TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21

Ánh mắt Nhậm Thành lạnh lùng cảnh cáo nhìn Sư Chi Phó, còn Sư Chi Phó lại cười đáp lại, hoàn toàn không có chút gì là chột dạ.

Thấy Sư Chi Phó cũng nói vậy, cô tức tối ngồi phịch xuống, trong lòng chỉ muốn vung tay tát chết tên mặt than đối diện kia.

Cúi đầu ăn nốt phần mì của mình, cả quá trình ăn không thèm nói thêm một câu, trông cô như quả cà bị sương đánh rũ xuống...

Rửa bát xong, cô vừa quay về phòng định đi tắm, vừa mở cửa đã thấy cái bóng đen bên ngoài, cảnh tượng bất ngờ khiến cô chết lặng tại chỗ, cảm giác như tim ngừng đập...

Cô vội vàng bật đèn, túm đại mấy món quần áo, chạy “vèo” thẳng sang phòng Sư Chi Phó.

“Phù... phù... tôi lại thấy bóng đen rồi...” Cô không gõ cửa, mở cửa xông thẳng vào, lúc này, cô cần gấp một người sống.

Sư Chi Phó đang đọc sách, ngạc nhiên ngẩng lên nhìn cô: “Lại thấy nữa à? Sau này để vị đại sư kia đến xem lại lần nữa vậy.”

Cô thở hồng hộc chống eo gật đầu: “Vậy... tôi có thể tắm ở chỗ anh không?”

“Chị em tốt” mà, chắc anh ta sẽ không để bụng đâu. Sư Chi Phó mỉm cười: “Tất nhiên là được rồi.”

Cô vừa nghe xong đã lao vọt vào phòng tắm, mùi khói dầu trên người cô thực sự không thể chịu nổi nữa.

Tắm xong thơm ngát, cô quấn khăn tắm bước ra, không chút kiêng dè lau tóc.

Sư Chi Phó chỉ cảm thấy nhiệt độ trong phòng càng lúc càng cao, ánh mắt anh ta dán chặt lên người cô không rời. Cô vẫn vô tư ngồi bên cạnh, không hề nhận ra ánh nhìn cực kỳ xâm lược đang dán lên người mình.

“Mông Mông, cô chỉ quấn mỗi khăn tắm mà ra thế này...”

Cô cúi đầu nhìn, chẳng thấy có gì không ổn cả: “Khăn tắm thì sao chứ?”

“Cô không sợ tôi à?” Anh ta nhận ra cô thực sự không phải đang cố tình quyến rũ mình.

“Sợ gì?” Cô khó hiểu nhìn sang, rồi lại tiếp tục lau tóc, chẳng bận tâm gì, đều là người cùng “giới nữ” mà. Có cởi hết đứng trước mặt anh ta, chắc anh ta cũng chẳng thèm nhìn thêm lần nào...

Nhưng đó chỉ là lời cô nói thôi. Dù sao thì anh ta cũng là đàn ông, tốt nhất vẫn nên cẩn thận một chút với Sư Chi Phó, nếu không sẽ rất lúng túng...

Sau khi lau khô tóc, cô nhảy phắt lên chiếc sofa mềm mại, thở dài một tiếng thật dễ chịu, nghiêng người sang một bên liền có chút buồn ngủ.

“Mông Mông, cô ngủ rồi à?” Một lúc sau, giọng của Sư Chi Phó vang lên từ phía giường.

Cô lim dim đáp lại: “Ừm…”

Đèn phòng mờ dần, cô cũng chìm vào giấc ngủ. Hôm nay mệt cả ngày, sớm đã buồn ngủ rồi. Không biết có phải do bị Nhậm Thành chọc tức quá không, mà chất lượng giấc ngủ cũng không tốt.

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.