TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Hôm nay là sinh nhật Khương Nhược Đường. Cậu nằm trên giường bệnh, lướt điện thoại xem các bài giảng và phỏng vấn học thuật của Lục Quy Phàm.

"Aizzz, hồi cấp ba mà thầy giáo đẹp trai được như Lục Quy Phàm thì mình đã đỗ vào đại học danh giá từ lâu rồi."

"Trừ phi phẫu thuật cắt bỏ cái não yêu đương của cậu đi." Giọng của Lục Quy Phàm đột ngột vang lên.

Chẳng mấy chốc đã tám giờ tối, Lục Quy Phàm cũng vừa tan làm.

"Cắt bỏ não yêu đương đi thì chẳng phải thành kẻ ngốc sao?" Khương Nhược Đường cong mắt cười.

"Hôm nay là sinh nhật cậu, tôi đã xin phép y tá trưởng, đưa cậu ra ngoài xem phim."

"Được thôi! Chúng ta đi!"

Ngoài cửa sổ, tuyết bất chợt rơi lất phất. Khương Nhược Đường cảm thấy hơi lạnh, l*иg ngực như có tảng đá đè nặng, khó thở.

Nhưng cậu không muốn quay về phòng bệnh.

Lục Quy Phàm dường như đọc được suy nghĩ của cậu. Anh cởϊ áσ khoác của mình, choàng lên vai Khương Nhược Đường rồi quay người khom lưng xuống, cõng cậu lên.

"Trên con đường này có rất nhiều biển quảng cáo và màn hình LED. Nếu cậu không muốn nhìn thấy hắn, chúng ta sẽ đi vào ngõ nhỏ."

Khương Nhược Đường biết người anh đang nói đến là Bạch Ánh Xuyên với những quảng cáo xuất hiện ở khắp mọi nơi.

"Đi vào ngõ nhỏ làm gì? Chẳng lẽ tôi với anh không xứng đi trên đường lớn quang đãng hay sao?"

Lục Quy Phàm tiếp tục bước về phía trước, giọng bình thản: "Hắn đúng là trông rất đẹp."

Khương Nhược Đường tựa vào bên cổ Lục Quy Phàm, thầm nghĩ gã này chắc chắn vẫn cho rằng mình còn lưu luyến Bạch Ánh Xuyên.

"Quên đi... Xét về vẻ ngoài, anh còn thanh lịch, trí thức và có chiều sâu hơn hắn. Tôi lăng xê hắn thì thà lăng xê anh còn hơn."

"Tôi còn tưởng cậu sẽ nói, lăng xê hắn chi bằng lăng xê một miếng thịt xá xíu."

Hơi ấm từ người Lục Quy Phàm truyền sang. Mỗi khi anh nói một lời, sự rung động từ dây thanh và l*иg ngực lại truyền thẳng đến trái tim Khương Nhược Đường.

Nếu có thể, Khương Nhược Đường ước gì con đường này dài hơn một chút, lâu hơn một chút để cậu có thể mãi mãi gục trên lưng Lục Quy Phàm, lắng nghe hơi thở của anh, cảm nhận mùi hương của anh.

Giá như... mọi thứ có thể làm lại từ đầu...

Đừng lãng phí thời gian cho một người không xứng đáng.

Cơn buồn ngủ ập đến, cơ thể Khương Nhược Đường ngày một lạnh đi, hơi thở trở nên mệt mỏi, đầu óc như mất trọng lượng, cứ thế chìm xuống.

Cậu biết, sinh mệnh của mình đã đi đến hồi kết.

6

0

1 tháng trước

4 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.