0 chữ
Chương 44
Chương 43
Sau khi rời khỏi căn hộ của Lâm Vãn Ý, Cố Yến Chu vốn định đến công ty, nhưng giữa đường lại bảo tài xế quay đầu về biệt thự cũ.
“Nhẫn làm xong chưa?”
Sau khi nói chuyện với cô trên sân thượng, anh đã bảo Chu Vũ liên hệ với nhà thiết kế nước ngoài đặt nhẫn cưới.
“Cố tổng, bản thiết kế còn phải chờ một tháng nữa.”
Bây giờ mới qua ba ngày, đừng nói đến nhẫn cưới, đến cả bản vẽ thiết kế chắc còn chưa xong.
“Giục họ nhanh lên.”
Ngày mai là đi đăng ký kết hôn, nhẫn đặt riêng chắc chắn không kịp, chỉ còn cách đưa cô đến tiệm trang sức, xem có cái nào cô thích không.
“Vâng, Cố tổng.”
Xe dừng trước biệt thự cũ, Cố Yến Chu vẫn chưa vội xuống xe.
“Nửa tiếng nữa gọi cho tôi, dời cuộc họp chiều lại nửa tiếng.”
Chu Vũ không hiểu rõ vì sao Cố tổng lại đột nhiên quay về nhà cũ, nhưng lời dặn của Cố tổng thì vẫn phải nghe.
Anh về đến nhà đúng lúc cả nhà đang ăn trưa.
Lưu Huệ An thấy con trai giữa trưa lại về nhà cũ, có hơi ngạc nhiên.
Vừa thấy anh ngồi xuống, dì giúp việc lập tức mang thêm bát đũa ra.
“Giữa trưa thế này sao con lại về, công ty không bận à?”
Ông cụ Cố cũng buông đũa xuống, muốn nghe xem vì sao hôm nay giữa trưa Cố Yến Chu lại về nhà.
“Con có chuyện muốn nói một chút.”
Cố Yến Chu ngồi xuống bên phải ông nội.
Nghe anh nói vậy, đến cả Cố Văn Xán cũng dừng động tác ăn cơm.
Nhà họ Cố thật ra không có quá nhiều quy củ rườm rà, nhưng cũng rất ít khi bàn chuyện quan trọng trong bữa ăn.
Việc thằng nhóc này chọn lúc ăn cơm để nói, chắc chắn là chuyện không nhỏ.
“Con nói đi.”
Ba ánh mắt trên bàn ăn đều đổ dồn về phía Cố Yến Chu.
“Ngày mai con định đi đăng ký kết hôn.”
Trên bàn ăn, chỉ có mỗi ông cụ Cố là hiểu ngay.
Lưu Huệ An và Cố Văn Xán thì hoàn toàn mơ hồ, căn bản là họ không nghĩ theo hướng đó.
Ai mà ngờ được một người còn chưa có bạn gái lại đột nhiên tuyên bố muốn đi đăng ký kết hôn?
“Đăng ký gì cơ?”
Cố Văn Xán không nhịn được hỏi lại.
“Giấy đăng ký kết hôn.”
Lần này Cố Yến Chu nói rất rõ ràng, nhưng ba mẹ anh vẫn không tin.
“Con nói đùa gì vậy? Ngay cả bạn gái cũng không có, giờ lại bảo đi đăng ký kết hôn...”
Lưu Huệ An không nhịn được bật cười, nhưng nghĩ đến việc con trai cả từ trước tới nay chưa bao giờ nói đùa, nụ cười lập tức biến mất.
“Con định kết hôn với ai? Ít nhất cũng nên nói cho chúng ta biết tên con bé là gì chứ? Nhà cửa ra sao, trông thế nào chúng ta đều không biết, con đã nói muốn đi đăng ký?”
Ông cụ Cố liếc nhìn con dâu một cái, ý bảo bà đừng quá hấp tấp.
Trước đây lo nó không có bạn gái, giờ lại phản đối khi nó định cưới vợ.
“Trước kia ba đã nói với Yến Chu rồi, không quan trọng nhà gái là ai, chỉ cần nó thích là được.”
Lưu Huệ An vẫn còn tức giận, nghe ông nói vậy thì vẫn chưa nguôi.
“Con nói đi? Hay là để mẹ tự đi điều tra?”
Cố Văn Xán kéo tay bà một cái, ra hiệu đừng làm lớn chuyện.
Chuyện vui như thế, có gì mà phải tranh cãi?
“Cô ấy tên là Lâm Vãn Ý.”
Tên thì nhất định phải nói cho gia đình, dù sao kết hôn rồi cũng không thể giấu giếm.
“Lâm Vãn Ý?”
Cái tên này Lưu Huệ An chưa từng nghe qua. Trước đây vì muốn tìm đối tượng cho Yến Chu, bà đã xem qua hết mấy cô gái xuất thân tốt đang độc thân.
“Bao nhiêu cô gái môn đăng hộ đối như thế con không chọn, lại cứ phải là cô ta?”
“Nhà họ Cố không có ngai vàng để truyền lại, cô ấy không nhất thiết phải là vợ con, cô ấy có nhiều lựa chọn khác. Nhưng con thì không có lựa chọn nào khác ngoài cô ấy. Nếu mẹ đã phản đối đến vậy, vậy thì sang Mỹ ở cùng Cố Tư Niên một thời gian đi, tết rồi hẵng về.”
Lưu Huệ An sững sờ nhìn con trai.
“Con đang định đuổi mẹ đi?”
“Nhẫn làm xong chưa?”
Sau khi nói chuyện với cô trên sân thượng, anh đã bảo Chu Vũ liên hệ với nhà thiết kế nước ngoài đặt nhẫn cưới.
“Cố tổng, bản thiết kế còn phải chờ một tháng nữa.”
Bây giờ mới qua ba ngày, đừng nói đến nhẫn cưới, đến cả bản vẽ thiết kế chắc còn chưa xong.
“Giục họ nhanh lên.”
Ngày mai là đi đăng ký kết hôn, nhẫn đặt riêng chắc chắn không kịp, chỉ còn cách đưa cô đến tiệm trang sức, xem có cái nào cô thích không.
“Vâng, Cố tổng.”
Xe dừng trước biệt thự cũ, Cố Yến Chu vẫn chưa vội xuống xe.
“Nửa tiếng nữa gọi cho tôi, dời cuộc họp chiều lại nửa tiếng.”
Chu Vũ không hiểu rõ vì sao Cố tổng lại đột nhiên quay về nhà cũ, nhưng lời dặn của Cố tổng thì vẫn phải nghe.
Lưu Huệ An thấy con trai giữa trưa lại về nhà cũ, có hơi ngạc nhiên.
Vừa thấy anh ngồi xuống, dì giúp việc lập tức mang thêm bát đũa ra.
“Giữa trưa thế này sao con lại về, công ty không bận à?”
Ông cụ Cố cũng buông đũa xuống, muốn nghe xem vì sao hôm nay giữa trưa Cố Yến Chu lại về nhà.
“Con có chuyện muốn nói một chút.”
Cố Yến Chu ngồi xuống bên phải ông nội.
Nghe anh nói vậy, đến cả Cố Văn Xán cũng dừng động tác ăn cơm.
Nhà họ Cố thật ra không có quá nhiều quy củ rườm rà, nhưng cũng rất ít khi bàn chuyện quan trọng trong bữa ăn.
Việc thằng nhóc này chọn lúc ăn cơm để nói, chắc chắn là chuyện không nhỏ.
“Con nói đi.”
Ba ánh mắt trên bàn ăn đều đổ dồn về phía Cố Yến Chu.
“Ngày mai con định đi đăng ký kết hôn.”
Trên bàn ăn, chỉ có mỗi ông cụ Cố là hiểu ngay.
Ai mà ngờ được một người còn chưa có bạn gái lại đột nhiên tuyên bố muốn đi đăng ký kết hôn?
“Đăng ký gì cơ?”
Cố Văn Xán không nhịn được hỏi lại.
“Giấy đăng ký kết hôn.”
Lần này Cố Yến Chu nói rất rõ ràng, nhưng ba mẹ anh vẫn không tin.
“Con nói đùa gì vậy? Ngay cả bạn gái cũng không có, giờ lại bảo đi đăng ký kết hôn...”
Lưu Huệ An không nhịn được bật cười, nhưng nghĩ đến việc con trai cả từ trước tới nay chưa bao giờ nói đùa, nụ cười lập tức biến mất.
“Con định kết hôn với ai? Ít nhất cũng nên nói cho chúng ta biết tên con bé là gì chứ? Nhà cửa ra sao, trông thế nào chúng ta đều không biết, con đã nói muốn đi đăng ký?”
Ông cụ Cố liếc nhìn con dâu một cái, ý bảo bà đừng quá hấp tấp.
“Trước kia ba đã nói với Yến Chu rồi, không quan trọng nhà gái là ai, chỉ cần nó thích là được.”
Lưu Huệ An vẫn còn tức giận, nghe ông nói vậy thì vẫn chưa nguôi.
“Con nói đi? Hay là để mẹ tự đi điều tra?”
Cố Văn Xán kéo tay bà một cái, ra hiệu đừng làm lớn chuyện.
Chuyện vui như thế, có gì mà phải tranh cãi?
“Cô ấy tên là Lâm Vãn Ý.”
Tên thì nhất định phải nói cho gia đình, dù sao kết hôn rồi cũng không thể giấu giếm.
“Lâm Vãn Ý?”
Cái tên này Lưu Huệ An chưa từng nghe qua. Trước đây vì muốn tìm đối tượng cho Yến Chu, bà đã xem qua hết mấy cô gái xuất thân tốt đang độc thân.
“Bao nhiêu cô gái môn đăng hộ đối như thế con không chọn, lại cứ phải là cô ta?”
“Nhà họ Cố không có ngai vàng để truyền lại, cô ấy không nhất thiết phải là vợ con, cô ấy có nhiều lựa chọn khác. Nhưng con thì không có lựa chọn nào khác ngoài cô ấy. Nếu mẹ đã phản đối đến vậy, vậy thì sang Mỹ ở cùng Cố Tư Niên một thời gian đi, tết rồi hẵng về.”
Lưu Huệ An sững sờ nhìn con trai.
“Con đang định đuổi mẹ đi?”
10
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
