TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44: Tin đồn tình ái

Nghe đến đây, Lạc Thần Hi sững người.

Không ngờ Mục Diệc Thần lại để tâm cả chuyện này?

Thấy dáng vẻ hoảng hốt của cô, ngọn lửa trong lòng Mục Diệc Thần càng bốc lên dữ dội.

“Lạc Thần Tâm, cô đúng là bản tính khó thay đổi! Mới giả bộ thanh thuần được có mấy ngày mà đã không chịu nổi rồi sao?” Anh nghiến răng ken két, “Cô còn nhớ tôi đã cảnh cáo những gì không?”

Mục Diệc Thần càng nói càng tức, một tay siết chặt eo cô, kéo mạnh vào lòng, tay còn lại giữ lấy cằm cô, ép cô phải đối mặt với anh.

Lạc Thần Hi định né, nhưng mọi sự nhanh nhẹn trước nay hoàn toàn vô dụng trước sức mạnh của anh.

Cánh tay rắn rỏi mang theo áp lực đầy nam tính khóa chặt lấy cô.

“Này! Anh có nghe tôi nói gì không? Tôi nói tôi với Thịnh Dục không có gì hết! Cái anh ấy đưa tôi đúng là trang sức, nhưng không phải như anh tưởng! Mục Diệc Thần, anh buông ra đi, đau đấy!”

Cô cố bẻ tay anh ra nhưng không được, liền giơ chân định giẫm xuống.

Cái tên này thật quá đáng!

Không nói lý, còn động tay động chân, không giẫm cho một cú là không được!

Mục Diệc Thần hoàn toàn không ngờ cô gái nhỏ này lại ra tay mạnh đến vậy.

Không kịp đề phòng, anh bị giày cao gót giẫm trúng, đau đến mức mặt méo xệch.

“Khốn thật!”

Lạc Thần Hi nhân cơ hội đẩy mạnh anh ra, quay đầu bước đi.

Nhưng chưa kịp đi xa đã bị anh đuổi kịp. Mục Diệc Thần vòng tay ôm eo cô, khéo léo dùng một lực, lập tức khiến cô đứng khựng lại.

Lạc Thần Hi còn chưa kịp phản ứng thì cánh tay anh đã trượt xuống, ôm trọn cả vòng hông, trực tiếp cố định chân cô lại.

Hai người lập tức dính chặt lấy nhau.

“Cô dẫm thử nữa xem? Cứ tưởng tôi không trị được cô chắc?” Giọng anh trầm thấp, gằn từng chữ bên tai cô.

Lạc Thần Hi toàn thân cứng đờ, không dám nhúc nhích.

Tư thế này quá ái muội! Bàn tay anh vẫn áp lên đùi cô, dù cách lớp vải mỏng vẫn đủ khiến cô như bị bỏng.

Quan trọng hơn, họ đang ở giữa đường cái!

Từ xa còn có tiếng người đi đường bàn tán.

Cô thậm chí cảm thấy mình vừa nghe được giọng của… Tả Hiểu Tình?

Nếu bị người khác nhìn thấy dáng vẻ bây giờ, thì đúng là mất mặt chết đi được!

“Mục… Diệc Thần, đừng làm vậy mà! Anh buông tôi ra trước, tôi sẽ giải thích…”

Cô lập tức hạ giọng, dịu xuống.

Mục Diệc Thần cười lạnh: “Giờ mới sợ à? Lúc cô nhận đồ của Thịnh Dục, sao không nghĩ đến hậu quả?”

“Mục Diệc Thần, anh… anh không thể để tôi giải thích trước sao?” Lạc Thần Hi bất lực.

“Vậy thì nói đi.”

“Vậy anh buông tôi ra đã!”

Ban đầu anh còn chưa ý thức được tư thế này có gì sai, nhưng nhìn thấy mặt cô đỏ ửng, môi run nhè nhẹ, anh bỗng thấy khát khô cổ họng.

Giọng anh trầm xuống, hơi khàn: “Cô nói rõ cho tôi nghe đã, nếu tôi hài lòng, tôi sẽ buông.”

Lạc Thần Hi tức đến muốn cắn anh một cái.

“Anh điên rồi à? Nhỡ bị người ta chụp được thì sao? Anh lên báo đấy!”

Mục đại thiếu của Mục gia từ trước đến nay vốn nổi tiếng điềm tĩnh, ngoại hình lại quá mức xuất chúng. Chỉ cần một chút tin đồn tình ái thôi cũng có thể bị đẩy lên trang nhất truyền thông.

Huống chi bây giờ, anh còn đang ôm chặt một cô gái giữa đường lớn!

Cô nghĩ chắc chắn Mục Diệc Thần sẽ buông tay ra ngay sau câu nói ấy.

Ai cũng biết anh ghét nhất là tin đồn tình cảm. Bất kỳ nữ minh tinh nào dám mượn tên tuổi anh để tạo scandal đều bị anh thẳng tay chặn đường quay lại showbiz.

Thế nhưng…

Mục Diệc Thần chỉ lạnh lùng liếc cô một cái, thản nhiên đáp:

“Tôi đang ôm chính là vợ mình, sợ người ta chụp làm gì?”

2

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.