơ Khinh Sa tựa vào ngực Tiêu Phàm một lúc sau đó lập tức thẳng người, cười tự nhiên nói:

- Tôi pha trà cho cậu.

Hoàng gia này có biệt thự đãi khách xa hoa, phối trí đầy đủ, không chút nào thua kém phòng Tổng thống cả. Dụng cụ pha trà có vài bộ, nhìn qua hơi giống nhau, kì thực người hiểu được trà đạo liếc mắt một cái có thể nhìn ra sự khác nhau.

Cơ Khinh Sa cầm một bộ trà cụ nghệ thuật uống trà Lĩnh Nam tới, bày trên bàn trà gỗ lim, bắt đầu tư thế nghệ thuật uống trà.

Bóng đêm càng tối, nhưng rõ ràng vẫn chưa tới lúc ngủ.

Còn có khách nhân tới thăm nữa.

Tiêu Phàm lẳng lặng ở sô pha nhìn Cơ Khinh Sa ngồi xổm ở đó bận rộn, ngón tay xanh miết hơi vểnh lên, Tiêu Phàm không thể không thừa nhận cả đời này chưa từng thấy Hoa Lan Chỉ nào rung động lòng người như vậy.

Nhìn Cơ Khinh Sa pha trà và xem cô xuống bếp tuyệt đối là một loại hưởng thụ khó nói nên lời.

Thật giống như một cái nhìn cũng như một cái ôm, làm cho người ta nhớ tới.

Nếu như nói thế gian có tuyệt đại báu vật, Cơ Khinh Sa tuyệt đối không thể nghi ngờ chính là báu vật đó.

Tân Lâm, Uyển Thiên Thiên, thậm chí Adger Lina, Trần Dương, Phương Do Mỹ đều là những mỹ nữ, đều có điểm đặc biệt. Luận về diện mạo dáng người, Cơ Khinh Sa chưa chắc bằng mấy cô, nhưng luận tới tư vị nữ nhân, Cơ Khinh Sa đầy đủ nhất.

Cơ Khinh Sa là nữ cường nhân danh chấn tứ phương, thế giới ngầm Thiết Môn cực trọng người tài, lại khăng khăng trọng nữ nhân như vậy, loại cảm giác này vô cùng kì diệu.

Có lẽ nữ nhân có thể xưng là tuyệt đại báu vật đều đặc biệt như vậy.

Chinh phục nữ nhân như vậy đều là giấc mộng chung cả đời của nam nhân cường đại.

Thậm chí ngay trong sâu nội tâm Tiêu chân nhân vô tình nổi lên một tia khác thường, ngay cả Tiêu Phàm cũng chưa nhận ra.

Mùi thơm lượn lờ dần bay lên, Cơ Khinh Sa đem một li trà vàng óng ánh nhẹ nhàng đặt trước mặt Tiêu Phàm. Trà được chuẩn bị trong phòng này là loại trà búp Minh Tiền cực phẩm.

Hoàng gia không hổ là gia tộc đứng đầu thành Lạc Già, nội tình thâm sâu. Cho dù tại nơi xa xôi hoang dã vẫn bảo lưu kế thừa Hoa Hạ vô cùng thuần khiết.

Tiêu Phàm nâng tách trà lên nhẹ nhàng nhấp một ngụm, cười nói:

- Trà là trà ngon. Tuy nhiên so với tưởng tượng của tôi có chút khác biệt.

- Khác biệt? Có gì khác biệt?

Tiêu Phàm nhìn khuôn mặt kiều mị, cười mà không nói.

Trà là trà ngon, nhưng không bằng người pha trà!

Cơ Khinh Sa nháy mắt liền hiểu được, khuôn mặt xinh đẹp nổi lên luồng đỏ ửng, không ngờ tiêu chân nhân lúc nói giỡn, đùa lại mờ mịt như vậy.

Nhưng ít ra đây là một loại đặc biệt không giống bình thường.

Trước đó, Cơ Khinh Sa trêu chọc Tiêu Phàm, Tiêu Phàm một mực không đáp lại, thậm chí còn hơi ngượng ngùng, cánh tay cứng ngắc. Hiện tại, Tiêu Phàm rốt cuộc cũng đáp lại, chứng tỏ quan hệ của bọn họ lại tiến thêm một tầng.

Nếu trước mặt Cơ Khinh Sa là nam nhân khác, cơ bản không cần phiền toái như vậy, không cần cô tỏ vẻ, cho dù lạnh lùng từ chối, những nam nhân kia vẫn sẽ trăm phương nghìn kế tiếp cận cô, tìm mọi cách khiến cô vui.

Tiêu Phàm không phải nam nhân khác.

Một chút thay đổi rất nhỏ ấy cũng đủ Cơ Khinh Sa vui vẻ thỏa mãn. Tiếp tục phát triển tiếp khẳng định còn thêm một bước đột phá nữa. Đối với đột phá tương lai sắp tới, Cơ Khinh Sa rất mong chờ.

Không khí trong phòng có chút đặc biệt.

Hạnh phúc vĩnh viễn là ngắn ngủi, không khí đặc biệt kia rất nhanh bị người ta cắt đứt.

- Vô Lượng Thọ Phúc!

Một đạo hiệu trầm thấp hùng hậu bỗng nhiên truyền tới.

Hai hàng lông mày Tiêu Phàm vốn đang dịu xuống, bỗng mạnh mẽ dương lên, Cơ Khinh Sa cũng lập tức đứng dậy.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.

Vị đạo trưởng tới thăm đêm khuya này nội lực thật thâm hậu!

453-thuat-phap-cam-che/1162165.html

453-thuat-phap-cam-che/1162165.html

404

1

6 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.