0 chữ
Chương 17
Chương 17
Trên suốt chặng đường, bọn họ hỏi hết câu này đến câu khác, hận không thể moi hết đời tư mười tám đời tổ tông của cô bé ra.
Bạc Dạ Kiêu thì không nói thêm một lời, cũng không hỏi nhà của đứa nhỏ này ở đâu, mà trực tiếp cho người đi điều tra, định tìm ra địa chỉ rồi sẽ sai người đưa cô bé về.
Nửa tiếng sau.
Cả đám người trở về nhà họ Bạc.
Người tài xế trước đó đến đón Bạc Nha đã trở về từ lâu.
Lúc này, ông ta đang ở trong phòng khách, đứng trước mặt bà cụ nhà họ Bạc, vô cùng tự trách kể lại chuyện Bạc Nha mất tích.
Tài xế nghẹn ngào nói:
"Thật ra lúc đầu tôi đi đến chùa đón cô chủ nhỏ, cô chủ đã bảo tôi cút đi, nói cô ấy không cần tôi đón, cô ấy muốn ba mình... muốn Tam gia tự mình đến đón thì mới chịu rời đi!"
"Sau đó, tôi phải khuyên mãi mới khiến cô ấy chịu lên xe., ai ngờ sau khi lên xe, cô ấy lại càng la hét ầm ĩ... Tất nhiên, tôi cũng không cảm thấy phiền, dù sao một đứa trẻ nhỏ như vậy thì biết gì chứ.”
"Sau đó, tôi thực sự không nhịn được nữa nên mới dừng xe ở trạm xăng để đi vệ sinh. Nhưng không ngờ rằng khi tôi quay trở lại thì cô chủ nhỏ đã biến mất…"
Trên ghế sofa, Bạc Tuyết Nhi mặc chiếc váy xòe màu trắng lộng lẫy đắt tiền, vẻ mặt lo lắng, nhưng lời nói lại có chút già dặn không hợp với tuổi:
"Bà cố ơi, chúng ta mau cử người đi tìm đi ạ, em gái còn nhỏ như vậy, nhỡ đâu gặp phải chuyện gì bất trắc ngoài kia thì…"
"Tìm cái gì mà tìm, đâu phải chúng ta làm mất nó, là nó tự chạy đi đó thôi!"
Bà cụ nhà họ Bạc còn chưa lên tiếng, Bạc Khánh Quốc, người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị ở bên cạnh Bạc Tuyết Nhi đã lộ rõ vẻ giận dữ:
"Đã không muốn về thì đừng về nữa, nhà họ Bạc chúng ta không chứa nổi vị Phật lớn như nó, tôi cũng coi như không có đứa cháu gái này."
Bạc Tuyết Nhi cụp mắt xuống, che giấu tia sáng lóe lên trong đáy mắt, cô ta muốn chính là câu nói này.
Nhưng ngoài mặt lại mím chặt đôi môi hồng, tiếp tục thêm dầu vào lửa:
"Nhưng mà, ông nội, dù sao em ấy cũng..."
"Được rồi, Tuyết Nhi, con bớt nói vài câu đi, không thấy ông nội con bị con bé kia chọc tức đến mức nào sao."
Vợ của Bạc Khánh Quốc, Đường Thanh Nhã vuốt lưng cho ông ta.
Mặc dù đã có tuổi nhưng bà ta được chăm sóc rất tốt, mái tóc đen mượt được búi cao, chiếc sườn xám màu tối có hoa văn chìm càng tôn lên dáng người mảnh mai, quyến rũ động lòng người của bà ta.
Bạc Dạ Kiêu thì không nói thêm một lời, cũng không hỏi nhà của đứa nhỏ này ở đâu, mà trực tiếp cho người đi điều tra, định tìm ra địa chỉ rồi sẽ sai người đưa cô bé về.
Nửa tiếng sau.
Cả đám người trở về nhà họ Bạc.
Người tài xế trước đó đến đón Bạc Nha đã trở về từ lâu.
Lúc này, ông ta đang ở trong phòng khách, đứng trước mặt bà cụ nhà họ Bạc, vô cùng tự trách kể lại chuyện Bạc Nha mất tích.
Tài xế nghẹn ngào nói:
"Thật ra lúc đầu tôi đi đến chùa đón cô chủ nhỏ, cô chủ đã bảo tôi cút đi, nói cô ấy không cần tôi đón, cô ấy muốn ba mình... muốn Tam gia tự mình đến đón thì mới chịu rời đi!"
"Sau đó, tôi phải khuyên mãi mới khiến cô ấy chịu lên xe., ai ngờ sau khi lên xe, cô ấy lại càng la hét ầm ĩ... Tất nhiên, tôi cũng không cảm thấy phiền, dù sao một đứa trẻ nhỏ như vậy thì biết gì chứ.”
Trên ghế sofa, Bạc Tuyết Nhi mặc chiếc váy xòe màu trắng lộng lẫy đắt tiền, vẻ mặt lo lắng, nhưng lời nói lại có chút già dặn không hợp với tuổi:
"Bà cố ơi, chúng ta mau cử người đi tìm đi ạ, em gái còn nhỏ như vậy, nhỡ đâu gặp phải chuyện gì bất trắc ngoài kia thì…"
"Tìm cái gì mà tìm, đâu phải chúng ta làm mất nó, là nó tự chạy đi đó thôi!"
Bà cụ nhà họ Bạc còn chưa lên tiếng, Bạc Khánh Quốc, người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị ở bên cạnh Bạc Tuyết Nhi đã lộ rõ vẻ giận dữ:
"Đã không muốn về thì đừng về nữa, nhà họ Bạc chúng ta không chứa nổi vị Phật lớn như nó, tôi cũng coi như không có đứa cháu gái này."
Nhưng ngoài mặt lại mím chặt đôi môi hồng, tiếp tục thêm dầu vào lửa:
"Nhưng mà, ông nội, dù sao em ấy cũng..."
"Được rồi, Tuyết Nhi, con bớt nói vài câu đi, không thấy ông nội con bị con bé kia chọc tức đến mức nào sao."
Vợ của Bạc Khánh Quốc, Đường Thanh Nhã vuốt lưng cho ông ta.
Mặc dù đã có tuổi nhưng bà ta được chăm sóc rất tốt, mái tóc đen mượt được búi cao, chiếc sườn xám màu tối có hoa văn chìm càng tôn lên dáng người mảnh mai, quyến rũ động lòng người của bà ta.
8
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
