0 chữ
Chương 7
Chương 7
Nhiễm Tư lại muốn khóc nữa nhưng lần này là vì cảm động. Tiếc rằng mắt cậu đã sưng đỏ và khô rát, chẳng còn giọt nào để mà rơi.
Đợi khi mọi người lần lượt rời đi, Nhiễm Tư cũng không gượng được nữa, ngã vật lên đệm rồi ngủ mê man.
Lần ngủ này kéo dài thẳng đến nửa đêm.
Khi Nhiễm Tư tỉnh lại thì bên ngoài đã là đêm khuya tĩnh mịch, ánh trăng dịu dàng chiếu qua ô cửa sổ không kéo rèm, soi rõ mớ hỗn độn trong căn phòng.
Cậu dụi đôi mắt sưng vù, nhìn quanh một vòng rồi lại uể oải nằm bẹp xuống đệm.
Ai... vẫn chưa xuyên về thế giới cũ, có vẻ là không về được nữa rồi.
Nhiễm Tư ủ rũ một lúc, chậm rãi dọn dẹp tâm trạng rối loạn rồi cuối cùng quyết định vực dậy tinh thần.
Tới thì tới rồi, ngoài việc cố gắng tự cứu thì còn biết làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ ngồi chờ chết, đợi bị bắt tới khu đèn đỏ sau một tuần nữa chắc?
Ít ra cậu còn có hệ thống cho dù cái đồ chết tiệt ấy chẳng khác gì không có, nhưng cũng là phương tiện duy nhất giúp cậu giữ mạng, phải nghiêm túc nghiên cứu lại xem có thể tận dụng được chỗ nào...
Nghĩ đến đây, Nhiễm Tư mở giao diện trong não ra, chưa kịp nhìn thấy biểu tượng màu xanh quen thuộc thì vài dòng chữ lớn đã nhảy ra chiếm lấy toàn bộ màn hình.
[Bắt đầu kết toán độ hảo cảm ngày hôm qua.]
[Kết toán hoàn tất, dữ liệu như sau.]
[Hảo cảm tăng “1 điểm”, tổng tích lũy hiện tại là “1 điểm”.]
[Chúc mừng ký chủ nhận được gói quà tân thủ A, nhận được 10.000 tinh tệ, tặng kèm một hộp quà tân thủ.]
Nhiễm Tư bật dậy khỏi đệm như cá chép quẫy nước.
Hả?
Hả????
Nhiễm Tư há hốc miệng nhìn chằm chằm vào dòng chữ “hảo cảm tăng 1 điểm” trên màn hình, thoáng nghĩ mình đang nằm mơ.
Sau khi hệ thống phát thông báo xong, tiểu trợ lý Lục Giang vui vẻ nhảy ra, dùng giọng phấn khởi cổ vũ Nhiễm Tư
[Chúc mừng ký chủ! Cuối cùng ngài đã dũng cảm bước ra bước đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào! Tôi biết mà, ngài làm được mà!]
“À... cảm ơn... Khoan đã, khoan đã! Tôi đã làm gì cơ chứ?”
Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Nhiễm Tư ngơ ngác.
Sao tự nhiên lại tăng hảo cảm thế?
Tuy bánh từ trên trời rơi xuống là chuyện hạnh phúc, nhưng nghĩ tới “đối tượng” của mình căn bản không phải là người sống thì bầu không khí này lập tức hóa kinh dị.
Cậu rùng mình một cái, vội vàng bật hết đèn trong phòng lên và kéo chặt rèm cửa, hoảng hốt đợi một hồi, xác nhận không có hiện tượng ma quái nào mới dám tiếp tục nghiên cứu hệ thống.
“Tôi có thể xem điểm hảo cảm này từ đâu mà có không?”
[Xin lỗi, hệ thống không hỗ trợ tìm hiểu nguồn gốc hảo cảm.]
“Vậy lần sau tăng hảo cảm, có thể thông báo ngay tại thời điểm đó không?”
[Xin lỗi, hệ thống cũng không hỗ trợ thông báo theo thời gian thực.]
Khuôn mặt nhỏ của Nhiễm Tư lập tức sụ xuống: Không truy nguồn, không thông báo thế có nghĩa là cậu khó mà tìm ra được rốt cuộc mình đã làm đúng điều gì mới khiến độ hảo cảm tăng lên.
Nhưng nghĩ lại, có thể kiếm được điểm hảo cảm thì ít ra chứng minh chuyện này vẫn có cơ hội thao tác dùng hệ thống để tự cứu mình, con đường này hoàn toàn khả thi!
Tinh thần Nhiễm Tư phấn chấn hơn chút, tiếp tục mở phần quà tân thủ của mình ra xem.
Trên giao diện trong não hiện ra một thanh tiến độ màu xanh lam đây là tiến độ “nhiệm vụ tân thủ”.
Tổng cộng có mười ô, tương ứng với việc cần đạt 10 điểm hảo cảm và hiện tại ô đầu tiên đã được tô kín, bên dưới hiện ra hai biểu tượng rực rỡ. Một là chiếc hộp nhỏ màu tím, chắc chắn là “hộp quà tân thủ” được tặng kèm và cái còn lại là một dãy số vàng rực, viết: “10.000 tinh tệ (đã nhận)”.
Hành tinh hiện tại mà Nhiễm Tư đang sinh sống có tên là Lam Tinh, đơn vị tiền tệ lưu hành trên hành tinh này cũng là Lam tinh tệ. Không tìm thấy vị trí hiển thị số dư trong giao diện hệ thống, cậu liền nghi hoặc hỏi: “Vậy khoản thưởng mười ngàn tinh tệ đâu rồi?”
Hệ thống: [Đã được chuyển vào tài khoản Tinh Võng của bạn.]
Đợi khi mọi người lần lượt rời đi, Nhiễm Tư cũng không gượng được nữa, ngã vật lên đệm rồi ngủ mê man.
Lần ngủ này kéo dài thẳng đến nửa đêm.
Khi Nhiễm Tư tỉnh lại thì bên ngoài đã là đêm khuya tĩnh mịch, ánh trăng dịu dàng chiếu qua ô cửa sổ không kéo rèm, soi rõ mớ hỗn độn trong căn phòng.
Cậu dụi đôi mắt sưng vù, nhìn quanh một vòng rồi lại uể oải nằm bẹp xuống đệm.
Ai... vẫn chưa xuyên về thế giới cũ, có vẻ là không về được nữa rồi.
Nhiễm Tư ủ rũ một lúc, chậm rãi dọn dẹp tâm trạng rối loạn rồi cuối cùng quyết định vực dậy tinh thần.
Tới thì tới rồi, ngoài việc cố gắng tự cứu thì còn biết làm sao bây giờ?
Ít ra cậu còn có hệ thống cho dù cái đồ chết tiệt ấy chẳng khác gì không có, nhưng cũng là phương tiện duy nhất giúp cậu giữ mạng, phải nghiêm túc nghiên cứu lại xem có thể tận dụng được chỗ nào...
Nghĩ đến đây, Nhiễm Tư mở giao diện trong não ra, chưa kịp nhìn thấy biểu tượng màu xanh quen thuộc thì vài dòng chữ lớn đã nhảy ra chiếm lấy toàn bộ màn hình.
[Bắt đầu kết toán độ hảo cảm ngày hôm qua.]
[Kết toán hoàn tất, dữ liệu như sau.]
[Hảo cảm tăng “1 điểm”, tổng tích lũy hiện tại là “1 điểm”.]
[Chúc mừng ký chủ nhận được gói quà tân thủ A, nhận được 10.000 tinh tệ, tặng kèm một hộp quà tân thủ.]
Nhiễm Tư bật dậy khỏi đệm như cá chép quẫy nước.
Hả?
Hả????
Nhiễm Tư há hốc miệng nhìn chằm chằm vào dòng chữ “hảo cảm tăng 1 điểm” trên màn hình, thoáng nghĩ mình đang nằm mơ.
[Chúc mừng ký chủ! Cuối cùng ngài đã dũng cảm bước ra bước đầu tiên trên con đường tình yêu ngọt ngào! Tôi biết mà, ngài làm được mà!]
“À... cảm ơn... Khoan đã, khoan đã! Tôi đã làm gì cơ chứ?”
Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Nhiễm Tư ngơ ngác.
Sao tự nhiên lại tăng hảo cảm thế?
Tuy bánh từ trên trời rơi xuống là chuyện hạnh phúc, nhưng nghĩ tới “đối tượng” của mình căn bản không phải là người sống thì bầu không khí này lập tức hóa kinh dị.
Cậu rùng mình một cái, vội vàng bật hết đèn trong phòng lên và kéo chặt rèm cửa, hoảng hốt đợi một hồi, xác nhận không có hiện tượng ma quái nào mới dám tiếp tục nghiên cứu hệ thống.
“Tôi có thể xem điểm hảo cảm này từ đâu mà có không?”
“Vậy lần sau tăng hảo cảm, có thể thông báo ngay tại thời điểm đó không?”
[Xin lỗi, hệ thống cũng không hỗ trợ thông báo theo thời gian thực.]
Khuôn mặt nhỏ của Nhiễm Tư lập tức sụ xuống: Không truy nguồn, không thông báo thế có nghĩa là cậu khó mà tìm ra được rốt cuộc mình đã làm đúng điều gì mới khiến độ hảo cảm tăng lên.
Nhưng nghĩ lại, có thể kiếm được điểm hảo cảm thì ít ra chứng minh chuyện này vẫn có cơ hội thao tác dùng hệ thống để tự cứu mình, con đường này hoàn toàn khả thi!
Tinh thần Nhiễm Tư phấn chấn hơn chút, tiếp tục mở phần quà tân thủ của mình ra xem.
Trên giao diện trong não hiện ra một thanh tiến độ màu xanh lam đây là tiến độ “nhiệm vụ tân thủ”.
Tổng cộng có mười ô, tương ứng với việc cần đạt 10 điểm hảo cảm và hiện tại ô đầu tiên đã được tô kín, bên dưới hiện ra hai biểu tượng rực rỡ. Một là chiếc hộp nhỏ màu tím, chắc chắn là “hộp quà tân thủ” được tặng kèm và cái còn lại là một dãy số vàng rực, viết: “10.000 tinh tệ (đã nhận)”.
Hành tinh hiện tại mà Nhiễm Tư đang sinh sống có tên là Lam Tinh, đơn vị tiền tệ lưu hành trên hành tinh này cũng là Lam tinh tệ. Không tìm thấy vị trí hiển thị số dư trong giao diện hệ thống, cậu liền nghi hoặc hỏi: “Vậy khoản thưởng mười ngàn tinh tệ đâu rồi?”
Hệ thống: [Đã được chuyển vào tài khoản Tinh Võng của bạn.]
7
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
