TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 74
Chương 77.1: Thổi Tan Tất Cả Sương Mù

Tần Minh đứng bên khung cửa sổ, lặng lẽ nhìn màn đêm, trong lòng trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó.

Những ký ức cốt lõi của hắn phần lớn đã khôi phục, chỉ còn một vài chi tiết vẫn còn mơ hồ, như lớp sương khói chưa tan.

“Nếu như suy đoán của ta là đúng, vậy thì cho dù không có Tần Minh, cũng sẽ có Trương Minh, Triệu Minh... Thôi gia cần một ‘thân phận’ đứng ở vị trí đó.”

Trước mắt bóng tối trải dài, Tần Minh cảm thấy nơi l*иg ngực có chút nghẹn lại, khó thở.

“Lý gia quật khởi, đột ngột đối đầu với thế gia ngàn năm, chắc chắn chẳng liên quan gì đến ta. Thôi gia cũng không thể từ mười năm trước đã đoán được sẽ có một cục diện như vậy.”

Hắn suy ngẫm, cảm thấy thân phận của mình trong Thôi gia có lẽ đã đến hồi kết, vốn nên hạ màn từ lâu. Mà giai đoạn cuối cùng này, vừa hay Lý gia công kích tới, thế là thuận theo tình thế mà bị cuốn vào.

Rõ ràng, trong va chạm kinh thiên giữa hai thế lực lớn như Thôi - Lý, vốn chẳng dính dáng gì đến hắn. Chỉ là trùng hợp bị đẩy vào giữa dòng xoáy, cho hắn cơ hội đốt nốt phần “nhiệt lượng còn lại”.

Hắn cũng như những lão nhân của Thôi gia kia, đều sẽ bị tiêu hao đến cạn kiệt.

Chỉ là, đám lão giả kia đều là tự nguyện bước lên con đường ấy. Biết rõ lần đi này là cửu tử nhất sinh, vậy mà vẫn cam tâm tình nguyện vì Thôi gia mà phát ra tia sáng cuối cùng của đời mình.

Trong lòng Tần Minh dâng lên cảm xúc phức tạp, nhiều tầng lớp cảm xúc đan xen, tựa như cuộn sóng ngầm trào dâng.

“Hằng năm, mỗi khi xuân về hoa nở, họ đều nhận được một phong thư đặc biệt...” Chính từ đó, Tần Minh mới mơ hồ cảm giác được sự bất thường.

Năm nào cũng vậy, lúc đọc thư là lúc Thôi phụ và Thôi mẫu vui vẻ nhất. Ngay cả Thôi phụ, người luôn nghiêm khắc, thậm chí cổ hủ, cũng sẽ để lộ nụ cười khó giấu.

“Có một năm, ta từng mơ hồ nghe được điều gì đó... nhưng chuyện đã quá xa, năm đó ta lại không để tâm tới chi tiết ấy.” Tần Minh cau mày, cố gắng lục lại ký ức.

Nhưng hắn đang trải qua lần tân sinh thứ tư, đến nay vẫn chưa kết thúc. Hắn vẫn còn hy vọng có thể nhớ ra được cả những mảnh ký ức vụn vặt nhất.

“Lần tân sinh thứ tư liên quan tới ngũ giác, tiềm thức và trực giác bản năng.” Tần Minh cảm thấy, lần này hắn có thể hoàn toàn xé toạc bức màn quá khứ.

Hắn nhận ra lần này tiêu hao vật chất linh tính quá lớn.

“Nếu như không phải từng tiến vào Lôi Hỏa Luyện Kim Điện, liên tiếp đón nhận sáu, bảy đợt thiên quang trùng kích, thu được lượng lớn vật chất linh tính quý hiếm, chỉ e tân sinh lần này sẽ xuất hiện biến động không nhỏ.”

Hắn bắt đầu hiểu, vết thương ở đầu mình nghiêm trọng hơn hắn tưởng. Nếu không, hắn đã chẳng phải rơi vào trạng thái gần chết, hoàn toàn mất đi ký ức. Cũng may, qua lần tân sinh này, mọi vấn đề cuối cùng sẽ được giải quyết triệt để.

“Trừ bệnh cũ, lại thêm lần tân sinh này... ta đã tiêu hao đến hai phần vật chất linh tính.” Tần Minh cảm thấy lần tân sinh này mãnh liệt hơn tất cả những lần trước.

“Có lẽ... sáng mai thức dậy, mọi điều còn mơ hồ trong lòng sẽ hoàn toàn sáng tỏ.”

Chợt hắn nhận ra, hôm nay mình cả ngày tự giam mình trong phòng, thậm chí còn chưa ăn gì.

Hắn đứng dậy, ra ngoài tìm chút thức ăn lót dạ, rồi trở về phòng nghỉ ngơi.

Đêm đó, khi Tần Minh chìm sâu vào giấc ngủ, kim châm xâu chỉ như đan dệt khắp cơ thể hắn, tựa như đang may vá lại từng tấc thân thể. Đồng thời, lớp bùn bạc bao phủ toàn thân hắn, từ đầu đến chân như được đắp lên một bộ đại dược cuối cùng.

Vết nứt nơi xương đầu vốn bị phá hủy cũng không còn bị lực lượng kỳ dị nhắm vào nữa, dấu hiệu rõ ràng cho thấy tai họa ngầm đã được loại bỏ triệt để.

Tần Minh đã bước vào giai đoạn cuối của lần tân sinh thứ tư.

Nửa đêm, hắn đổ mồ hôi đầm đìa, bừng tỉnh giữa đêm, trong vô thức thì thầm:

“Ta là Tần Minh. Ta có một gia gia. Ta không phải người Thôi gia...”

Tỉnh táo trở lại, hắn chợt cảm thấy cảnh tượng ấy vô cùng quen thuộc, như thể đã từng trải qua.

Tần Minh ngồi dậy tĩnh tọa, nhớ lại lúc trước, khi còn ở trấn Ngân Đằng, trong một gia đình xa lạ, hắn cũng từng tỉnh lại như vậy, hoảng loạn lao ra khỏi nhà, chạy điên cuồng vào vùng băng tuyết, hét lớn giữa trời đông lạnh giá.

“Ta bị Lý Thanh Hư đánh trọng thương vào đầu, hôn mê rất lâu. Sau đó được Thôi Hoành và cô gái có nốt ruồi đỏ kia an bài ở trấn Ngân Đằng. Ta đã vượt qua mùa đông ấy, nhưng cũng suýt nữa phát điên...”

Tần Minh trầm mặc suy nghĩ. Hai năm trước, hắn từng mơ thấy những cơn ác mộng lặp đi lặp lại, thấy mình khi còn nhỏ bên cạnh ông nội. Từ đó, hắn mới biết tên thật của mình là Tần Minh. Có phải ngay lúc ấy, pháp môn tân sinh ghi trên sách lụa đã bắt đầu phát huy tác dụng?

Hắn nằm xuống, nhanh chóng chìm lại vào giấc ngủ sâu, một lần nữa bước vào những giấc mộng của hai năm trước.

“Không phải mộng, đó là ký ức từ thuở nhỏ.” Tiềm thức Tần Minh vẫn đang hoạt động mãnh liệt.

Trong những giấc mơ ấy, hắn xác định rõ ông lão kia chính là ông nội của mình, người thân thực sự, còn tên thật của hắn chính là Tần Minh.

“Hài tử à, pháp trên sách lụa đó không đi được đâu. Gia gia luyện cả đời cũng chẳng thành...” Lão nhân thở dài, nhưng vẫn kiên nhẫn mở sách lụa, từng tờ một giảng giải cho hắn.

Người thân thực sự của hắn, hiểu rất rõ bộ pháp kia có vấn đề. Tuy miệng giảng giải nhưng lòng thì nghiêm túc nhắc nhở, nếu tiếp tục luyện, sẽ làm lỡ cả đời.

“Gia gia cân nhắc suốt đời, ta nghi rằng muốn luyện thành, có lẽ phải chết một lần. Nhưng lại không thể chết thật... điều này căn bản không có cách nào chắc chắn.”

Ông cụ nhẹ giọng nói: “Cái gì gọi là tân sinh? Có lẽ... chết rồi mới có thể sinh, đó mới là bước đầu tiên.”

Khi ấy, Tần Minh còn quá nhỏ, không thể hiểu hết những gian khó, hiểm nguy ẩn sau lời ấy.

Sau đó, ông lão lại lắc đầu, nói: “Đó chỉ là suy đoán bừa của một lão già nát rượu. Dù sao thì, những người từng có được sách lụa năm xưa đều mạnh hơn ta nhiều, vậy mà cũng chẳng đi thông được. Ngay cả người sáng lập ra bộ pháp đó, lẫn đệ tử của họ... chẳng phải cuối cùng đều chết cả sao? Để sách lụa bị phủ bụi, không còn ai luyện tiếp.”

“Gia gia, chờ con luyện thành, người sẽ không phải khổ nữa. Con sẽ hiếu kính người thật tốt!” Đứa bé Tần Minh ngây thơ nói.

1

0

4 ngày trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.