TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Trước khi gặp lại

"Nhuyễn Nhuyễn, sao lại trốn anh?"

"Sao lại tới cái nơi nguy hiểm như sân thượng thế này?"

"Ngoan, lại đây với anh, cẩn thận kẻo ngã đấy."



“Hộc, hộc, hộc…”

Ôn Nhuyễn Nhuyễn bừng tỉnh, thở dốc, lưng cô ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Cô lại mơ đến chàng trai đó, nhưng cô vẫn không thể nhìn rõ khuôn mặt của anh.

Cô cũng không biết mình bị làm sao nữa?

Một giấc mơ kéo dài bốn năm, mỗi lần trong mơ, rõ ràng chàng trai luôn nói rất dịu dàng, nhưng nó lại khiến cô cảm thấy rùng mình và sợ hãi.

Cô không thấy rõ mặt anh, chỉ nhớ rằng khi nhìn anh, trong lòng cô vừa vui vừa buồn.

Cảm giác như bị kim đâm, vừa trống rỗng vừa đau đớn.

Cô chắc chắn rằng mình chưa từng gặp một chàng trai như vậy, và cô cũng chưa từng yêu ai.

Cô không chỉ mơ thấy chàng trai muốn gϊếŧ cô mà còn mơ thấy một số giấc mơ xấu hổ khác.

Thỉnh thoảng cô lại mơ thấy chàng trai đó, ở nhiều địa điểm và thời gian khác nhau, và họ...

Anh ta là ai?

Ôn Nhuyễn Nhuyễn từ từ bình tĩnh lại, từ từ kéo rèm giường ra, bạn cùng phòng của cô đều đã không còn ở trong ký túc xá nữa.

Cô đỏ mặt, từ từ rời giường.

Cô cũng ngại không dám dùng máy giặt.

Cô lại nhìn ra ban công, bên ngoài là chăn ga giặt vài ngày trước vẫn còn đang phơi, mặt cô càng đỏ hơn.

Bạn cùng phòng nghĩ rằng cô mắc bệnh sạch sẽ, hơi tí lại giặt chăn ga, mà liên tục giặt bốn năm liền.

Chỉ có mình cô biết thật ra không phải vậy, cô ngại không dám nói cho họ biết tình huống khó xử của mình.

Đến cả bạn thân từ nhỏ cô cũng không dám nói.

Cô cũng từng đến bệnh viện kiểm tra, xét nghiệm máu cũng đã làm, nhưng chỉ đổi lại vài hộp thuốc an thần bổ não, không tìm ra nguyên nhân gì cả.

Cô không chỉ đến bệnh viện mà còn đến chùa, cũng đều đã thử huyền học trên mạng, nhưng đều vô ích.

Cứ cách vài ngày lại mơ thấy giấc mơ xấu hổ này.

Cô nhìn mình trong phòng tắm, đôi mắt hạnh nhân ngân ngấn nước, má ửng hồng, trên trán lấm tấm chút mồ hôi.

Cô nhẹ cúi đầu nhìn ngực mình, mặt càng đỏ hơn.

Lại, lại...

Cô nhớ rõ rằng vài năm trước, cô và bạn bè còn đang than phiền rằng không cần mua áσ ɭóŧ.

Nhưng không biết mấy năm nay bị làm sao, mỗi năm lại...

Cô cảm thấy rất đau đầu, sợ rằng nếu cứ tiếp tục phát triển thì sẽ nổ tung mất!

Bác sĩ nói không sao, còn an ủi cô rằng đó là chuyện tốt.

Nhưng chọn đồ để mặc không còn tự do như trước.

8

0

3 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.