0 chữ
Chương 24
Chương 24
…
Minh Thanh nhìn cô gái, ánh mắt trầm xuống, khẽ hôn lên má Ôn Nhuyễn Nhuyễn, đôi mắt xanh biếc đầy dịu dàng yêu thương.
“Ngoan, lát nữa gặp lại nhé.”
Giọng Minh Thanh khàn khàn, hôn lên trán cô gái rồi khoác áo ngủ bước ra khỏi phòng.
Thiên Toa thấy anh bước ra lập tức vội vã dẫn theo người giúp việc vào trong.
Thiên Toa ngồi xuống ghế như thể đã canh chừng Ôn Nhuyễn Nhuyễn suốt đêm, chống đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Xì…”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn tỉnh lại, cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Cô khó khăn ngồi dậy, thì thấy Thiên Toa đang ngồi trước giường mình.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn từ từ hồi tưởng lại vì sao mình lại ở đây?
Rồi những ký ức dần hiện về, cảnh cô mặt dày ôm lấy Minh Thanh tỏ tình, còn nhảy lên người người ta đòi được bế.
Còn cả bãi đậu xe, vì muốn Minh Thanh đưa mình về, cô đã đập phá xe một cách hung bạo!!!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Ôn Nhuyễn Nhuyễn lập tức tái nhợt, cô đã đập vỡ chiếc Rolls-Royce đó!
Bốp bốp bốp…
Ôn Nhuyễn Nhuyễn nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt mình, không thể nào là thật, nhất định không thể là thật, sao cô dám chứ?
“Cô Ôn, cô tỉnh rồi à?”
Thiên Toa giả vờ vừa mới tỉnh, còn ngáp một cái.
“Trợ lý Thiên, cô, cô nói thật cho tôi biết đi.”
“Tôi, tôi… Tôi không đập xe đúng không?”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn không màng đến đau lưng, vội vàng nắm lấy vai Thiên Toa, ánh mắt đầy hoảng sợ.
“Cô Ôn, xin lỗi, tôi không thể nói dối cô được.”
“Cô thực sự đã đập xe của ngài ấy, cái xe hỏng đó hiện vẫn đang để ngoài kia.”
Thiên Toa khó xử nhìn Ôn Nhuyễn Nhuyễn, cô lập tức ngồi phịch xuống giường, trong lòng lạnh ngắt.
Cô đã thật sự làm vậy ư?
Cô lấy đâu ra dũng khí chứ?
Đó là Rolls-Royce đấy!
Sao cô mới uống có chút rượu đã dám đe dọa đập xe để tỏ tình?
Bao nhiêu năm học giáo dục ở Hoa Quốc của cô đều bị chó gặm hết rồi sao?
“Cái đó, cái đó… Xe có vấn đề gì nghiêm trọng không?”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn khó khăn mở miệng, tay vô thức siết chặt chăn.
“Cơ quan giám định xe đang kiểm tra.”
“Cô Ôn đừng lo, cùng lắm là mấy triệu thôi, không sao đâu.”
Thiên Toa vỗ vỗ vai cô, an ủi.
Mấy triệu?
Đầu óc Ôn Nhuyễn Nhuyễn trống rỗng, thế mà gọi là không sao á?
“Cô Ôn, chẳng lẽ cô không có nổi mấy triệu sao?”
Lời nói ngạc nhiên của Thiên Toa như con dao, cứa mạnh vào tim Ôn Nhuyễn Nhuyễn.
Cô thực sự bị đả kích rồi!
Cô quả thật không có nổi mấy triệu.
Minh Thanh nhìn cô gái, ánh mắt trầm xuống, khẽ hôn lên má Ôn Nhuyễn Nhuyễn, đôi mắt xanh biếc đầy dịu dàng yêu thương.
“Ngoan, lát nữa gặp lại nhé.”
Giọng Minh Thanh khàn khàn, hôn lên trán cô gái rồi khoác áo ngủ bước ra khỏi phòng.
Thiên Toa thấy anh bước ra lập tức vội vã dẫn theo người giúp việc vào trong.
Thiên Toa ngồi xuống ghế như thể đã canh chừng Ôn Nhuyễn Nhuyễn suốt đêm, chống đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Xì…”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn tỉnh lại, cảm thấy đầu hơi choáng váng.
Cô khó khăn ngồi dậy, thì thấy Thiên Toa đang ngồi trước giường mình.
Ôn Nhuyễn Nhuyễn từ từ hồi tưởng lại vì sao mình lại ở đây?
Rồi những ký ức dần hiện về, cảnh cô mặt dày ôm lấy Minh Thanh tỏ tình, còn nhảy lên người người ta đòi được bế.
Còn cả bãi đậu xe, vì muốn Minh Thanh đưa mình về, cô đã đập phá xe một cách hung bạo!!!
Bốp bốp bốp…
Ôn Nhuyễn Nhuyễn nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt mình, không thể nào là thật, nhất định không thể là thật, sao cô dám chứ?
“Cô Ôn, cô tỉnh rồi à?”
Thiên Toa giả vờ vừa mới tỉnh, còn ngáp một cái.
“Trợ lý Thiên, cô, cô nói thật cho tôi biết đi.”
“Tôi, tôi… Tôi không đập xe đúng không?”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn không màng đến đau lưng, vội vàng nắm lấy vai Thiên Toa, ánh mắt đầy hoảng sợ.
“Cô Ôn, xin lỗi, tôi không thể nói dối cô được.”
“Cô thực sự đã đập xe của ngài ấy, cái xe hỏng đó hiện vẫn đang để ngoài kia.”
Thiên Toa khó xử nhìn Ôn Nhuyễn Nhuyễn, cô lập tức ngồi phịch xuống giường, trong lòng lạnh ngắt.
Cô đã thật sự làm vậy ư?
Cô lấy đâu ra dũng khí chứ?
Sao cô mới uống có chút rượu đã dám đe dọa đập xe để tỏ tình?
Bao nhiêu năm học giáo dục ở Hoa Quốc của cô đều bị chó gặm hết rồi sao?
“Cái đó, cái đó… Xe có vấn đề gì nghiêm trọng không?”
Ôn Nhuyễn Nhuyễn khó khăn mở miệng, tay vô thức siết chặt chăn.
“Cơ quan giám định xe đang kiểm tra.”
“Cô Ôn đừng lo, cùng lắm là mấy triệu thôi, không sao đâu.”
Thiên Toa vỗ vỗ vai cô, an ủi.
Mấy triệu?
Đầu óc Ôn Nhuyễn Nhuyễn trống rỗng, thế mà gọi là không sao á?
“Cô Ôn, chẳng lẽ cô không có nổi mấy triệu sao?”
Lời nói ngạc nhiên của Thiên Toa như con dao, cứa mạnh vào tim Ôn Nhuyễn Nhuyễn.
Cô thực sự bị đả kích rồi!
Cô quả thật không có nổi mấy triệu.
7
0
2 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
