TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 58
Chương 60.1: Hình Như Cố Nhân Đến

Hai gã nam tử vóc người cao lớn, mặc kim giáp, dù đứng trong bóng tối cũng không hề ảm đạm. Trên người họ có phần tương tự với truyền thuyết Lục Đinh Lục Giáp được lưu truyền ở một số khu vực.

Tần Minh thầm nhận định, hai người này tuyệt đối không đơn giản. Trong cơ thể họ ẩn chứa sinh cơ nồng đậm, tinh thần và huyết khí tràn trề như muốn xuyên qua giáp trụ, khó lòng che giấu.

Hắn chưa từng gặp qua bốn người này, nhưng trong số đó, người gây ấn tượng mạnh nhất tự nhiên là nữ tử dẫn đầu.

Ấn tượng đầu tiên của Tần Minh với nàng chính là xinh đẹp. Vẻ đẹp ấy thoạt nhìn đã khiến người ta kinh diễm, mà càng nhìn kỹ lại càng bị thu hút.

Lê Thanh Nguyệt đã dừng bước, bình tĩnh đứng bên đường.

Tóc nàng đen như thác đổ, thân hình thướt tha như liễu rủ. Gió đêm lướt qua, áo nàng phấp phới bay, trong màn đêm dày đặc nơi trấn nhỏ không có Hỏa Tuyền, vậy mà nàng lại khiến người ta có cảm giác như ánh ráng chiều sắp ló rạng, tựa hồ muốn xua tan sương đêm tịch mịch.

Tần Minh không dừng lại nhìn lâu, chỉ điều khiển Tử Điện Thú lao vυ"t qua.

Tiểu thị nữ bên cạnh hé miệng, như muốn nói điều gì, nhưng nghĩ đến lời dặn của tiểu thư mình rằng không thích hợp nhận nhau lúc này, đành ngậm miệng lại.

Tần Minh, với nhãn lực hiện tại, nhạy bén phát hiện được biểu cảm thoáng qua của nàng, dù là trong đêm tối cũng không thể che mắt hắn.

Đồng thời, hắn cũng cảm nhận được nữ tử kia hình như đang quan sát mình.

Tần Minh thoáng kinh ngạc, không khỏi liếc nhìn nàng một cái.

Khoảng cách giữa hai bên rất gần, đến mức hoa văn trên món trang sức của nàng hắn cũng nhìn thấy rõ ràng.

Nữ tử ấy mặc ngân sắc vũ y, mặt mộc không son phấn, dung nhan tinh xảo tuyệt luân, không có chỗ nào để chê. Nàng đứng đó như ánh trăng rọi qua tầng mây, trong bóng đêm đen kịt như đang phát sáng, dáng người mềm mại, khí chất thanh nhã tuyệt trần.

Không lâu trước đó, Tần Minh từng bị Phương Ngoại chi nhân có khả năng hóa thành sương mù tập kích. Hai năm trước, hắn cũng bị một thiếu niên mặc vũ y đánh trọng thương, suýt chút nữa mất mạng, cuối cùng trôi dạt đến vùng đất xa xôi này.

Vì vậy, hắn mang chút bài xích với Phương Ngoại chi nhân.

Nữ tử ngân y tuy có thể xem là tuyệt thế giai nhân, nhưng Tần Minh cũng chỉ bình tĩnh nhìn nàng hai lần, sau đó không dừng lại mà tiếp tục thúc thú rời đi.

Lê Thanh Nguyệt quay đầu nhìn theo bóng lưng hắn khuất dần.

Trước đó nàng từng nghĩ không nên gặp lại, nào ngờ vẫn chạm mặt ở đây. Trong lòng còn do dự không biết có nên mở miệng hay không thì đối phương đã lặng lẽ lướt qua, không hề dừng lại.

Lê Thanh Nguyệt khẽ nhíu mày. Nàng không che mặt, đối phương không thể không nhận ra nàng, vậy mà ánh mắt hắn lại điềm tĩnh đến lạ thường, không chút dao động.

Nàng có phần kinh ngạc. Mới hơn hai năm trôi qua, mà mọi thứ đã thay đổi đến vậy sao? Chẳng trách người ta thường nói: “Vật còn người mất”.

Tiểu thị nữ lên tiếng: “Tiểu thư, người và hắn... có gì đó không? Sao ta thấy là lạ. Người thì cho rằng không nên gặp lại, hắn lại còn lạnh nhạt hơn, thậm chí có thể nói là tuyệt tình. Nếu không phải vừa rồi chúng ta nhìn trước, có khi hắn còn chẳng buồn liếc người một cái.”

Lê Thanh Nguyệt lắc đầu, nói: “Ngươi nghĩ linh tinh gì đó? Ta và hắn từng xem như bằng hữu, làm gì có quan hệ loạn thất bát tao gì.”

Thị nữ giật mình, rồi gật đầu nói: “Hắn họ Thôi, ý của tiểu thư là... cũng chỉ là người cùng giới thôi phải không, không có gì khác.”

Lê Thanh Nguyệt đáp: “Hai năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện. Những người từng thân quen giờ mỗi người một phương. Có kẻ trở thành Phương Ngoại chi nhân, có người sớm bước ra con đường tân sinh, có người thành nhân vật phong vân, cũng có người dần dần trở nên tầm thường. Tuy rằng gia thế không tầm thường, nhưng mọi chuyện đều đã không còn như xưa. Ta cũng không rõ, vì sao hắn lại tới đây.”

“Người vừa rồi... thuộc loại nào?” Thị nữ rụt rè hỏi.

“Một kẻ có chút hư ảo.” Lê Thanh Nguyệt đáp ngắn gọn, rồi xoay người dẫn đầu rời đi, tiến về phía trấn Thanh Tùng.



“Lạ thật, hình như có chút quen thuộc.” Trên đường, Tần Minh trầm tư suy nghĩ.

Hắn âm thầm đánh giá, nữ tử vũ y kia tuy thướt tha dịu dàng, nếu không có năng lực quỷ dị như những Phương Ngoại chi nhân khác, chỉ xét về thể chất thì hắn cảm thấy mình có thể đánh bay nàng bằng một quyền.

Hắn lắc đầu, dùng đoạn trường thương gãy gõ lên mình Tử Điện Thú, nhanh chóng tiếp tục lên đường.

“Được rồi, ngươi có thể rời đi.” Tần Minh nói giữ lời, sau khi cưỡi Tử Điện Thú chạy một vòng lớn, lúc này đã cách thôn Song Thụ hơn tám mươi dặm, liền quyết định thả nó đi.

Tử Điện Thú mừng rỡ. Nó vốn đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất, trước mắt tạm nhẫn nhịn, sau này sẽ tìm cơ hội báo thù, quyết không để tên tiểu tử này yên thân!

Không ngờ lại được thả đi, đúng là ngoài dự liệu.

“Còn chưa đi? Đứng ngây đó làm gì?” Tần Minh đá một cú vào mông nó.

Tử Điện Thú giật mình, phóng đi mấy chục mét, quay đầu lại, giơ chân trước chỉ về phía hắn, miệng gầm nhẹ, không rõ đang mắng gì.

“Kêu gào cái gì, muốn chết à?” Tần Minh ước lượng đoạn trường thương trong tay.

Tử Điện Thú hoảng hồn, nhảy một cái hơn mười mét, chui tọt vào rừng, biến mất không thấy tăm hơi.

Tần Minh cũng rẽ sang đường khác, không đi lại lộ tuyến cũ. Dọc đường hắn tiến vào rừng, đem toàn bộ giáp trụ, đao thương, cung tên chôn sâu, hoàn toàn vứt bỏ.

Hắn cảm thấy, từ giờ về sau không cần mặc giáp nữa. Sau khi dung hợp nhiều loại Thiên Quang kình và bố trí ở ngoài thân, hiệu quả phòng ngự còn mạnh hơn cả giáp trụ.

Ngay cả Lão Kim Kê biến dị năm lần, khi thi triển “Phượng Hoàng đơn triển sí” có thể chém nát giáp trụ tinh xảo của hắn, vậy mà lại không thể xuyên phá lớp hộ thể Thiên Quang.

Tần Minh đeo thanh Dương Chi Ngọc Thiết Đao, hành trang nhẹ nhàng, tốc độ tăng vọt.

Hắn đội tuyết trắng, lặng lẽ quay lại thôn. Từ lúc rời đi vào đêm khuya cho đến lúc trở về, thời gian cũng chưa tính là quá muộn.

Tâm tình Tần Minh rất tốt, dù sao thì, một người một ngựa đã san bằng cả Kim Kê lĩnh.

1

0

5 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.