Chương 24
Giúp Nàng Hoá Long
Dịch: Dưa Hấu
"Ọe..."
"Ọe ọe!"
Sau khi ý thức rời khỏi Bách Thế Thư, Tiêu Mặc cảm thấy buồn nôn, đầu óc choáng váng.
Hắn muốn nôn nhưng lại không nôn ra được.
Để tránh Ngụy Tầm canh giữ bên ngoài phát hiện ra sự khác thường, Tiêu Mặc lấy tay che miệng, cố gắng không phát ra tiếng động.
Hắn biết, đây chính là tác dụng phụ mà Bách Thế Thư đã cảnh báo.
Mất một lúc lâu, Tiêu Mặc mới dần dần cảm thấy dễ chịu hơn.
[Đoạn trải nghiệm nhân sinh thứ nhất đã hoàn thành tính toán.]
Giọng nói của Bách Thế Thư vang lên trong đầu Tiêu Mặc.
[Kí chủ đã sống tổng cộng mười lăm năm lẻ một tháng trong đoạn trải nghiệm nhân sinh này.]
[Kí chủ đã đưa Khương Thanh Y về Linh Càn Phong, dạy nàng tu hành, hi sinh căn cốt và thọ mệnh của bản thân để khai thông linh mạch cho nàng, vào thời khắc cuối cùng, kí chủ đã lấy Tiên Thiên Kiếm Cốt ra, trả lại cho Khương Thanh Y.]
[Thời điểm kí chủ qua đời, cảnh giới cao nhất của Khương Thanh Y là Nguyên Anh cảnh.]
[Tính toán phần thưởng của hệ thống:
1. Hỗn Độn Nhân Hoàng Cốt: Khúc xương này xuất hiện từ thời kỳ Hỗn Độn Thượng Cổ, thời Thượng Cổ Nhân Hoàng cũng có thể tu hành, sau này vì pháp tắc thiên địa thay đổi, Nhân Hoàng không thể tu hành, nếu không sẽ gánh chịu nhân quả, có được khúc xương này, dù là đế vương, kí chủ vẫn có thể tu hành, không bị ảnh hưởng bởi nhân quả của đế vương.
2. Thảo Tự Kiếm Ý: Thảo Tự Kiếm Quyết là kiếm pháp mà 'Tiêu Mặc' tìm được trong một di tích, kiếm pháp này sát phạt rất nặng, nhưng lại thông hiểu đại đạo, Thảo Tự Kiếm Ý chứa đựng toàn bộ tâm pháp của Thảo Tự Kiếm Quyết và sự lĩnh ngộ của Tiêu Mặc đối với nó.
3. Liễm Tức Quyết: Tu luyện công pháp này, trừ phi là tu sĩ thượng tam cảnh, nếu không sẽ không thể nào dò xét được cảnh giới của kí chủ.]
[Tính toán phần thưởng hoàn tất, Bách Thế Thư sẽ tiến hành chuẩn bị trong một nén nhang, sau một nén nhang, kí chủ có thể trải nghiệm nhân sinh khác.]
Theo giọng nói của Bách Thế Thư, Tiêu Mặc cảm thấy xương sống mình nóng lên như bị thiêu đốt.
"Tsss..."
Tiêu Mặc đau đớn hít một hơi, ôm chặt gối vào lòng, cắn chặt hàm răng.
Mồ hôi túa ra trên trán hắn.
Mười phút sau, cảm giác nóng rát mới dần dần biến mất.
Nằm trên giường, Tiêu Mặc thở hổn hển, mồ hôi ướt đẫm chăn gối.
Nhưng Tiêu Mặc cảm thấy bản thân như nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Đó là một cảm giác kỳ lạ khó tả.
Trước đây, Tiêu Mặc cảm thấy cơ thể mình như bị vô số gông cùm vô hình trói buộc.
Nhưng bây giờ, những gông cùm đó đều được mở ra, Tiêu Mặc đoán rằng những gông cùm đó chính là nhân quả.
Sau khi có được Nhân Hoàng Cốt, những nhân quả đó không còn tác dụng với hắn nữa.
Ngay sau đó, toàn bộ nội dung của Thảo Tự Kiếm Quyết và Liễm Tức Quyết hiện lên trong đầu Tiêu Mặc.
Lúc ở trong trải nghiệm nhân sinh, Tiêu Mặc đã cảm thấy Thảo Tự Kiếm Quyết không tầm thường.
Đáng tiếc là một khi rời khỏi Bách Thế Thư, hắn sẽ quên hết công pháp, cảm ngộ tu đạo trong đó.
Tiêu Mặc không thể nào tái hiện lại những gì đã học được trong Bách Thế Thư ở hiện thực.
Nhưng giờ đây, hắn đã có Thảo Tự Kiếm Ý.
Trong kiếm ý này chứa đựng Thảo Tự Kiếm Quyết và cả sự lĩnh ngộ của 'Tiêu Mặc' đối với nó.
Giống như có một sư phụ dẫn dắt hắn tu hành, có thể tránh được rất nhiều đường vòng.
Chỉ khác là vị sư phụ này chính là hắn…
Tóm lại Tiêu Mặc vô cùng hài lòng với phần thưởng lần này, thậm chí hắn còn nghĩ, nếu Thanh Y đạt đến Ngọc Phác cảnh, phần thưởng của mình chắc hẳn sẽ càng phong phú hơn.
Nhưng Tiêu Mặc cũng chỉ nghĩ vậy thôi, hắn đã hết sức nỗ lực trong đoạn nhân sinh đầu tiên rồi.
[Chuẩn bị cho đoạn nhân sinh thứ hai của Bách Thế Thư đã hoàn tất, kí chủ có muốn tiến vào Bách Thế Thư để trải nghiệm không?]
"Có."
Tiêu Mặc không do dự.
Hắn rất tò mò lần trải nghiệm nhân sinh này sẽ như thế nào.
[Mời kí chủ đặt tên.]
"Tiêu Mặc."
Tiêu Mặc quyết định dùng tên thật của mình.
Hắn thích dùng tên thật.
[Kí chủ sắp tiến vào Bách Thế Thư để trải nghiệm nhân sinh khác, xin hãy chuẩn bị sẵn sàng.]
Lại là một trận cảm giác choáng váng quen thuộc.
Khi Tiêu Mặc tỉnh táo lại, hắn đang đứng giữa một căn nhà gỗ cũ nát, lại nhìn tay mình.
"Hửm? Ta biến thành một đứa trẻ?"
[Bối cảnh nhiệm vụ: Ngươi tên là Tiêu Mặc, là một thôn dân bình thường của Hồng Hoa thôn, mười một tuổi.
Năm ngươi bảy tuổi, phụ mẫu ngươi qua đời, ngươi trở thành một đứa trẻ mồ côi.
Nhưng dân làng Hồng Hoa thôn vô cùng chất phác, thiện lương, lại thêm phụ mẫu ngươi lúc sinh thời cũng hay giúp đỡ mọi người, nên có quan hệ rất tốt với dân làng.
Vì vậy, dân làng thay phiên nhau mang cơm cho ngươi ăn, ngươi lớn lên nhờ cơm trăm nhà.
Sau mười tuổi, ngươi thường lên núi hái thuốc để đổi lấy tiền, hoặc chăn trâu cho dân làng để báo đáp cơm nước.
Tuy cuộc sống nghèo khổ, nhưng ngươi cũng không đến nỗi chết đói.]
[Nhiệm vụ được ban hành:
Nhiệm vụ một: Ngươi là người thường, không có linh căn, đời này không thể tu hành, nhưng ngươi có thiên phú học tập, hãy cố gắng thi đỗ công danh, vào triều làm quan, chức quan càng cao, danh tiếng càng lớn, phần thưởng lần này càng phong phú.
Nhiệm vụ hai: Hôm nay ngươi lên núi hái thuốc, hãy đi về phía bắc ngọn núi, bên cạnh cái ao mà ngươi thường chăn trâu, có một con bạch xà bị thương, con xà này có linh tính, hơn nữa từng gặp đại cơ duyên, có được một giọt tinh huyết Chân Long.
Nàng có tiềm chất hóa Long.
Hóa Long được chia thành năm giai đoạn: "Xà, Mãng, Trăn, Giao, Long".
Hãy giúp nàng hóa Lonh, mỗi khi nàng tiến hóa một giai đoạn, phần thưởng của kí chủ sẽ càng thêm phong phú.]
[Thời gian nhiệm vụ: Nhị kiếp nhân sinh.
Nghìn năm thành Giao, vạn năm hóa Long.
Từ Xà hóa Long, thông thường cần vạn năm.
Tuy con xà này có thiên phú dị bẩm, lại có được tinh huyết Chân Long, nhưng ít nhất cũng cần vài nghìn năm.
Vì vậy, lần trải nghiệm nhân sinh này của kí chủ được chia thành nhị kiếp, cả nhị kiếp đều là người thường, không thể tu hành.
Bây giờ là kiếp thứ nhất.
Sau khi kí chủ chết đi ba nghìn năm sẽ sống lại ở kiếp thứ hai, tiếp tục giúp nàng hóa Long.
Sau khi nhị kiếp kết thúc, lần trải nghiệm nhân sinh này sẽ kết thúc, phần thưởng sẽ được tính toán.]
Sau khi giọng nói của Bách Thế Thư biến mất, Tiêu Mặc cẩn thận tiêu hóa những lời vừa rồi.
Cũng không khó hiểu lắm.
Chỉ là thời gian xà hóa Long quá dài, cả nhị kiếp hắn đều là người thường, không thể tu hành, tuổi thọ quá ngắn.
Vì vậy, lần trải nghiệm nhân sinh này được chia thành hai kiếp.
Sau khi kiếp thứ nhất kết thúc, để bạch xà tự mình tích lũy thêm ba nghìn năm.
Ba nghìn năm sau, ta sống lại một kiếp nữa, tiếp tục giúp nàng hóa Long.
"Nhưng vấn đề là cho dù là hai kiếp, nhưng cả hai kiếp ta đều là người thường, thì có thể giúp con bạch xà đó được gì chứ?" Tiêu Mặc thở dài.
"Thôi, cứ cứu con bạch xà đó trước đã."
Tiêu Mặc đeo gùi trúc, cầm cuốc và liềm mà ra khỏi sân, đi về phía ngọn núi.
...
2
0
2 tuần trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
