0 chữ
Chương 7
Chương 7
"Bỏ đi, bỏ đi! Xấu quá, tôi không cần đâu." Khương Nhược Đường thực lòng không muốn tốn tiền vào những thứ này: "Cậu tiết kiệm tiền đi, sau này còn để dành mua nhà, tìm bạn gái."
Chẳng biết từ khi nào, Khương Nhược Đường đã bắt đầu lo lắng cho tương lai của Triệu Trường Phong, giống như một người anh trai lo cho em mình.
Triệu Trường Phong cúi đầu, lí nhí làu bàu: "Tiết kiệm cả đời cũng chẳng mua nổi nhà. Tôi chỉ là giáo viên thể dục hợp đồng, làm gì có biên chế, ai mà thèm yêu chứ."
Nghe đến đây, lòng Khương Nhược Đường thắt lại.
Nếu không phải mười năm trước Triệu Trường Phong bị người ta cướp mất suất tuyển thẳng dành cho vận động viên, thì giờ đây cậu ta đã không chỉ là một giáo viên thể dục cấp hai.
Nhưng cuộc đời không có "nếu như", cũng chẳng có đường lùi.
Khương Nhược Đường chống cằm, ngắm nhìn kỹ gương mặt tuấn tú, góc cạnh của cậu ta rồi nói đầy thấm thía: "Trường Phong này, cậu cao 1m9, vai rộng, eo thon, chân dài, mắt lại to và đẹp, toát lên một vẻ ngây thơ trong sáng. Hay là... Cậu thử đổi hướng khác xem sao."
"Hả? Hướng nào cơ?" Triệu Trường Phong ngước mắt lên, vẻ mặt đầy tò mò.
"Tìm phú bà nào đó mà gả vào, thế là tôi cũng yên lòng."
"Lục Quy Phàm đi công tác rồi nên không ai quản được anh đúng không?"
Khương Nhược Đường đã phải nhận một cú đấm yêu đầy giận dữ... À không, là đầy cẩn trọng từ Triệu Trường Phong.
...
Phải hơn ba tháng sau Khương Nhược Đường mới gặp lại Lục Quy Phàm. Anh vẫn mặc chiếc áo khoác màu sẫm ấy, đội một chiếc mũ len và đeo một cặp kính gọng đen mới. Tròng kính rất mỏng, Khương Nhược Đường có thể nhìn rõ đôi mắt sâu thẳm của anh.
Lục Quy Phàm mang đến cho cậu một bộ tóc giả. Sợi tóc trông rất thật, vừa mềm mại lại vừa có độ dai, mang lại một cảm giác bình yên đến lạ.
Khương Nhược Đường phấn khích thử đội nó trước gương, rồi quay sang nói với Lục Quy Phàm: "Đây là lần đẹp trai nhất của tôi kể từ lúc đổ bệnh đấy."
"Ừm." Lục Quy Phàm khẽ đáp.
Khương Nhược Đường cúi đầu, hốc mắt nóng bừng, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Cậu biết bộ tóc giả này được làm từ chính tóc của Lục Quy Phàm, vì cậu ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên đó.
Sinh mệnh của Khương Nhược Đường đang đếm ngược, nhưng mỗi ngày trôi qua đều khiến cậu cảm thấy thật đủ đầy. Cậu đọc sách, tiếp tục vẽ, thậm chí còn xem cả video bài giảng của Lục Quy Phàm.
Thế nhưng cậu không ngờ, một buổi sáng tỉnh dậy lại thấy điện thoại có hơn chục cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ Bạch Ánh Xuyên.
Chẳng biết từ khi nào, Khương Nhược Đường đã bắt đầu lo lắng cho tương lai của Triệu Trường Phong, giống như một người anh trai lo cho em mình.
Triệu Trường Phong cúi đầu, lí nhí làu bàu: "Tiết kiệm cả đời cũng chẳng mua nổi nhà. Tôi chỉ là giáo viên thể dục hợp đồng, làm gì có biên chế, ai mà thèm yêu chứ."
Nghe đến đây, lòng Khương Nhược Đường thắt lại.
Nếu không phải mười năm trước Triệu Trường Phong bị người ta cướp mất suất tuyển thẳng dành cho vận động viên, thì giờ đây cậu ta đã không chỉ là một giáo viên thể dục cấp hai.
Nhưng cuộc đời không có "nếu như", cũng chẳng có đường lùi.
"Hả? Hướng nào cơ?" Triệu Trường Phong ngước mắt lên, vẻ mặt đầy tò mò.
"Tìm phú bà nào đó mà gả vào, thế là tôi cũng yên lòng."
"Lục Quy Phàm đi công tác rồi nên không ai quản được anh đúng không?"
Khương Nhược Đường đã phải nhận một cú đấm yêu đầy giận dữ... À không, là đầy cẩn trọng từ Triệu Trường Phong.
...
Phải hơn ba tháng sau Khương Nhược Đường mới gặp lại Lục Quy Phàm. Anh vẫn mặc chiếc áo khoác màu sẫm ấy, đội một chiếc mũ len và đeo một cặp kính gọng đen mới. Tròng kính rất mỏng, Khương Nhược Đường có thể nhìn rõ đôi mắt sâu thẳm của anh.
Khương Nhược Đường phấn khích thử đội nó trước gương, rồi quay sang nói với Lục Quy Phàm: "Đây là lần đẹp trai nhất của tôi kể từ lúc đổ bệnh đấy."
"Ừm." Lục Quy Phàm khẽ đáp.
Khương Nhược Đường cúi đầu, hốc mắt nóng bừng, nước mắt cứ thế tuôn rơi.
Cậu biết bộ tóc giả này được làm từ chính tóc của Lục Quy Phàm, vì cậu ngửi thấy mùi hương quen thuộc trên đó.
Sinh mệnh của Khương Nhược Đường đang đếm ngược, nhưng mỗi ngày trôi qua đều khiến cậu cảm thấy thật đủ đầy. Cậu đọc sách, tiếp tục vẽ, thậm chí còn xem cả video bài giảng của Lục Quy Phàm.
Thế nhưng cậu không ngờ, một buổi sáng tỉnh dậy lại thấy điện thoại có hơn chục cuộc gọi nhỡ, tất cả đều từ Bạch Ánh Xuyên.
5
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
