TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 60
Chương 59

Nghe anh nói vậy, Lâm Vãn Ý lại cầm hộp việt quất trở về.

Không tiện thì thôi, cô cũng không muốn ép anh ăn.

Cố Yến Chu suýt nữa thì bị cô chọc cười, cô đúng là không hiểu phong tình gì cả.

"Mẹ đang ở nước ngoài, lát nữa anh phải gọi điện thoại cho mẹ."

Động tác trên tay Lâm Vãn Ý khựng lại.

"Nên mà, hôm nay đã đến nhà cũ gặp ông nội và ba rồi, gọi điện cho mẹ cũng là điều nên làm."

Khi gọi những danh xưng này, cô vẫn hơi ngại ngùng, nhưng đúng như lời Cố Yến Chu nói, phải tập làm quen.

Nói nhiều vài lần có khi lại thấy thuận miệng.

"Khi nào thì gọi điện?"

Bây giờ ở Bắc Kinh là hai giờ chiều, bên Mỹ chắc đang rạng sáng.

"Anh gọi thử xem."

Cố Yến Chu kết nối điện thoại với hệ thống CarPlay trên xe, rồi lập tức gọi một cuộc.

Đầu dây bên kia bắt máy rất nhanh, lúc đầu Lâm Vãn Ý còn tưởng anh gọi cho quản gia bên Mỹ, đến khi người bên kia mở miệng, cô mới biết mình đoán sai.

"Anh? Sao anh gọi muộn vậy, có chuyện gì à?"

"Mẹ ngủ chưa?"

Vì đang dùng loa ngoài nên Lâm Vãn Ý ngồi bên cạnh cũng nghe rõ mồn một.

"Chưa, đang điều chỉnh múi giờ, mà thành ra mất ngủ luôn."

Cố Yến Chu cắt ngang lời của Cố Tư Niên.

"Chào chị dâu đi."

Đối phương khựng lại mấy giây, rồi mới tiếp tục nói.

"Chị dâu cũng ở cạnh à? Chị dâu ơi chào chị, chị nghe thấy không ạ? Em là Cố Tư Niên."

"Nghe thấy rồi, chào Tư Niên. Nghe anh em nói em và mẹ chỉ về nước vào dịp Tết, chắc chưa có dịp gặp mặt, nên hôm nay chị gọi điện chào hỏi hai người trước."

Lâm Vãn Ý mấy năm nay đóng phim trong đoàn đã rèn luyện được bản lĩnh.

Tuy vừa rồi đến nhà cũ gặp ông nội và Cố Văn Xán cô có hơi căng thẳng, nhưng không hề lúng túng.

Dù là hoàn cảnh gì, cô cũng có thể ứng phó ổn thỏa.

"Chị dâu, nếu chị muốn gặp em thì dễ mà, mai em đặt vé bay về luôn."

"Anh nhớ là trường em vẫn chưa được nghỉ mà?"

Nếu không phải Cố Yến Chu ngăn lại, giờ Cố Tư Niên thật sự đã định đặt vé máy bay về rồi.

"Đưa điện thoại cho mẹ đi."

Cố Tư Niên không dám nhiều lời nữa, chỉ nghe thấy vài tiếng bước chân, rồi điện thoại được Lưu Huệ An nhận lấy.

"Gọi muộn thế này, ban ngày thì không thấy gọi lấy một cuộc..."

Từ khi sang Mỹ, Lưu Huệ An chưa nhận được cuộc gọi nào từ con trai, trong lòng có chút oán trách.

"Mẹ, xin lỗi vì gọi trễ làm phiền mẹ nghỉ ngơi."

Nghe thấy giọng của Lâm Vãn Ý, giọng điệu của Lưu Huệ An lập tức thay đổi.

"Là Vãn Ý à, không muộn đâu, mẹ vẫn chưa ngủ."

"Bọn con vừa từ nhà cũ về, nghĩ đến việc gọi cho mẹ. Hỏi Tư Niên biết mẹ chưa ngủ nên gọi chào hỏi một tiếng."

Lời nói của Lâm Vãn Ý có thể nói là hoàn hảo không chê vào đâu được, ban đầu Cố Yến Chu còn lo cô ứng phó không nổi, giờ nhìn lại là anh lo thừa rồi.

"Được, mẹ ở đây rất tốt, chỉ là Tư Niên không nghe lời, mẹ phải sang Mỹ trông chừng nó."

Trước khi rời khỏi Bắc Kinh, gia đình nhà họ Cố đã thống nhất cách nói chuyện như vậy.

"Đợi mẹ về con sẽ ra sân bay đón mẹ, với cả chiếc vòng tay mẹ tặng con, con rất thích ạ."

Lâm Vãn Ý không quên cảm ơn chuyện vòng tay, tiện cuộc gọi mà nói luôn.

"Thích là được rồi, còn thích gì thì nói với mẹ, mẹ bảo người mua rồi gửi về nước cho con."

Nghe xong lời này, trong lòng Lưu Huệ An rất vui.

"Cảm ơn mẹ ạ."

"Khi nào có thời gian lại gọi cho mẹ nhé, mẹ ngủ sớm đi."

Cố Yến Chu ngắt điện thoại, nói chuyện lâu khi đang lái xe cũng không an toàn.

Lưu Huệ An và Cố Tư Niên nhìn nhau, hiển nhiên không ngờ cuộc gọi lại bị ngắt đột ngột như vậy.

"Chúng ta đang nói chuyện với anh ấy à?"

"Không mà, đang nói chuyện với chị dâu con mà?"

Cố Tư Niên cũng không hiểu nổi.

"Con cũng không hiểu, nghe chị dâu nói chuyện cảm thấy chị ấy rất tốt, sao mẹ lại không đồng ý cho họ đăng ký kết hôn?"

Thật ra không đồng ý cũng đúng, tính cách anh cậu như vậy, không để chị dâu lấy anh cũng là tốt cho chị ấy.

14

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.