TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 45

Hỏng rồi.

Phải biết rằng, cấu trúc xương cốt của nam và nữ vốn dĩ khác biệt. Dù Lãnh Xác không phải người có cốt cách quá rõ ràng, nhưng mắt cá chân của cậu vẫn mang nét góc cạnh, thiếu đi sự mềm mại uyển chuyển đặc trưng của nữ tử. Nếu người đối diện có chút hiểu biết về cấu tạo cơ thể, chỉ cần một ánh nhìn thoáng qua cũng đủ để nhận ra.

Tạ... Tạ Châm liệu có phát hiện không?

Lãnh Xác hoàn toàn không chắc, nhưng ánh mắt và biểu cảm của Tạ Châm lúc này khiến cậu lạnh toát sống lưng.

Chắc chắn là đã phát hiện rồi!

Hoảng hốt, Lãnh Xác bật thốt một tiếng nghẹn ngào, vội vã thu chân lại. Ánh mắt cậu lảng tránh, chột dạ không dám đối diện với Tạ Châm. Linh lực trong cơ thể bắt đầu vận chuyển, chuẩn bị sẵn sàng để bỏ chạy. Cậu sợ chỉ cần một chút sơ hở, Tạ Châm sẽ nổi giận và đánh cho cậu tan tác.

Tạ Châm cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Khi ngẩng đầu lên, điều đầu tiên hắn nhìn thấy là một thiếu nữ đang cúi đầu, vẻ mặt hoảng loạn và đầy uất ức.

Nàng gắng sức kéo mép váy bị kéo lên, đôi mắt hoe đỏ không dám nhìn thẳng vào hắn. Đầu ngón tay nàng khẽ run rẩy, còn linh lực quanh người dường như đã sẵn sàng để bỏ chạy bất cứ lúc nào.

Trong khoảnh khắc ấy, trái tim Tạ Châm như bị ai đó giáng một đòn mạnh. Một cảm giác hối hận trào dâng mãnh liệt, lấp đầy từng thớ tâm can.

Ngay cả vào ngày linh căn của hắn bị phế, hắn cũng chưa từng cảm thấy đau đớn và hối tiếc đến mức này.

Nếu lúc đó hắn đủ bình tĩnh hơn, dùng linh lực ngăn cản kịp thời, hoặc ít nhất là không ngẩng đầu lên nhìn, thì đã chẳng khiến tiên tử lâm vào cảnh khổ sở đến vậy.

Ánh mắt Tạ Châm dần trở nên thâm trầm, một sắc đen nặng nề như muốn nhấn chìm mọi thứ. Sự tự trách hiện rõ trong ánh mắt hắn, gân xanh trên mu bàn tay nổi bật, các khớp xương và mạch máu đan xen như chứa đựng một loại áp lực nguy hiểm, khiến không khí xung quanh trở nên ngột ngạt.

Dường như hắn đã hạ quyết tâm, chuẩn bị làm một điều gì đó thật quyết liệt — chẳng hạn như hủy đi đôi mắt của chính mình để chuộc lỗi.

"Tiên tử—"

Lời vừa thốt ra đã bị cắt ngang.

Lãnh Xác, đang căng thẳng đến cực điểm, đột nhiên nhận ra Tạ Châm vẫn gọi mình là "tiên tử." Trong chớp mắt, cậu cảm thấy nhẹ nhõm đến mức suýt nhảy cẫng lên vì vui sướиɠ. Không ngờ tên tra nam này thật sự không phát hiện ra!

Hoặc cũng có thể, với sự từng trải của mình, Tạ Châm đã gặp qua vô số nữ tử và hiểu rằng không phải ai cũng sở hữu mắt cá chân mềm mại như nhau.

Lãnh Xác âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Nhân lúc tình hình còn đang nghiêng về phía mình, cậu quyết định không để Tạ Châm có cơ hội nói thêm lời nào. Đây chính là thời điểm hoàn hảo để nắm giữ quyền chủ động!

Thiếu nữ khẽ lắc đầu, mái tóc mềm mại khẽ đung đưa. L*иg ngực nàng phập phồng nhẹ, sắc mặt vẫn giữ vẻ thanh lãnh, như thể không có điều gì có thể lay chuyển được.

“Ta có chút mệt mỏi,” nàng nói, giọng trầm mà dịu, tựa như một tiếng thở khẽ. Nhưng sự thật, cậu đã mệt đến mức muốn ngất đi.

“Xin hỏi, có cách tu luyện nào khác không?”

Vừa dứt lời, tình thế bất ngờ chuyển biến thuận lợi ngoài dự đoán.

Nhìn thiếu nữ với dáng vẻ uể oải, ánh mắt vương nét mệt mỏi, Tạ Châm gần như lập tức gật đầu đồng ý, không chút do dự.

Nhờ vậy, Lãnh Xác cuối cùng cũng thoát khỏi cái nơi hoang vu, đầy rẫy rắn độc và hiểm nguy, theo Tạ Châm tiến gần đến một trọng trấn thuộc Yêu tộc.

Ngay khi bước vào tiểu trấn, vẻ mỹ lệ của Lãnh Xác lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người, tạo nên không ít xôn xao.

May thay, dù tu vi của Tạ Châm thấp đến mức khiến người ta phải nghi ngờ, khí thế của hắn lại sắc bén vô cùng. Khi những ánh mắt xung quanh cố gắng dõi theo Lãnh Xác, ánh nhìn lạnh lùng, sắc sảo như chim ưng của Tạ Châm lập tức phủ lên một tầng uy hϊếp nặng nề. Cặp mắt ấy tựa như có thể khóa chặt con mồi, khiến đám Yêu tộc không ai dám lại gần.

3

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.