0 chữ
Chương 3
Chương 3
Hệ thống ác vcl! Một lần trừ mất 100.000, số tiền tiết kiệm còn lại chỉ đủ để từ bỏ năm lần nhiệm vụ chiếm đoạt, chẳng mấy chốc cô sẽ phải hít gió tây bắc mà sống.
“Tiểu Nghị!” Lục Khê tìm Khương Tiểu Nghị muốn phát điên: “Cô chạy đi đâu thế, điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời?”
Ngước mắt lên nhìn, Khương Tiểu Nghị vừa từ sảnh lớn của buổi tiệc từ thiện đi ra, Lục Khê chạy tới: “Tối qua cô không về sao?”
“Tôi nhầm rượu thành nước nên say mất.” Khương Tiểu Nghị đặt đôi giày cao gót xuống, đôi chân trắng nõn xỏ vào, còn về việc ngủ ở đâu, dù Lục Khê có hỏi thế nào, cô cũng chỉ nói uống say quá không nhớ gì cả.
“Cô có biết mình là nữ minh tinh không hả?” Lục Khê lo chết đi được: “Lỡ bị người ta quay được video say rượu làm loạn rồi tung lên mạng thì làm thế nào?”
“Phong sát tôi đi.” Khương Tiểu Nghị chẳng còn chút kỳ vọng nào vào cuộc sống nữa, dù sao thì sớm muộn gì cô cũng sẽ bị chị gái đại lão phong sát thôi.
Lục Khê: “?”
“Mất tích một đêm mà cô càng lười hơn rồi, trước đây cô muốn ship CP không nhận vai tôi đã nhịn rồi, bây giờ lại muốn bị phong sát luôn.” Lục Khê tức nghẹt thở: “Cô có thể có chút chí tiến thủ được không?”
“Bây giờ đi thử vai cho tôi!” Lục Khê nhét kịch bản trong tay cho cô: “Vai nữ thứ ba rất hợp với cô đấy, trên đường chuẩn bị một chút đi.”
Mất tích cả một đêm, thời gian để Khương Tiểu Nghị làm quen với kịch bản không còn nhiều, miệng thì nói phong sát vậy thôi, chứ ai lại đi gây sự với tiền bạc, Khương Tiểu Nghị lật kịch bản ra, chui vào ghế sau xe tập trung hết sức: “Tôi sẽ cố gắng nhanh nhất có thể.”
Trong kịch bản, nữ thứ ba có tính cách nóng nảy, mắng người không cần lấy hơi, vừa hay Khương Tiểu Nghị đang có một bụng tức không có chỗ xả, lập tức mượn nhân vật để trút giận.
Trí nhớ của Khương Tiểu Nghị rất tốt, đọc lướt qua một trang lời thoại một lần là có thể nhớ được bảy, tám phần.
Địa điểm thử vai được ấn định tại công ty quản lý YN, Khương Tiểu Nghị ngước nhìn tòa nhà của tập đoàn, thốt lên một lời cảm thán đầy ngưỡng mộ: “Công ty YN đúng là tập đoàn lớn, hoành tá tràng hơn công ty nhỏ của chúng ta nhiều.”
Lục Khê sao mà không ngưỡng mộ cho được: “Thật muốn làm người quản lý cho đại minh tinh ở trong đó quá đi.”
“Xì...” Khương Tiểu Nghị liếc nhìn Lục Khê: “Chê tôi chứ gì, sẽ có một ngày tôi cũng sẽ...”
Khương Tiểu Nghị xìu xuống, bản chất cô là một con cá mặn, đối với những giấc mơ xa vời căn bản không dám nghĩ tới.
Lục Khê hận rèn sắt không thành thép: “Đi thôi, không cần đợi sau này, bây giờ cô có thể vào trong.”
“Chào cô, mời cô đến phòng họp đầu tiên bên tay trái để đợi thử vai.” Nhân viên lễ tân mỉm cười dẫn đường, Khương Tiểu Nghị đi theo và nhận được số thử vai của mình.
Trong lúc chờ đợi, Khương Tiểu Nghị lại nhìn thấy Cảnh Nghênh và Lê Thu Nặc từ phòng thử vai đi ra.
“Wow, là Cảnh Nghênh và Lê Thu Nặc kìa, họ cũng ở đây.” Hai mắt Khương Tiểu Nghị lấp lánh những bong bóng màu hồng.
Gần đây, khoảnh khắc tiểu hoa đang nổi Cảnh Nghênh và song kim ảnh hậu Lê Thu Nặc nhìn nhau cười đã lan truyền chóng mặt trên mạng, trong một đêm fan CP đã tăng lên 100.000 và Khương Tiểu Nghị chính là một trong 100.000 người đó.
“Huhuhu cảnh hai người họ đứng cạnh nhau đẹp quá đi mất, Cảnh tiểu hoa đáng yêu quá, Lê ảnh hậu dịu dàng quá.” Khương Tiểu Nghị cảm thấy mình thật may mắn, chính chủ đang tương tác rắc đường ngay trước mắt, trên đời còn chuyện gì hạnh phúc hơn thế này nữa không.
Cắn đường đến ngất lịm, Khương Tiểu Nghị lại cầu nguyện như mọi ngày: “Khi nào thì ban cho con một chị gái dịu dàng đây.”
“Tiểu Nghị!” Lục Khê kéo cô về chỗ chờ: “Giữ giá một chút đi tổ tông ơi.”
CP mình ship đang vai kề vai đi qua ngay trước mặt, ai mà giữ giá cho nổi.
Khương Tiểu Nghị sắp cười toe toét téc miệng.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, sắp đến lượt cô rồi đấy.” Lục Khê cố gắng khiến cô tỉnh táo lại: “Tranh thủ thời gian chỉnh đốn lại cảm xúc đi.”
Thử vai các kiểu, Khương Tiểu Nghị chẳng hề căng thẳng chút nào, cô vừa cá mặn lại vừa buôn xuôi, chỉ cần cố gắng hết sức để không phải hối tiếc là được.
Khương Tiểu Nghị mím chặt môi để kìm nén sự phấn khích vừa mới gặp được CP của mình, quay mặt đi thì thấy Mạnh Sơ Ngưng đang ở không xa đi tới.
Bên cạnh chị gái đại lão là vài nữ minh tinh, họ vừa đi vừa nói chuyện, trong lúc đó cảm nhận được ánh mắt của Khương Tiểu Nghị, Mạnh Sơ Ngưng liền liếc nhìn cô một cái, Khương Tiểu Nghị hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên trong đời cảm thấy căng thẳng.
Trớ trêu thay, đúng lúc này trong đầu lại vang lên âm thanh dòng điện, hệ thống nhảy ra không đúng lúc chút nào.
Hệ thống PP: [Đi qua chào hỏi Mạnh Sơ Ngưng và ôm Mạnh Sơ Ngưng.]
“Tiểu Nghị!” Lục Khê tìm Khương Tiểu Nghị muốn phát điên: “Cô chạy đi đâu thế, điện thoại không nghe, tin nhắn không trả lời?”
Ngước mắt lên nhìn, Khương Tiểu Nghị vừa từ sảnh lớn của buổi tiệc từ thiện đi ra, Lục Khê chạy tới: “Tối qua cô không về sao?”
“Tôi nhầm rượu thành nước nên say mất.” Khương Tiểu Nghị đặt đôi giày cao gót xuống, đôi chân trắng nõn xỏ vào, còn về việc ngủ ở đâu, dù Lục Khê có hỏi thế nào, cô cũng chỉ nói uống say quá không nhớ gì cả.
“Cô có biết mình là nữ minh tinh không hả?” Lục Khê lo chết đi được: “Lỡ bị người ta quay được video say rượu làm loạn rồi tung lên mạng thì làm thế nào?”
Lục Khê: “?”
“Mất tích một đêm mà cô càng lười hơn rồi, trước đây cô muốn ship CP không nhận vai tôi đã nhịn rồi, bây giờ lại muốn bị phong sát luôn.” Lục Khê tức nghẹt thở: “Cô có thể có chút chí tiến thủ được không?”
“Bây giờ đi thử vai cho tôi!” Lục Khê nhét kịch bản trong tay cho cô: “Vai nữ thứ ba rất hợp với cô đấy, trên đường chuẩn bị một chút đi.”
Mất tích cả một đêm, thời gian để Khương Tiểu Nghị làm quen với kịch bản không còn nhiều, miệng thì nói phong sát vậy thôi, chứ ai lại đi gây sự với tiền bạc, Khương Tiểu Nghị lật kịch bản ra, chui vào ghế sau xe tập trung hết sức: “Tôi sẽ cố gắng nhanh nhất có thể.”
Trí nhớ của Khương Tiểu Nghị rất tốt, đọc lướt qua một trang lời thoại một lần là có thể nhớ được bảy, tám phần.
Địa điểm thử vai được ấn định tại công ty quản lý YN, Khương Tiểu Nghị ngước nhìn tòa nhà của tập đoàn, thốt lên một lời cảm thán đầy ngưỡng mộ: “Công ty YN đúng là tập đoàn lớn, hoành tá tràng hơn công ty nhỏ của chúng ta nhiều.”
Lục Khê sao mà không ngưỡng mộ cho được: “Thật muốn làm người quản lý cho đại minh tinh ở trong đó quá đi.”
“Xì...” Khương Tiểu Nghị liếc nhìn Lục Khê: “Chê tôi chứ gì, sẽ có một ngày tôi cũng sẽ...”
Khương Tiểu Nghị xìu xuống, bản chất cô là một con cá mặn, đối với những giấc mơ xa vời căn bản không dám nghĩ tới.
“Chào cô, mời cô đến phòng họp đầu tiên bên tay trái để đợi thử vai.” Nhân viên lễ tân mỉm cười dẫn đường, Khương Tiểu Nghị đi theo và nhận được số thử vai của mình.
Trong lúc chờ đợi, Khương Tiểu Nghị lại nhìn thấy Cảnh Nghênh và Lê Thu Nặc từ phòng thử vai đi ra.
“Wow, là Cảnh Nghênh và Lê Thu Nặc kìa, họ cũng ở đây.” Hai mắt Khương Tiểu Nghị lấp lánh những bong bóng màu hồng.
Gần đây, khoảnh khắc tiểu hoa đang nổi Cảnh Nghênh và song kim ảnh hậu Lê Thu Nặc nhìn nhau cười đã lan truyền chóng mặt trên mạng, trong một đêm fan CP đã tăng lên 100.000 và Khương Tiểu Nghị chính là một trong 100.000 người đó.
“Huhuhu cảnh hai người họ đứng cạnh nhau đẹp quá đi mất, Cảnh tiểu hoa đáng yêu quá, Lê ảnh hậu dịu dàng quá.” Khương Tiểu Nghị cảm thấy mình thật may mắn, chính chủ đang tương tác rắc đường ngay trước mắt, trên đời còn chuyện gì hạnh phúc hơn thế này nữa không.
Cắn đường đến ngất lịm, Khương Tiểu Nghị lại cầu nguyện như mọi ngày: “Khi nào thì ban cho con một chị gái dịu dàng đây.”
“Tiểu Nghị!” Lục Khê kéo cô về chỗ chờ: “Giữ giá một chút đi tổ tông ơi.”
CP mình ship đang vai kề vai đi qua ngay trước mặt, ai mà giữ giá cho nổi.
Khương Tiểu Nghị sắp cười toe toét téc miệng.
“Bình tĩnh, bình tĩnh, sắp đến lượt cô rồi đấy.” Lục Khê cố gắng khiến cô tỉnh táo lại: “Tranh thủ thời gian chỉnh đốn lại cảm xúc đi.”
Thử vai các kiểu, Khương Tiểu Nghị chẳng hề căng thẳng chút nào, cô vừa cá mặn lại vừa buôn xuôi, chỉ cần cố gắng hết sức để không phải hối tiếc là được.
Khương Tiểu Nghị mím chặt môi để kìm nén sự phấn khích vừa mới gặp được CP của mình, quay mặt đi thì thấy Mạnh Sơ Ngưng đang ở không xa đi tới.
Bên cạnh chị gái đại lão là vài nữ minh tinh, họ vừa đi vừa nói chuyện, trong lúc đó cảm nhận được ánh mắt của Khương Tiểu Nghị, Mạnh Sơ Ngưng liền liếc nhìn cô một cái, Khương Tiểu Nghị hít một hơi thật sâu, lần đầu tiên trong đời cảm thấy căng thẳng.
Trớ trêu thay, đúng lúc này trong đầu lại vang lên âm thanh dòng điện, hệ thống nhảy ra không đúng lúc chút nào.
Hệ thống PP: [Đi qua chào hỏi Mạnh Sơ Ngưng và ôm Mạnh Sơ Ngưng.]
0
0
22 giờ trước
22 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
