0 chữ
Chương 21
Chương 21
Xác nhận cậu là một nhân vật rắc rối, Akai Shuichi cũng gần như chắc chắn danh tính của cậu nhờ phong cách quen thuộc này – Cherry Brandy.
Cảnh sát Nhật Bản có thể không quen thuộc với Cherry Brandy, người hoạt động chủ yếu ở Mỹ, nhưng là một FBI, Akai Shuichi không thể không biết.
Nói ra thì, anh và người này đã có giao thủ từ trước. Đó là khi thân phận nội gián của anh bị lộ, anh trở về Mỹ. Tổ chức ở Mỹ lúc đó rối loạn, FBI góp phần khuấy động, khiến tình hình càng hỗn loạn.
Sau đó, trong số người tổ chức đi dọn dẹp tàn cuộc có Cherry Brandy.
Nhưng Akai Shuichi chưa từng trực tiếp đối mặt cậu. Hai người chỉ gián tiếp giao thủ vài lần.
Lúc đó, một đặc vụ FBI rơi vào tay tổ chức. Họ tra khảo nhưng không moi được thông tin, định gϊếŧ anh ta. Nhưng không hiểu sao cuối cùng họ không ra tay, mà giao anh ta cho Cherry Brandy.
Sau đó, Akai Shuichi dẫn FBI giải cứu đặc vụ kia.
Đặc vụ tiều tụy, nằm trên cáng, nắm chặt tay anh, lặp đi lặp lại một câu.
Sau khi hồi phục, người đó rời FBI.
Nhưng câu nói anh ta thốt ra bằng giọng khàn khàn, với đôi mắt run rẩy, vẫn lưu truyền trong FBI…
“Đỏ.”
“Ác quỷ đỏ.”
Ác quỷ đỏ – Cherry Brandy.
…
Khách sạn năm sao ấy nằm cạnh biển. Dù chưa đến mùa du lịch bãi biển, ánh nắng ấm áp giữa trưa vẫn đủ khiến người ta muốn say sưa nằm dài trên cát.
Đoàn người khởi hành từ sáng sớm, chưa đến trưa đã đến nơi.
Nói ra thì, đôi khi mọi chuyện trên đời thật trùng hợp. Tổ chức giao nhiệm vụ ám sát Chuột Chũi Matsumura Akira, và hắn hiện đang nghỉ tại chính khách sạn năm sao này.
Dù Gin nói phần tình báo do Bourbon đảm nhận, Akiyama Kanau lo nếu Bourbon không tìm được người, nhiệm vụ thất bại sẽ rắc rối. Thế nên, cậu vẫn dùng nguồn lực riêng để điều tra tung tích Chuột Chũi.
Acc clone số ba của Akiyama Kanau tạo ra một tổ chức tên là “Bóng”. “Bóng” giống như một vạn sự phòng, nhận mọi loại nhiệm vụ, nhưng khởi nghiệp nhờ khả năng tình báo đỉnh cao.
Nhờ Kho Thân Thể Dự Phòng, nếu muốn thu thập thông tin, Akiyama Kanau chỉ cần cho các thân thể dự phòng cải trang và thâm nhập, dễ như trở bàn tay.
Nhưng khi “Bóng” phát triển, cậu ít làm vậy. Điều khiển nhiều thân thể dự phòng cùng lúc rất tốn sức.
Cậu có ba Acc clone chính. Khi bản thể khoác một nhân vật, hai nhân vật còn lại cần thân thể dự phòng để qua mặt. Trừ trường hợp đặc biệt, Akiyama Kanau không muốn tự tạo áp lực.
Dù biết Chuột Chũi ở đây, Akiyama Kanau tạm thời không định nói với Bourbon. Chỉ là một con chuột nhỏ, cậu dễ dàng xử lý, khỏi để Bourbon phí sức.
Có một đồng đội thông minh, năng động thế này, Bourbon chắc cũng vui lắm.
Để tránh đêm dài lắm mộng, Akiyama Kanau định tối nay hành động. Nhưng trước đó, dĩ nhiên phải tận hưởng ánh nắng, bãi cát và những cô gái xinh đẹp đã!
Chàng trai tóc nâu hứng khởi lôi áo sơ mi hoa và quần short bãi biển ra mặc, rồi đứng trước gương, cứng người.
Hỏng rồi. Quên mất.
Cơ thể cậu đầy những vết sẹo rạn nứt kinh dị, trông như búp bê rách được khâu lại cẩu thả.
Ra ngoài thế này chắc dọa khóc cả đám trẻ con.
Những bông hoa vui vẻ trên đầu cậu lập tức héo rũ.
Cậu trở lại với áo hoodie đen, kéo mũ trùm kín – ảo giác chăng? Hình như đầu cậu thật sự mọc nấm…
Akiyama Kanau sờ đầu, trống rỗng.
Cậu thở dài: “Thà mọc một cây nấm còn hơn, ít ra ăn được.”
Chàng trai áo đen uể oải bước trên bãi biển, vành mũ trùm thấp che đi những ánh mắt tò mò của người qua đường.
Sống mũi cao và làn da trắng gần như trong suốt không bị che khuất.
Nhưng khí chất lạnh lùng khiến chẳng ai dám lại gần.
Bỗng một quả bóng chuyền lăn tới chân. Akiyama Kanau, còn đang mơ mộng mọc nấm, cúi xuống nhặt lên.
“Xin lỗi, xin lỗi, lỡ đánh xa quá, không trúng anh chứ?”
Akiyama Kanau khẽ ngẩng mắt, ánh đỏ lóe lên dưới vành mũ đen. Người đàn ông trước mặt trạc tuổi cậu, mặc áo hoa sặc sỡ và quần short, tóc đen xoăn ngắn, đeo kính râm, da rất trắng.
---
Anh ta vẫn thích kính râm như thế.
Akiyama Kanau thầm nghĩ.
Người đàn ông trước mặt là Matsuda Jinpei, cảnh sát thuộc Đội xử lý chất nổ, Sở Cảnh sát Tokyo. Ba năm trước, khi Acc clone số một Cherry của Akiyama Kanau bị nhốt trong viện nghiên cứu, cậu tạo Acc clone số hai để “phiêu lưu”, từng trở thành bạn thân của Matsuda Jinpei.
Cảnh sát Nhật Bản có thể không quen thuộc với Cherry Brandy, người hoạt động chủ yếu ở Mỹ, nhưng là một FBI, Akai Shuichi không thể không biết.
Nói ra thì, anh và người này đã có giao thủ từ trước. Đó là khi thân phận nội gián của anh bị lộ, anh trở về Mỹ. Tổ chức ở Mỹ lúc đó rối loạn, FBI góp phần khuấy động, khiến tình hình càng hỗn loạn.
Sau đó, trong số người tổ chức đi dọn dẹp tàn cuộc có Cherry Brandy.
Nhưng Akai Shuichi chưa từng trực tiếp đối mặt cậu. Hai người chỉ gián tiếp giao thủ vài lần.
Lúc đó, một đặc vụ FBI rơi vào tay tổ chức. Họ tra khảo nhưng không moi được thông tin, định gϊếŧ anh ta. Nhưng không hiểu sao cuối cùng họ không ra tay, mà giao anh ta cho Cherry Brandy.
Đặc vụ tiều tụy, nằm trên cáng, nắm chặt tay anh, lặp đi lặp lại một câu.
Sau khi hồi phục, người đó rời FBI.
Nhưng câu nói anh ta thốt ra bằng giọng khàn khàn, với đôi mắt run rẩy, vẫn lưu truyền trong FBI…
“Đỏ.”
“Ác quỷ đỏ.”
Ác quỷ đỏ – Cherry Brandy.
…
Khách sạn năm sao ấy nằm cạnh biển. Dù chưa đến mùa du lịch bãi biển, ánh nắng ấm áp giữa trưa vẫn đủ khiến người ta muốn say sưa nằm dài trên cát.
Đoàn người khởi hành từ sáng sớm, chưa đến trưa đã đến nơi.
Nói ra thì, đôi khi mọi chuyện trên đời thật trùng hợp. Tổ chức giao nhiệm vụ ám sát Chuột Chũi Matsumura Akira, và hắn hiện đang nghỉ tại chính khách sạn năm sao này.
Dù Gin nói phần tình báo do Bourbon đảm nhận, Akiyama Kanau lo nếu Bourbon không tìm được người, nhiệm vụ thất bại sẽ rắc rối. Thế nên, cậu vẫn dùng nguồn lực riêng để điều tra tung tích Chuột Chũi.
Nhờ Kho Thân Thể Dự Phòng, nếu muốn thu thập thông tin, Akiyama Kanau chỉ cần cho các thân thể dự phòng cải trang và thâm nhập, dễ như trở bàn tay.
Nhưng khi “Bóng” phát triển, cậu ít làm vậy. Điều khiển nhiều thân thể dự phòng cùng lúc rất tốn sức.
Cậu có ba Acc clone chính. Khi bản thể khoác một nhân vật, hai nhân vật còn lại cần thân thể dự phòng để qua mặt. Trừ trường hợp đặc biệt, Akiyama Kanau không muốn tự tạo áp lực.
Dù biết Chuột Chũi ở đây, Akiyama Kanau tạm thời không định nói với Bourbon. Chỉ là một con chuột nhỏ, cậu dễ dàng xử lý, khỏi để Bourbon phí sức.
Có một đồng đội thông minh, năng động thế này, Bourbon chắc cũng vui lắm.
Chàng trai tóc nâu hứng khởi lôi áo sơ mi hoa và quần short bãi biển ra mặc, rồi đứng trước gương, cứng người.
Hỏng rồi. Quên mất.
Cơ thể cậu đầy những vết sẹo rạn nứt kinh dị, trông như búp bê rách được khâu lại cẩu thả.
Ra ngoài thế này chắc dọa khóc cả đám trẻ con.
Những bông hoa vui vẻ trên đầu cậu lập tức héo rũ.
Cậu trở lại với áo hoodie đen, kéo mũ trùm kín – ảo giác chăng? Hình như đầu cậu thật sự mọc nấm…
Akiyama Kanau sờ đầu, trống rỗng.
Cậu thở dài: “Thà mọc một cây nấm còn hơn, ít ra ăn được.”
Chàng trai áo đen uể oải bước trên bãi biển, vành mũ trùm thấp che đi những ánh mắt tò mò của người qua đường.
Sống mũi cao và làn da trắng gần như trong suốt không bị che khuất.
Nhưng khí chất lạnh lùng khiến chẳng ai dám lại gần.
Bỗng một quả bóng chuyền lăn tới chân. Akiyama Kanau, còn đang mơ mộng mọc nấm, cúi xuống nhặt lên.
“Xin lỗi, xin lỗi, lỡ đánh xa quá, không trúng anh chứ?”
Akiyama Kanau khẽ ngẩng mắt, ánh đỏ lóe lên dưới vành mũ đen. Người đàn ông trước mặt trạc tuổi cậu, mặc áo hoa sặc sỡ và quần short, tóc đen xoăn ngắn, đeo kính râm, da rất trắng.
---
Anh ta vẫn thích kính râm như thế.
Akiyama Kanau thầm nghĩ.
Người đàn ông trước mặt là Matsuda Jinpei, cảnh sát thuộc Đội xử lý chất nổ, Sở Cảnh sát Tokyo. Ba năm trước, khi Acc clone số một Cherry của Akiyama Kanau bị nhốt trong viện nghiên cứu, cậu tạo Acc clone số hai để “phiêu lưu”, từng trở thành bạn thân của Matsuda Jinpei.
8
0
3 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
