TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 33.1: Tranh Đấu Một Tương Lai

Dưới màn đêm, có thể lờ mờ nhìn thấy những đường nét đen kịt của dãy núi ở phía xa.

"Tin tức sai rồi!" Trong rừng núi có người thất thanh kêu lên.

Trong khu rừng rậm, những người đang vây khốn Tần Minh đều bị chấn động, vội vàng lùi lại phía sau. Chỉ trong nháy mắt, hai đồng bạn đã bỏ mạng. Thiếu niên kia quá mức hung hãn, trong khoảnh khắc liền từ vẻ chất phác, yên tĩnh chuyển thành sát khí ngập trời. Ngay cả ánh mắt trong trẻo ấy cũng biến đổi, như thể hai tia chớp lóe lên.

Đặc biệt là lúc này, Tần Minh một tay cầm mâu, đâm xuyên ngực một đồng bọn của bọn họ, treo lơ lửng giữa không trung, mặc cho máu nhỏ giọt, nhuộm đỏ cả vùng tuyết trắng.

Cảnh tượng đó khiến mấy người vây khốn hắn dựng đứng cả lông tóc. Vừa rồi nếu là họ đứng ở vị trí đó, e rằng cũng khó tránh khỏi cái chết.

Khí thế của thiếu niên hoàn toàn thay đổi, mái tóc đen tung bay trong gió lạnh, gương mặt thanh tú phủ đầy hàn ý, toàn thân toát lên một cảm giác áp lực nặng nề.

Mấy người kia không tự chủ được mà liên tục thoái lui. Một tân sinh giả lần đầu, sao lại có thực lực đáng sợ đến thế? Trong hai người đã chết, có một người đã sớm bước vào giai đoạn tân sinh lần hai hơn mười năm.

"Thật sự nằm ngoài dự liệu của ta. Bí mật trên người ngươi không hề nhỏ. Nhanh như vậy đã tân sinh lần hai. Người bình thường dù thế nào cũng cần thời gian củng cố, còn ngươi lại không cần dừng bước, cứ thế thăng tiến."

Tề Hoài Ân bước lên phía trước, vóc dáng cân đối, vừa mạnh mẽ vừa nhanh nhẹn như hổ báo. Trên gương mặt coi như anh tuấn là vẻ lạnh lùng, mày nhíu chặt.

Hắn ghét cảm giác không thể khống chế tình hình. Thiếu niên bị theo dõi này đã vượt khỏi tầm kiểm soát, trở thành một biến số đầy nguy hiểm. Nhưng sự việc đã lỡ, hắn không còn lựa chọn nào khác.

Gia tộc hắn đang truy tìm một loại vật chất linh tính cực hiếm, chuẩn bị điều chế một loại dược tề thần bí có thể cải biến căn cốt, nâng cao tư chất và tiềm năng của hắn, để trở thành ứng cử viên được chọn lựa.

Như vậy, hắn sẽ có cơ hội ở bên cạnh vị lão giả của thành Lưu Quang để học thêm bí pháp vài năm, đủ để thay đổi vận mệnh cả đời.

Nếu tư chất của Tần Minh ngang hàng với Du Lương Vận, hắn sẽ rất vui lòng thể hiện thiện chí để kết giao. Nhưng hắn nhận ra, thiếu niên này nhất định sẽ là chướng ngại trên con đường của mình, và hắn không thể nhẫn nhịn thêm.

Tần Minh vung mạnh trường mâu bằng tay phải, thi thể bị treo trên đó như hình nhân rơm bị hất bay ra khỏi mũi mâu, phóng thẳng về phía Tề Hoài Ân với tốc độ cực nhanh.

Tề Hoài Ân lập tức rút trường đao ra, một tiếng "vυ"t" vang lên như sấm rền, tựa hồ có tia chớp xẹt qua khu rừng mờ mịt. Hắn vung đao đánh vào thi thể đang bay tới, động tác nhẹ nhàng, nhưng lực đánh lại mạnh như sấm, khiến thân thể kia bị méo mó, rồi bay văng ra, đâm sầm vào một gốc cây lớn bên cạnh.

Rắc!

Cây đổ ngổn ngang, thi thể kia va mạnh vào thân cây, nát bấy rồi rơi xuống đất.

Trong lúc đó, Tần Minh ung dung bước ngang vài bước, nhặt lấy cây chùy cán dài màu ô kim dưới đất. Giờ đây hắn cầm trường mâu trong một tay, đại chùy trong tay còn lại.

Cả hai loại binh khí này đều không thích hợp để cầm bằng một tay, nhưng hai cánh tay hắn có sức mạnh hai ngàn cân, cầm lên vẫn thấy nhẹ như không.

Hắn hơi ngạc nhiên – Tề Hoài Ân quả thực có chút bản lĩnh. Trường đao nhẹ nhàng gạt một cái mà thi thể như bị xe bọc thép tông trúng, xương gãy vụn, bay xa đến sáu, bảy mét.

Tề Hoài Ân liếc nhìn bốn người còn lại, nói: "Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Chẳng lẽ phải đợi ta tự mình động thủ, còn các ngươi đứng bên ngoài xem kịch à?"

Những người này đều là người hắn đưa từ nhà tới. Có kẻ trung thành tuyệt đối, có người thì e ngại thế lực phía sau hắn mà không dám trái lời. Lần này họ tăng cường cảnh giác, chậm rãi di chuyển, vây quanh Tần Minh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Trong đợt vây công lần này, tất cả tinh thần của đám người đều tập trung cao độ. Một vị tân sinh giả lần hai dẫn đầu, vung cây trường sóc sáng như tuyết, đột nhiên bổ xuống. Tinh, khí, thần của hắn sôi trào, vận dụng toàn bộ sức mạnh.

Cùng lúc đó, những người khác cũng phát động tấn công, bao gồm cả Tề Hoài Ân – hắn bổ ra một đao quang kinh người, ẩn mình giữa đợt công kích của cả nhóm, ẩn tàng sát cơ.

Tần Minh vung cây chùy cán dài màu ô kim bằng tay trái. "Keng!" Một tiếng vang giòn, cây trường sóc nặng nề bị đánh văng lên không trung.

Vị tân sinh giả lần hai ấy không thể tin nổi. Dù hắn đã dùng cả hai tay giữ chắc cán sóc, nhưng vẫn không thể cầm nổi. Những phần thịt mềm giữa các ngón tay bị chấn động đến rách nát, binh khí bật khỏi tay mà bay ra xa – đây là lực lượng cỡ nào? Còn là tân sinh giả lần hai nữa sao?

Đồng thời, những người khác cũng đυ.ng độ với trường mâu và chùy trong tay Tần Minh. Ai nấy đều bị chấn động mạnh, tuy không đến mức rơi binh khí, nhưng cánh tay tê dại, lực đạo rõ ràng không thể sánh bằng.

Không chỉ có sức mạnh vượt trội, tốc độ của Tần Minh cũng bỏ xa họ một đoạn dài. Nếu không, hắn đã chẳng thể trong nháy mắt cản phá toàn bộ đòn công kích dày đặc kia.

Tề Hoài Ân vừa tiếp xúc đã lập tức rút lui. Hắn đã nhận ra, thiếu niên này hoàn toàn "vượt khỏi kiểm soát", căn bản không thể "nắm bắt".

Dù trước đó đã thận trọng đề phòng, nhưng giờ đây nhìn lại vẫn thấy đánh giá quá thấp đối phương.

Không chút do dự, hắn lấy ra một lọ thủy tinh cao ba tấc, mở nắp, đổ chất lỏng đỏ tươi bên trong vào miệng, uống cạn.

Hôm nay, hắn không còn đường lui. Dù có thể trốn thoát cũng không được. Nếu không gϊếŧ người diệt khẩu, hắn chắc chắn sẽ không có kết cục tốt. Con quạ đen kia, một khi biết được chân tướng, nhất định sẽ gϊếŧ hắn.

Dù biết rõ chất lỏng này về sau sẽ gây hại, Tề Hoài Ân vẫn không bận tâm – lúc này, hắn nhất định phải tăng thực lực vượt bậc.

Giữa chiến trường, Tần Minh không hề ngừng lại. Trong nháy mắt va chạm, giao chiến với toàn bộ đối phương, hắn lập tức nhận ra điểm yếu nhất.

Tân sinh giả lần hai, người vừa bị đánh bay mất trường sóc, trở thành mục tiêu hàng đầu.

Thân thể hắn như ảo ảnh, né tránh trường đao, thiết giản, lợi kiếm từ những người khác tấn công. Tựa như thuấn di, ầm một tiếng – một chùy giáng xuống kẻ đang chảy máu mười ngón tay, cố gắng lui lại kia.

Kẻ kia cố hết sức né tránh, lại được đồng bạn hỗ trợ bên cạnh, nhưng vẫn không thoát nổi hoàn toàn. Vai phải bị chùy ô kim đánh trúng, trong tích tắc vỡ vụn, xương cốt gãy rời, đâm thủng nội tạng. Hắn hét thảm rồi bay ngang ra ngoài.

Dù chưa chết, nhưng đã hoàn toàn mất khả năng chiến đấu, nằm rạp trên mặt đất thở dốc, không thể đứng dậy. Vai phải bị nghiền nát, cả cánh tay cũng không còn, bay mất đâu đó.

Loại sức mạnh bá đạo và tàn khốc này, cộng thêm đấu pháp hiểm độc, khiến mấy người còn lại tái mặt. Đến cùng thì bọn họ đã đυ.ng phải loại quái vật gì?

Dù trung thành với Tề gia, dù cả nhà họ đều ở trong thành kia, nhưng giờ đây cũng không khỏi sợ hãi, cảm nhận rõ ràng rằng đây là một đối thủ không thể nào đánh bại, chỉ muốn thoái lui.

Đối phương mới chỉ tân sinh lần đầu, rốt cuộc đã xây dựng căn cơ hoàng kim ra sao? Hiện tại tân sinh lần hai, lực lượng và tốc độ đều vượt xa họ, như thể đang ở một tầng thứ hoàn toàn khác.

1

0

3 ngày trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.