0 chữ
Chương 8
Chương 8
Nhiễm Tư lập tức bừng tỉnh, bắt đầu lục lọi căn phòng lộn xộn. Cuối cùng, cậu tìm được chiếc điện thoại của nguyên chủ trong một kẽ tường khuất tầm mắt.
Chiếc điện thoại này là do nguyên chủ lén giấu đi trước khi đám người kia đột nhập vào nhà. Tuy màn hình đã vỡ nát nhưng vẫn còn có thể dùng tạm, cũng có thể kết nối mạng.
Dựa vào ký ức còn sót lại, Nhiễm Tư đăng nhập vào tài khoản Tinh Võng của nguyên chủ. Quả nhiên, cậu thấy một bản ghi chuyển khoản mới toanh cách đây mười phút, ghi rõ đã nhận được 10.000 tinh tệ.
Trong bối cảnh một khoản nợ khổng lồ ba mươi triệu đang đè trên đầu thì mười ngàn thật sự chẳng thấm vào đâu, nhưng đối với Nhiễm Tư hiện giờ - một kẻ tay trắng thì đúng là món tiền cứu mạng.
Cậu ngắm nghía tài khoản của mình bằng ánh mắt đầy yêu thương, bỗng nhớ tới điều gì đó liền vội vàng tra cứu thêm các thẻ ngân hàng khác đứng tên nguyên chủ.
Tài khoản Tinh Võng có tính duy nhất, có thể truy xuất toàn bộ thẻ ngân hàng liên kết. Nhiễm Tư lật tới lật lui, cộng gộp số dư từ tất cả tài khoản lại thế mà không có lấy một xu, ngược lại còn phát hiện thêm một khoản nợ ngân hàng hơn một triệu.
Nhiễm Tư: “...”
A a a a a, đồ nghiện cờ bạc chết không toàn thây!
Không cam tâm, cậu lại tiếp tục kiểm tra các thông tin tài chính khác dưới tên nguyên chủ, lần lượt phát hiện thêm hơn hai triệu nợ từ các tổ chức cho vay dân sự.
“...”
Không thể xem thêm được nữa. Càng xem càng thấy ba mươi triệu kia có khi lại phải cộng thêm năm trăm vạn mất.
Nhiễm Tư ôm ngực, mặt mày xám ngoét nằm vật ra đệm mở hộp quà tân thủ ra.
Sau một tràng hiệu ứng ánh sáng rực rỡ, trong giao diện xuất hiện một bó hoa trắng muốt.
[Chúc mừng ký chủ đã mở được vật phẩm một sao: Hoa linh lan.]
Khóe miệng Nhiễm Tư giật giật cậu đã xem phần giới thiệu hộp quà thì vật phẩm cao nhất có thể mở ra là ba sao, vậy mà mình chỉ mở được loại một sao...
Thôi, có còn hơn không, làm người không thể quá tham lam.
“Tôi phải làm sao để lấy nó ra ngoài?” Nhiễm Tư hỏi hệ thống.
Hệ thống: [Nhấn vào biểu tượng “Lấy ra” ở góc dưới bên phải là được.]
Cậu làm theo, lập tức hiện lên một dòng nhắc nhỏ
[Bạn có chắc chắn muốn đưa vật phẩm hệ thống một sao “Hoa linh lan” về hiện thực không? (Hành động này không thể đảo ngược)]
Nhiễm Tư chọn “Xác nhận”, chỉ nghe một tiếng “cạch” một tấm thẻ trắng xuất hiện từ hư không, rơi xuống nền nhà trước đệm.
Ban đầu Nhiễm Tư còn chưa kịp phản ứng thì khi ký ức của nguyên chủ trào lên, cậu bỗng kích động hẳn.
Loại thẻ trắng này, chẳng phải chính là “thẻ không gian” trong truyền thuyết sao?
Nhiễm Tư biết, ở thế giới cũ của mình thì các nhà khoa học vẫn đang miệt mài nghiên cứu công nghệ “lưu trữ không gian”, nhưng tiến triển cực kỳ chậm chạp trong khi ở thế giới này, công nghệ ấy đã được đưa vào ứng dụng thực tiễn và sản phẩm tiêu biểu chính là “thẻ không gian”
Bên trong tấm thẻ mỏng dính đó, là một không gian dị biệt được nén lại giống như túi trữ vật trong mấy bộ tiểu thuyết tu tiên vậy. Người ta có thể cất giữ đồ vật bên trong rồi tùy ý lấy ra, vô cùng tiện lợi.
Tuy nhiên loại thẻ này cực kỳ đắt đỏ, dù chỉ có thể chứa được thể tích bằng một ly nước 1 lít thì giá khởi điểm cũng đã là mười ngàn tinh tệ.
Nhiễm Tư cẩn thận vuốt ve tấm thẻ trắng trong tay, không nhịn được bắt đầu mơ mộng: Nếu vật phẩm hệ thống mỗi lần đều kèm theo thẻ không gian, vậy chỉ cần chăm chỉ làm nhiệm vụ và mở thêm vài hộp quà, cho dù toàn là vật phẩm một sao rẻ rúng thì sao chỉ cần bán thẻ thôi cũng đã kiếm khối tiền rồi!
Thế nhưng, khi cậu vui vẻ lấy bó hoa linh lan trắng ra khỏi thẻ không gian, thì tấm thẻ trắng kia liền biến mất ngay tại chỗ như có phép thuật.
Nhiễm Tư: “???”
Hệ thống: [Thẻ không gian là đạo cụ của hệ thống, sau khi sử dụng sẽ tự động thu hồi.]
“...”
Được rồi, đúng là hệ thống không dễ gì để người khác “vắt sữa”...
Đồ keo kiệt!
Nhiễm Tư cúi đầu nhìn bó hoa trong tay. Cậu không am hiểu thực vật lắm, chỉ biết linh lan còn gọi là “bách hợp thung lũng”, những bông hoa nhỏ hình chuông tỏa ra hương thơm nhè nhẹ thanh mát, cánh hoa trắng tinh điểm vài giọt sương long lanh tựa như vừa được hái từ khu vườn buổi sớm.
Sau khi xác nhận đây chỉ là bó hoa bình thường không có năng lực đặc biệt gì thì Nhiễm Tư bèn lục trong đống rác nhặt được một chai nhựa còn khá nguyên vẹn rồi đổ vào ít nước máy, cắm bó linh lan vào trong sau đó tiếp tục nghiên cứu hệ thống.
Thực ra thì... cũng chẳng có gì để nghiên cứu, vì trước khi hoàn thành “nhiệm vụ tân thủ” thì hầu hết chức năng trong giao diện vẫn đang bị khóa. Nhiễm Tư mò một lúc, cuối cùng dừng lại ở phần tiến độ nhiệm vụ tân thủ.
Chiếc điện thoại này là do nguyên chủ lén giấu đi trước khi đám người kia đột nhập vào nhà. Tuy màn hình đã vỡ nát nhưng vẫn còn có thể dùng tạm, cũng có thể kết nối mạng.
Dựa vào ký ức còn sót lại, Nhiễm Tư đăng nhập vào tài khoản Tinh Võng của nguyên chủ. Quả nhiên, cậu thấy một bản ghi chuyển khoản mới toanh cách đây mười phút, ghi rõ đã nhận được 10.000 tinh tệ.
Trong bối cảnh một khoản nợ khổng lồ ba mươi triệu đang đè trên đầu thì mười ngàn thật sự chẳng thấm vào đâu, nhưng đối với Nhiễm Tư hiện giờ - một kẻ tay trắng thì đúng là món tiền cứu mạng.
Cậu ngắm nghía tài khoản của mình bằng ánh mắt đầy yêu thương, bỗng nhớ tới điều gì đó liền vội vàng tra cứu thêm các thẻ ngân hàng khác đứng tên nguyên chủ.
Nhiễm Tư: “...”
A a a a a, đồ nghiện cờ bạc chết không toàn thây!
Không cam tâm, cậu lại tiếp tục kiểm tra các thông tin tài chính khác dưới tên nguyên chủ, lần lượt phát hiện thêm hơn hai triệu nợ từ các tổ chức cho vay dân sự.
“...”
Không thể xem thêm được nữa. Càng xem càng thấy ba mươi triệu kia có khi lại phải cộng thêm năm trăm vạn mất.
Nhiễm Tư ôm ngực, mặt mày xám ngoét nằm vật ra đệm mở hộp quà tân thủ ra.
Sau một tràng hiệu ứng ánh sáng rực rỡ, trong giao diện xuất hiện một bó hoa trắng muốt.
[Chúc mừng ký chủ đã mở được vật phẩm một sao: Hoa linh lan.]
Thôi, có còn hơn không, làm người không thể quá tham lam.
“Tôi phải làm sao để lấy nó ra ngoài?” Nhiễm Tư hỏi hệ thống.
Hệ thống: [Nhấn vào biểu tượng “Lấy ra” ở góc dưới bên phải là được.]
Cậu làm theo, lập tức hiện lên một dòng nhắc nhỏ
[Bạn có chắc chắn muốn đưa vật phẩm hệ thống một sao “Hoa linh lan” về hiện thực không? (Hành động này không thể đảo ngược)]
Nhiễm Tư chọn “Xác nhận”, chỉ nghe một tiếng “cạch” một tấm thẻ trắng xuất hiện từ hư không, rơi xuống nền nhà trước đệm.
Ban đầu Nhiễm Tư còn chưa kịp phản ứng thì khi ký ức của nguyên chủ trào lên, cậu bỗng kích động hẳn.
Nhiễm Tư biết, ở thế giới cũ của mình thì các nhà khoa học vẫn đang miệt mài nghiên cứu công nghệ “lưu trữ không gian”, nhưng tiến triển cực kỳ chậm chạp trong khi ở thế giới này, công nghệ ấy đã được đưa vào ứng dụng thực tiễn và sản phẩm tiêu biểu chính là “thẻ không gian”
Bên trong tấm thẻ mỏng dính đó, là một không gian dị biệt được nén lại giống như túi trữ vật trong mấy bộ tiểu thuyết tu tiên vậy. Người ta có thể cất giữ đồ vật bên trong rồi tùy ý lấy ra, vô cùng tiện lợi.
Tuy nhiên loại thẻ này cực kỳ đắt đỏ, dù chỉ có thể chứa được thể tích bằng một ly nước 1 lít thì giá khởi điểm cũng đã là mười ngàn tinh tệ.
Nhiễm Tư cẩn thận vuốt ve tấm thẻ trắng trong tay, không nhịn được bắt đầu mơ mộng: Nếu vật phẩm hệ thống mỗi lần đều kèm theo thẻ không gian, vậy chỉ cần chăm chỉ làm nhiệm vụ và mở thêm vài hộp quà, cho dù toàn là vật phẩm một sao rẻ rúng thì sao chỉ cần bán thẻ thôi cũng đã kiếm khối tiền rồi!
Thế nhưng, khi cậu vui vẻ lấy bó hoa linh lan trắng ra khỏi thẻ không gian, thì tấm thẻ trắng kia liền biến mất ngay tại chỗ như có phép thuật.
Nhiễm Tư: “???”
Hệ thống: [Thẻ không gian là đạo cụ của hệ thống, sau khi sử dụng sẽ tự động thu hồi.]
“...”
Được rồi, đúng là hệ thống không dễ gì để người khác “vắt sữa”...
Đồ keo kiệt!
Nhiễm Tư cúi đầu nhìn bó hoa trong tay. Cậu không am hiểu thực vật lắm, chỉ biết linh lan còn gọi là “bách hợp thung lũng”, những bông hoa nhỏ hình chuông tỏa ra hương thơm nhè nhẹ thanh mát, cánh hoa trắng tinh điểm vài giọt sương long lanh tựa như vừa được hái từ khu vườn buổi sớm.
Sau khi xác nhận đây chỉ là bó hoa bình thường không có năng lực đặc biệt gì thì Nhiễm Tư bèn lục trong đống rác nhặt được một chai nhựa còn khá nguyên vẹn rồi đổ vào ít nước máy, cắm bó linh lan vào trong sau đó tiếp tục nghiên cứu hệ thống.
Thực ra thì... cũng chẳng có gì để nghiên cứu, vì trước khi hoàn thành “nhiệm vụ tân thủ” thì hầu hết chức năng trong giao diện vẫn đang bị khóa. Nhiễm Tư mò một lúc, cuối cùng dừng lại ở phần tiến độ nhiệm vụ tân thủ.
5
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
