TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Bạn học cũ

Mục Diệc Thần kéo Lạc Thần Hi đi thẳng tới chiếc Aston Martin đậu trước cổng biệt thự, đợi đến khi đến nơi, anh mới chịu buông cổ tay cô ra.

“Lên xe.”

Lạc Thần Hi ngoan ngoãn ngồi vào ghế phụ, vừa thắt dây an toàn vừa cẩn thận liếc sang người đàn ông ngồi bên cạnh. Cô ngập ngừng lên tiếng: “Mục Diệc Thần, cái kia... cảm ơn...”

“Địa chỉ đâu?”

Anh lạnh giọng cắt ngang, chẳng thèm để cô nói hết câu.

Lạc Thần Hi vội vàng cúi đầu, mở tin nhắn trên điện thoại rồi đọc địa chỉ được ghi chú rõ ràng.

Mục Diệc Thần hơi nhíu mày, ánh mắt lướt qua màn hình: “SL Group? Cô đến đó làm gì?”

“Tôi tham gia vòng phỏng vấn cuộc thi thiết kế Hoa Phong.” Cô giải thích, có phần thấp giọng hơn: “Cuộc thi này chắc anh chưa nghe đến đâu, là...”

“Tôi biết.” Anh lại một lần nữa cắt lời cô, giọng nói không mang theo chút cảm xúc. “Nhưng mà, người như cô– học hành nửa vời bên Pháp, cũng có thể qua được vòng sơ tuyển? Ban tổ chức năm nay cũng quá dễ dãi rồi.”

Lạc Thần Hi nghẹn lời, tức đến mức suýt nữa cắn trúng đầu lưỡi.

“Anh... anh nói ai học hành nửa vời hả? Tôi ở Pháp cũng học được bao nhiêu thứ đấy nhé, anh đừng có dùng mắt chó của anh mà coi thường người khác!”

“Cô vừa nói mắt ai là mắt chó đấy?” Mục Diệc Thần cười khẩy, ánh mắt liếc sang đầy nguy hiểm. “Tin không, tôi đuổi cô xuống xe ngay bây giờ?”

Lạc Thần Hi lập tức cụp mắt: “Không không, tôi sai rồi. Anh nói gì cũng đúng, nói gì cũng phải. Giờ đang đi đường, đỗ xe là phạm luật, mà ném người xuống đường thì càng không hay... Anh đại nhân đại lượng đừng chấp nhặt với tôi.”

Người ngồi trên xe thể thao, không thể không cúi đầu.

Nếu lúc này mà bị Mục Diệc Thần đá xuống xe thật, thì cô chỉ còn nước khóc ròng trước cổng SL Group thôi!

Anh khẽ nhếch môi, liếc cô một cái đầy khinh bỉ nhưng không nói thêm gì nữa.

Lạc Thần Hi cũng thông minh giữ im lặng. Cô thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chiếc xe thể thao lao đi như một mũi tên, chỉ mất hơn hai mươi phút đã dừng trước toà nhà tổng bộ của SL Group. Cô ngẩng đầu nhìn bảng điện tử, thời gian vừa đúng 8 giờ 57 phút.

Vẫn còn ba phút!

Cô mừng rỡ suýt bật khóc, vội vàng mở cửa xe.

Vừa bước một chân ra ngoài, như sực nhớ ra điều gì đó, cô vội vàng quay đầu lại: “Mục đại thiếu, thật lòng cảm ơn anh nhé! Anh đúng là người tốt! Có dịp tôi sẽ mời anh ăn một bữa để cảm ơn ạ!”

Nói xong còn không quên tặng anh một nụ cười ngoan ngoãn như mèo con.

Mục Diệc Thần tựa lưng vào ghế, mắt nheo lại, tay nghịch một chiếc bật lửa. Ánh mắt anh dõi theo Lạc Thần Hi mang theo tài liệu, bước nhanh vào sảnh chính của SL Group.

Gương mặt cô lúc ấy sáng bừng, đôi mắt long lanh, rạng rỡ, vừa ngây thơ vừa xinh đẹp.

Nhưng mà...

Ai có thể ngờ được, cô gái trông có vẻ vô hại như thế lại là một người đầy tâm cơ?

Lạc Thần Tâm, cô đang diễn trò, đúng không?

Nhưng... để xem cô có thể diễn được bao lâu?

Bên trong phòng họp, Lạc Thần Hi vừa kịp dẫm lên vạch thời gian cuối cùng.

Trong căn phòng rộng lớn đã có khoảng hai mươi người ngồi chờ sẵn. Cô vội ký tên vào danh sách, tìm một chỗ trống và ngồi xuống.

Nhưng chưa kịp thở ra một hơi, một giọng nói sắc bén bỗng vang lên phía sau.

“Ơ, không ngờ lại gặp cô ở đây đấy! Tôi còn tưởng mình nhìn nhầm người cơ! Lạc Thần Hi, cô cũng đến đây dự tuyển à?”

Lạc Thần Hi khẽ cau mày, quay đầu nhìn lại. Là một gương mặt quen thuộc – Tả Hiểu Tình, bạn cùng trường hồi cấp ba.

Khi đó, cả hai đều là học sinh ưu tú của trường chuyên mỹ thuật trong tỉnh. Nhưng bất kể Tả Hiểu Tình cố gắng thế nào, cô ta cũng chỉ mãi là người xếp sau Lạc Thần Hi.

Vì vậy, Tả Hiểu Tình luôn ganh ghét, luôn cố tình gây sự.

Đến tận lớp 12, khi Lạc Thần Hi nhận được học bổng toàn phần từ một học viện nghệ thuật danh tiếng ở châu Âu, mới xem như tạm biệt cô bạn cùng lớp thích ganh đua này.

Không ngờ, hôm nay lại gặp nhau ở đây.

Lạc Thần Hi nhẹ nhàng gật đầu: “Trùng hợp thật.”

Tả Hiểu Tình nhếch môi cười mỉa: “Cô cũng tới tham gia Hoa Phong Đại Tái? Thiết kế thời trang quốc gia? Chậc chậc, đúng là tiêu chuẩn năm nay xuống cấp thật rồi. Trường làng như cô cũng có thể lọt vào sơ tuyển cơ đấy?”

Giọng cô ta cố tình nói lớn khiến cả phòng họp đều quay sang nhìn. Ánh mắt nhiều người bắt đầu đổ dồn về phía Lạc Thần Hi.

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.