0 chữ
Chương 68
Chương 68
“Tinh khỉ.”
Vân Thiện gọi các bạn nhỏ. Gọi rất nhiều tiếng, không thấy tiểu yêu nào ra, nó trèo lên lưng Thiết Đản đi lêи đỉиɦ núi.
Các tiểu yêu quái đang tụ tập dưới gốc cây của Trọng Sơn đùa nghịch. Thấy Vân Thiện đến rồi, đều gọi nó qua chơi cùng.
Trọng Sơn hỏi Vân Thiện, “Tiểu chưởng môn, ăn đào không?”
“Có ạ.” Vân Thiện nói.
Trọng Sơn hái hai quả đào cho Vân Thiện, lại nói, “Trên cây đào đã chín rất nhiều. Bảo Đâu Minh bọn họ đến lấy đào đi.”
Vân Thiện gật đầu, cắn một miếng đào.
Các tiểu yêu quái đang chơi đá cầu lông gà. Quả cầu là trước đây Tây Giác làm cho bọn họ, tiểu yêu quái trên núi mỗi đứa đều có một cái.
Nguyên hình của bọn yêu quái không tiện đá cầu lông gà, bọn họ đều biến thành hình người đá cầu lông gà. Trong đó sóc nhỏ đá hay nhất, đá không ngừng nghỉ được hơn một trăm cái.
Luật chơi là ai đá đủ 1000 cái trước thì xem như người đó thắng. Phần thưởng chính là đào kết trên cây của Trọng Sơn.
Chờ hươu nhỏ đá xong, Vân Thiện chạy tới nhặt cầu, nó cũng muốn đá. Các tiểu yêu quái cho phép nó tạm thời tham gia trận đấu.
Vân Thiện tay vừa tung lên, thò chân ra đá một cái. Cái thứ hai lại thế nào cũng không kịp đá, quả cầu lông gà rơi thẳng xuống đất.
“Vân Thiện chưởng môn đá được 1 cái.” Tinh khỉ nói.
Tiếp theo là thỏ nhỏ, nó đá được 12 cái.
Một vòng luân phiên xong, lại đến lượt Vân Thiện. Vân Thiện cầm quả cầu tung lên trên, sớm đã thò chân ra, quả cầu bị nó tung đi xa quá rồi, chân cố sức thò ra ngoài nhưng cũng không với tới, người còn ngã một cái.
Vân Thiện từ dưới đất bò dậy nghe thấy hươu nhỏ nói, “Cái này không tính. Tiểu chưởng môn vẫn là 1 cái thôi.”
Sau ba vòng luân phiên, vẫn chưa có tiểu yêu nào đá được 1000 cái, Vân Thiện cũng chỉ mới đá được hai cái.
Sóc nhỏ vừa mới bắt đầu đá, hạt mưa to từ trên trời rơi xuống.
“Trời mưa rồi.” Chim sẻ nhỏ ngẩng đầu nhìn trời một cái.
Vừa bắt đầu đã mưa hạt to như vậy, trận mưa này chắc chắn sẽ không nhỏ đâu. Các tiểu yêu quái biến thành nguyên hình, trốn dưới thân thể Trọng Sơn. Trọng Sơn dịch chuyển cành cây, che kín mít trên đầu các tiểu yêu quái.
Tây Giác đội nón tơi, cầm theo một chiếc áo tơi nhỏ đi ra tìm Vân Thiện.
“Tây Tây.” Vân Thiện trông thấy người rồi, dưới gốc cây vui sướиɠ kêu to.
Tây Giác đi đến dưới gốc cây, hỏi nó có về Vân Linh Quan không, Vân Thiện nói muốn về. Tây Giác liền mặc chiếc áo tơi nhỏ cho nó, đội lên chiếc nón tơi nhỏ, cả người đều bọc kín mít rồi, mới ôm nó đi về phía Vân Linh Quan.
Trên đường gặp Đâu Minh ôm đầu chạy về.
“Đô Đô.” Vân Thiện phấn khích kêu lớn.
Đâu Minh quay đầu lại, thấy Vân Thiện và Tây Giác đều đội nón tơi, hắn đáp một tiếng, vội vàng chạy về phía Vân Linh Quan.
Lúc Tây Giác ôm Vân Thiện về đến Vân Linh Quan, Đâu Minh đang dùng khăn lau đầu. Ô Nhật Thiện và Trương Hòe bọn họ cùng nhau ngồi dưới hiên nhìn bên ngoài trời mưa.
Đà Đà bưng chậu đặt ra ngoài hiên hứng nước mưa. Chờ nước đầy, bảo Đâu Minh bưng chậu về. Nước này liền dùng để rửa rau.
Vân Thiện ngồi xổm xuống cùng rửa rau.
Chờ Đà Đà đổ nước trong chậu gỗ đi, Vân Thiện kéo chiếc chậu gỗ, học theo dáng vẻ của Đà Đà, đẩy chiếc chậu gỗ ra ngoài hiên. Còn thò đầu ra nhìn xem trong chậu gỗ nước đã đầy chưa, bị nước mưa đập vào đầu, nó lại vội vàng rụt lại.
Nhìn thấy trong chậu nước đầy rồi, Vân Thiện cũng gọi Đâu Minh, “Đô Đô, lại đây!”
Đâu Minh đang ngồi trong nhà đốt lửa, hỏi, “Làm gì thế?”
Vân Thiện, “Bưng chậu!”
Đâu Minh nói: "Ngươi gọi Tây Giác."
Tây Giác đang mài gậy chống, nghe hắn nói vậy, liền buông gậy xuống, bưng chậu nước từ ngoài vào dưới hành lang. Vân Thiện hứng nước mưa xong không dùng đến, bèn ngồi xổm ở đó nhìn một lát, rồi xáp lại gần Tây Giác xem hắn mài gậy.
Hoa Kỳ tay xách hai con gà rừng từ ngoài chạy về.
"Hoa Hoa." Vân Thiện đứng bên mép hành lang gọi to.
Hoa Kỳ chạy nhanh vào trong hành lang, rẽ vào bếp lấy dao, rồi lại xách gà ra ngoài. Vân Thiện định chạy theo ra, nhưng bị Tiểu Tùng túm lấy áo kéo lại. "Ngoài trời đang mưa."
Vân Thiện gọi các bạn nhỏ. Gọi rất nhiều tiếng, không thấy tiểu yêu nào ra, nó trèo lên lưng Thiết Đản đi lêи đỉиɦ núi.
Các tiểu yêu quái đang tụ tập dưới gốc cây của Trọng Sơn đùa nghịch. Thấy Vân Thiện đến rồi, đều gọi nó qua chơi cùng.
Trọng Sơn hỏi Vân Thiện, “Tiểu chưởng môn, ăn đào không?”
“Có ạ.” Vân Thiện nói.
Trọng Sơn hái hai quả đào cho Vân Thiện, lại nói, “Trên cây đào đã chín rất nhiều. Bảo Đâu Minh bọn họ đến lấy đào đi.”
Vân Thiện gật đầu, cắn một miếng đào.
Các tiểu yêu quái đang chơi đá cầu lông gà. Quả cầu là trước đây Tây Giác làm cho bọn họ, tiểu yêu quái trên núi mỗi đứa đều có một cái.
Nguyên hình của bọn yêu quái không tiện đá cầu lông gà, bọn họ đều biến thành hình người đá cầu lông gà. Trong đó sóc nhỏ đá hay nhất, đá không ngừng nghỉ được hơn một trăm cái.
Chờ hươu nhỏ đá xong, Vân Thiện chạy tới nhặt cầu, nó cũng muốn đá. Các tiểu yêu quái cho phép nó tạm thời tham gia trận đấu.
Vân Thiện tay vừa tung lên, thò chân ra đá một cái. Cái thứ hai lại thế nào cũng không kịp đá, quả cầu lông gà rơi thẳng xuống đất.
“Vân Thiện chưởng môn đá được 1 cái.” Tinh khỉ nói.
Tiếp theo là thỏ nhỏ, nó đá được 12 cái.
Một vòng luân phiên xong, lại đến lượt Vân Thiện. Vân Thiện cầm quả cầu tung lên trên, sớm đã thò chân ra, quả cầu bị nó tung đi xa quá rồi, chân cố sức thò ra ngoài nhưng cũng không với tới, người còn ngã một cái.
Vân Thiện từ dưới đất bò dậy nghe thấy hươu nhỏ nói, “Cái này không tính. Tiểu chưởng môn vẫn là 1 cái thôi.”
Sóc nhỏ vừa mới bắt đầu đá, hạt mưa to từ trên trời rơi xuống.
“Trời mưa rồi.” Chim sẻ nhỏ ngẩng đầu nhìn trời một cái.
Vừa bắt đầu đã mưa hạt to như vậy, trận mưa này chắc chắn sẽ không nhỏ đâu. Các tiểu yêu quái biến thành nguyên hình, trốn dưới thân thể Trọng Sơn. Trọng Sơn dịch chuyển cành cây, che kín mít trên đầu các tiểu yêu quái.
Tây Giác đội nón tơi, cầm theo một chiếc áo tơi nhỏ đi ra tìm Vân Thiện.
“Tây Tây.” Vân Thiện trông thấy người rồi, dưới gốc cây vui sướиɠ kêu to.
Tây Giác đi đến dưới gốc cây, hỏi nó có về Vân Linh Quan không, Vân Thiện nói muốn về. Tây Giác liền mặc chiếc áo tơi nhỏ cho nó, đội lên chiếc nón tơi nhỏ, cả người đều bọc kín mít rồi, mới ôm nó đi về phía Vân Linh Quan.
“Đô Đô.” Vân Thiện phấn khích kêu lớn.
Đâu Minh quay đầu lại, thấy Vân Thiện và Tây Giác đều đội nón tơi, hắn đáp một tiếng, vội vàng chạy về phía Vân Linh Quan.
Lúc Tây Giác ôm Vân Thiện về đến Vân Linh Quan, Đâu Minh đang dùng khăn lau đầu. Ô Nhật Thiện và Trương Hòe bọn họ cùng nhau ngồi dưới hiên nhìn bên ngoài trời mưa.
Đà Đà bưng chậu đặt ra ngoài hiên hứng nước mưa. Chờ nước đầy, bảo Đâu Minh bưng chậu về. Nước này liền dùng để rửa rau.
Vân Thiện ngồi xổm xuống cùng rửa rau.
Chờ Đà Đà đổ nước trong chậu gỗ đi, Vân Thiện kéo chiếc chậu gỗ, học theo dáng vẻ của Đà Đà, đẩy chiếc chậu gỗ ra ngoài hiên. Còn thò đầu ra nhìn xem trong chậu gỗ nước đã đầy chưa, bị nước mưa đập vào đầu, nó lại vội vàng rụt lại.
Nhìn thấy trong chậu nước đầy rồi, Vân Thiện cũng gọi Đâu Minh, “Đô Đô, lại đây!”
Đâu Minh đang ngồi trong nhà đốt lửa, hỏi, “Làm gì thế?”
Vân Thiện, “Bưng chậu!”
Đâu Minh nói: "Ngươi gọi Tây Giác."
Tây Giác đang mài gậy chống, nghe hắn nói vậy, liền buông gậy xuống, bưng chậu nước từ ngoài vào dưới hành lang. Vân Thiện hứng nước mưa xong không dùng đến, bèn ngồi xổm ở đó nhìn một lát, rồi xáp lại gần Tây Giác xem hắn mài gậy.
Hoa Kỳ tay xách hai con gà rừng từ ngoài chạy về.
"Hoa Hoa." Vân Thiện đứng bên mép hành lang gọi to.
Hoa Kỳ chạy nhanh vào trong hành lang, rẽ vào bếp lấy dao, rồi lại xách gà ra ngoài. Vân Thiện định chạy theo ra, nhưng bị Tiểu Tùng túm lấy áo kéo lại. "Ngoài trời đang mưa."
4
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
