TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 84
Người Cũ Trở Về!

Nửa đoạn trước của câu chuyện là Bộ Phàm nói bừa, mặc dù có trăm ngàn chỗ hở, nhưng miễn cưỡng cũng có thể lừa dối cho qua, mà nửa đoạn sau đều là thôn dân tự bổ sung.

Chẳng qua khi nhìn thấy nước mắt của Hỏa Kỳ Lân rơi như mưa đổ, lại bày ra dáng vẻ đáng thương, kể cho thôn dân nghe câu chuyện của mình... cảnh tượng này thật sự làm người nghe thương tâm, khiến người gặp rơi lệ, thậm chí nàng còn nói tới mức hốc mắt các hương thân xung quanh đều ẩm ướt.

Vẻ mặt Bộ Phàm có chút im lặng.

Trước kia, hắn biết Hỏa Kỳ Lân có vài phần thiên phú diễn xuất, nhưng thật sự không ngờ sau khi hóa thành hình người, thiên phú diễn xuất này lại trực tiếp bộc lộ ra bên ngoài.

Cũng may có tuồng vui này nên không đợi hắn mở miệng, đã có thôn dân đưa y phục phù hợp với Hỏa Kỳ Lân tới.

"Ca ca, ngươi thấy Lân Nhi thế nào?" Hỏa Kỳ Lân mặc y phục màu hồng nhạt, vui vẻ xoay xoay trước mặt Bộ Phàm, bộ dáng rất vui vẻ.

"Cũng được!" Bộ Phàm gật đầu. Lân Nhi là cách gọi bây giờ của Hỏa Kỳ Lân, cách gọi trước kia không thể dùng.

"Ca ca, Lân Nhi cũng muốn đến trường tư thục đi học!" Hỏa Kỳ Lân lấy hết dũng khí nói.

"Vì sao?" Bộ Phàm tò mò đánh giá nàng.

Hỏa Kỳ Lân có chút khẩn trương, bàn tay nhỏ nắm chặt góc áo. Chắc là đại năng ẩn sĩ đã đoán ra nàng muốn lén đi học nghệ rồi?

"Được, ngươi muốn đi thì đi!" Bộ Phàm cũng không nghĩ nhiều, hắn chỉ cho rằng Hỏa Kỳ Lân dự tính đi trường tư thục để kết giao bằng hữu mà thôi.

"Cám ơn, ca ca!"

Hỏa Kỳ Lân vui mừng ôm đùi Bộ Phàm, Bộ Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.

...

Về sau, Hỏa Kỳ Lân đi theo Bộ Phàm đến trường tư thục đi học chưa được vài ngày đã làm quen với đám hài tử trong trường tư thục.

Không có cách nào khác, bộ dáng của Hỏa Kỳ Lân có tính lừa gạt quá cao, chẳng những ngoan ngoãn, động lòng người, mà cái miệng còn đặc biệt ngọt, đừng nói là người lớn trong thôn, ngay cả tiểu cô nương, tiểu nam hài cũng rất thích chơi cùng Hỏa Kỳ Lân.

Lại qua mấy ngày, Bộ Phàm đang dạy học, chợt nhìn thấy vài bóng người đứng ngoài cửa sổ. Ngoại trừ một thanh niên nam tử có dáng người thẳng tắp, mày kiếm mắt sáng, Bộ Phàm không biết là ai thì mấy người khác, thật ra hắn đều quen biết cả, bọn họ chính là Vương Trường Quý cùng với nhóm tộc trưởng trong thôn.

"Các ngươi cứ chép lại số chữ trên bảng đen một lần trước." Sau khi Bộ Phàm dặn dò một tiếng, hắn đã nhanh chóng đi ra khỏi trường tư thục.

Bọn nhỏ cũng chú ý tới chuyện bên ngoài, mặc dù tò mò, nhưng cả đám vẫn thành thật chép lại chữ.

Cái miệng nhỏ của Hỏa Kỳ Lân cắn vào cục phấn viết bảng, có chút tò mò nhìn ra bên ngoài.

"Tiểu Lân, tiên sinh từng nói, không thể ăn phấn viết, ăn vào sẽ bị tiêu chảy!" Tiểu Thảo ngồi cùng bàn nhìn thấy bộ dáng dễ thương của Hỏa Kỳ Lân, cũng cười cười nhắc nhở.

"Được, cám ơn Tiểu Thảo tỷ tỷ!" Hỏa Kỳ Lân ngọt ngào nói.

...

"Lão thôn trưởng, các tộc trưởng, sao các ngươi lại rảnh rỗi tới đây vậy?" Ra khỏi trường tư thục, Bộ Phàm lập tức cười cười lên tiếng chào hỏi nhóm người Vương Trường Quý. Sau đó, ánh mắt hắn rơi trên người nam tử thanh niên xa lạ kia, nam tử thanh niên này cũng không phải người bình thường, mà là một tu sĩ Luyện Khí tầng chín.

"Bộ Phàm, mấy năm không gặp chẳng những ngươi đã lên làm thôn trưởng, còn trở thành tiên sinh dạy học trong thôn!" Giọng nói của nam tử thanh niên kia có phần bình thản.

"Ngươi là?" Bộ Phàm nghi hoặc hỏi.

"Tiểu Phàm, ngươi không biết nhi tử của Tống viên ngoại sao?" Vương Trường Quý nhắc nhở.

"Ngươi là Tống Tiểu Xuân?" Bộ Phàm giật mình, trong đầu lập tức hiện lên một bóng người tròn núc ních, khi nhìn lại thanh niên với dáng người thẳng tắp, mày kiếm mắt sáng trước mắt, hắn không khỏi kinh ngạc nghĩ thầm... Đây là biến dị sao?

"Coi như ngươi không quên ta!" Đối với sự bất ngờ của Bộ Phàm, Tống Tiểu Xuân cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Y không trở về nhiều năm như vậy, đừng nói là Bộ Phàm bất ngờ, ngay cả phụ mẫu của y cũng trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy y của hiện tại.

"Thiếu chút nữa là ta thực sự không nhận ra ngươi rồi, so với trước kia, ngươi đã thay đổi quá lớn." Bộ Phàm cười nói.

"Có thời gian hai chúng ta ra ngoài tâm sự?" Tống Tiểu Xuân nói.

Bộ Phàm vốn không sợ Tống Tiểu Xuân tìm hắn để gây sự, nên cũng không từ chối, chỉ gật đầu, đi ra ngoài với Tống Tiểu Xuân.

Đám người Vương Trường Quý biết Tống Tiểu Xuân tìm Bộ Phàm nhất định là có chuyện, nhưng đi theo cũng không tốt, cuối cùng đành phải đợi ở bên trong trường tư thục, nhìn bọn nhỏ luyện chữ.

"Không biết ngươi đến tìm ta có chuyện gì?" Rời khỏi trường tư thục, Bộ Phàm tò mò nói.

"Ngươi không cần khẩn trương như vậy, ta đến đây không phải để tìm ngươi gây phiền phức, trước kia mọi người tuổi còn nhỏ đều không hiểu chuyện, những chuyện trước kia, ta đã quên bảy - tám phần rồi." Tống Tiểu Xuân khoát tay, bày ra bộ dáng hào khí.

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.