TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3: Trước khi gặp lại

Những đơn hàng Ôn Nhuyễn Nhuyễn nhận trước đây thường chỉ khoảng 2000 cho một bản thiết kế, nghe nói là 10.000 tệ, trong mắt cô hiện lên chút vui mừng.

Nhưng cô nhân viên giơ tay lên lại lắc đầu liên tục, mắt sáng lên, phấn khích đến nỗi không nói nên lời.

"Mười vạn?"

Ôn Nhuận Nhuận cảm thấy hào hứng, cô chưa từng kiếm được nhiều tiền như vậy trong một đơn hàng, số tiền đó bằng với mấy tháng lương của cô.

"Một triệu."

"Tôi được cậu hai nhà họ Mặc giới thiệu tới, nghe nói cô biết thiết kế nên đặc biệt tới đây."

"Ông chủ nhà tôi vừa mới tới Hoa Quốc, vườn hoa trong trang viên vẫn chưa được thiết kế. Nếu bản thiết kế của cô có thể lọt vào mắt ông chủ nhà tôi, một triệu chỉ là giá khởi điểm mà thôi."

"Nói không chừng ông chủ nhà tôi tâm trạng tốt còn có thể cho cô thêm một triệu."

Người đàn ông ưỡn ngực đầy tự hào, ánh mắt đầy vẻ soi xét.

Quả thật cô lớn lên rất đẹp, lông mày thanh thoát, đôi mắt hạnh lấp lánh như nước xuân, chiếc mũi nhỏ, đôi môi đỏ hồng anh đào, đôi má phúng phính, rất đáng yêu, làn da trắng trẻo mịn màng, đến lông tơ mỏng cũng có thể thấy rõ.

So với bức ảnh treo trong thư phòng cậu chủ, cô cao hơn một chút, khuôn mặt cũng thanh tú hơn.

Đây chính là người cậu chủ yêu nhất, cũng chính là người năm đó không chút do dự đâm cậu chủ một nhát.

Nhìn có vẻ hiền lành, không ngờ lại lạnh lùng tàn nhẫn như vậy.

Quản gia cau mày khi nhớ đến cậu chủ đẫm máu của bốn năm trước.

Khi Ôn Nhuyễn Nhuyễn nghe đến cái tên cậu hai nhà họ Mặc, cô liền biết người đàn ông này không phú cũng quý, cô không chắc có thể thành công hay không.

Cô sợ rằng thiết kế của mình sẽ không hợp với sở thích của ông chủ mà quản gia nói tới.

"Vậy thì tôi sẽ đi xem tình hình thực tế trước, anh thấy thế có được không?"

Ôn Nhuyễn Nhuyễn không biết có phải do cô ảo giác hay không, người đàn ông trước mặt nhìn cô với ánh mắt có chút chán ghét.

"Ừm."

"Mời lên xe."

Quản gia lịch sự mở cửa xe cho Ôn Nhuyễn Nhuyễn, mời cô lên xe.

Ôn Nhuyễn Nhuyễn nhìn logo Rolls-Royce, trong lòng cảm thán, cô nói cảm ơn rồi ngồi lên xe.

Đây là lần đầu tiên cô được ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như vậy!

Cô im lặng ngồi ghế sau, nhìn người bên cạnh nhắm mắt nghỉ ngơi, không muốn làm phiền.

Nhưng khi nhìn vào cách bố trí của xe, cô lại cảm thấy quen thuộc một cách khó hiểu.

Luôn cảm thấy đằng trước nên có một cái vách ngăn.

Cô không khỏi nghĩ tới cảnh tượng trong mơ.

Tai Ôn Nhuyễn Nhuyễn đỏ lên, sao cô lại có thể nghĩ đến chuyện đó?

Cô hít một hơi thật sâu, ngừng suy nghĩ quá nhiều.

Nhưng cô không thấy quản gia bên cạnh đang lặng lẽ nhắn tin cho ai đó.

9

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.