TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Khương Nhược Đường bỗng thấy mình đúng là mù quáng, sao lại có thể từng cho rằng Bạch Ánh Xuyên là độc nhất vô nhị được cơ chứ?

Rồi cậu lại tự giễu trong lòng: Khương Nhược Đường à Khương Nhược Đường, mày sắp chết đến nơi rồi mà vẫn còn tâm trí để ý xem người khác trông ra sao à.

"Yên tâm, tôi sẽ không chết đâu!" Khương Nhược Đường vừa cắn quả táo vừa nói.

"Ung thư phổi giai đoạn hai, cậu tự tin thật đấy."

Khương Nhược Đường vội vàng nói thêm: "Ý tôi là tôi sẽ không chủ động tìm đến cái chết."

Khi không còn quay cuồng như con quay xoay quanh Bạch Ánh Xuyên nữa thì sinh mệnh đang dần lụi tàn của Khương Nhược Đường lại bùng lên một khát khao mãnh liệt, đó là trân trọng những người đang thật sự ở bên cạnh mình.

Cậu từng có thành kiến và mâu thuẫn sâu sắc với mẹ kế Triệu Vân Sơ, nhưng vào ngày biết tin cậu bị ung thư, tóc bà đã bạc đi một nửa.

Theo lẽ thường tình, người đi trà nguội lạnh. Cha cậu Khương Hoài Viễn đã mất rồi, bà có mặc kệ sống chết của cậu cũng chẳng ai trách được. Thế nhưng, người phụ nữ ấy lại tìm mọi cách để chạy chữa cho cậu.

Con trai của bà là Triệu Trường Phong, từ lúc quen biết đã luôn đối đầu với Khương Nhược Đường như nước với lửa. Nhưng kể từ ngày cậu nhập viện, dù Khương Nhược Đường có nói móc, châm chọc khıêυ khí©h thế nào thì cậu ta cũng đều nín nhịn, ngày nào cũng bất kể mưa gió đến bệnh viện đưa cơm.

Có lần Khương Nhược Đường ngất xỉu trong nhà vệ sinh làm Triệu Trường Phong sợ đến mức suýt khóc thét lên. Cậu ta vừa ôm Khương Nhược Đường về giường bệnh vừa gọi bác sĩ. Khoảnh khắc đó, Khương Nhược Đường đã ngỡ mình sắp được đưa đi hỏa táng, vậy mà khi tỉnh lại, thứ đầu tiên cậu nhìn thấy là gương mặt lún phún râu của Triệu Trường Phong.

Đó cũng là lần đầu tiên, Khương Nhược Đường nói với Triệu Trường Phong một câu: "Xin lỗi!"

Câu nói đó làm Triệu Trường Phong hoảng hốt đến luống cuống tay chân: "Anh lại đi nói xin lỗi tôi á? Anh sắp đến lúc lâm chung, hồi quang phản chiếu nên nói lời tử tế à?"

"Cút đi..." Khương Nhược Đường thật sự muốn rút lại lời xin lỗi ban nãy. Nếu không phải vì sức khỏe không cho phép, cậu chắc chắn đã lao vào choảng nhau một trận tơi bời với cậu ta như trước đây.

Sau này, hóa trị khiến tóc Khương Nhược Đường rụng ngày một nhiều, trông lưa thưa rất khó coi, cậu bèn quyết định cạo trọc. Triệu Trường Phong lên mạng mua cho cậu mấy bộ tóc giả rất đắt tiền, nhưng đội lên đầu Khương Nhược Đường, trông thế nào cũng giống như quả trứng luộc đội một mớ rơm.

5

0

1 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.