TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 82
Lừa Ông Đây Hả?

Lúc mới bắt đầu, việc buôn bán cũng không dễ dàng gì, Lý Nhị cảm thấy cứ tiếp tục kéo dài như vậy cũng không phải biện pháp hay nên đã đi tìm Bộ Phàm thương lượng, Bộ Phàm không hề nghĩ ngợi đã đưa ra gợi ý cho đôi phu thê Lý Nhị.

Đó chính là ăn thử.

Tạm chưa nói đến tay nghề nấu nướng của tức phụ Lý Nhị, chỉ dựa vào hiệu quả gia tăng chất lượng mỹ thực của Vô Địch Soái Oa thôi, Bộ Phàm đã rất có lòng tin rồi.

Không ngờ lần này lại thật sự thành công.

Dần dần món thịt kho phu thê Lý Nhị bán ở trên trấn càng ngày càng nổi tiếng. Về sau bọn họ còn dứt khoát hợp tác cùng hai tòa tửu lâu trên trấn.

Tới bây giờ, người một nhà Lý Nhị cũng coi như đã thoát khỏi nghèo khó, cuộc sống sau này cũng sẽ càng ngày càng tốt lên.

Tiếp theo Bộ Phàm nói chút chuyện vặt với một nhà Lý Nhị, sau đó hỏi thăm Thiết Đản và Tiểu Thúy làm bài thế nào, cuối cùng một nhà Lý Nhị cáo từ rồi rời đi.

Nhưng vừa tiễn một nhà Lý Nhị đi không bao lâu, lại có thôn dân tới cửa cảm ơn.

Bộ Phàm từ chối đủ kiểu, vẫn không từ chối được, chỉ đành giữ lại đồ vật thôn dân đưa tới.

Sau đó, lại có người lục tục tìm tới cửa.

...

Ngày tiếp theo.

Trong nhà Bộ Phàm chất đống rất nhiều bánh ngọt, thịt heo, thịt vịt, cá mặn, dưa chua do thôn dân tự tay làm, những vật này đã đủ cho hắn ăn suốt một đoạn thời gian dài rồi.

Đến ngày thứ hai, vẫn như cũ có người tới cửa cảm tạ.

Bộ Phàm bất đắc dĩ vô cùng. Nhưng các hương thân quá mức nhiệt tình, khiến hắn không thể làm gì được.

Tình huống này kéo dài liên tiếp ba - bốn ngày.

Nhìn thấy thịt khô chất đầy trong nhà, Bộ Phàm có cảm giác với số lượng lương thực này, mình đã có thể mở cửa hàng đồ sấy nhỏ trong thôn rồi.

"Cuối cùng cũng hết rồi!"

Sau khi hồi lâu cũng không có người tới cửa, Bộ Phàm thực sự nhẹ nhàng thở ra một hơi, hắn nhìn về phía tiểu bạch lư bên cạnh: "Tiểu Bạch, về sau mỗi ngày chúng ta đều sẽ ăn thịt!"

"Đói!" Tiểu bạch lư kêu lên một tiếng xem như đáp lại.

Nhưng đúng vào lúc này linh khí bốn phía lại đột nhiên sôi trào, cả đám nhao nhao tụ tập về phía phòng ở của hắn. Gặp phải tình huống này, Bộ Phàm trực tiếp bày ra mấy đạo huyễn trận cấm chế trong phòng.

Mặc dù hắn chưa từng gặp, nhưng cũng hiểu Hỏa Kỳ Lân đang tiến vào thời điểm quan trọng nhất trong quá trình đột phá.

Để tránh quá trình đột phá của Hỏa Kỳ Lân tạo thành động tĩnh quá lớn, sau đó hấp dẫn sự chú ý của tu sĩ, hắn đành phải bố trí huyễn trận cấm chế trước.

Động tĩnh này kéo suốt một ngày, Bộ Phàm vẫn luôn chờ đợi dưới cây đào, đồng thời cũng không ra ngoài.

Cứ như vậy, mãi cho đến rạng sáng, linh khí xung quanh bỗng nhiên ổn định lại.

Hai mắt Bộ Phàm chậm rãi mở ra, hắn lập tức quay đầu nhìn về phía phòng ở, thả thần thức ra dò xét, hắn cảm nhận được một luồng khí tức có thực lực không thua kém Nguyên Anh sơ kỳ.

Xem ra Hỏa Kỳ Lân đã đột phá thành công.

"Trước kia Hỏa Kỳ Lân từng nói yêu thú đến Nguyên Anh kỳ mới có thể hoá hình!" Bộ Phàm sờ cằm suy nghĩ. Đương nhiên hắn cũng không có ý nghĩ dơ bẩn gì, chỉ đơn thuần là hiếu kỳ mà thôi. Dù sao đây cũng lần đầu tiên hắn có cơ hội trông thấy yêu thú hóa hình, đổi lại là ai trong lòng cũng có chút kích động nho nhỏ.

Cũng không biết Hỏa Kỳ Lân hoá hình là dạng gì?

Là như vậy? Vẫn là như vậy? Hoặc có lẽ là như vậy?

"Chủ nhân, ta tiến giai thành công rồi!" Bỗng nhiên âm thanh hưng phấn của Hỏa Kỳ Lân truyền ra. Ngay sau đó, một bóng dáng chạy từ trong nhà tới. Tai mèo, trắng nõn, da thịt trơn mềm.

Đôi mắt Bộ Phàm trừng lên, khuôn mặt hắn chuyển thành cứng đờ, thân hình bỗng nhiên di chuyển, nhanh chóng đi đến trước mặt Hỏa Kỳ Lân, lại vội vàng cởi chiếc áo ngoài ra choàng ở trên người nàng.

"Đi ra cũng không mặc y phục vào!" Bộ Phàm nghiêm mặt nói.

"Không phải do nô tỳ quá vui sao!" Hỏa Kỳ Lân thè lưỡi.

"Về sau ngươi đừng nói nô tỳ, nô tỳ nữa!" Sắc mặt Bộ Phàm càng ngày càng nghiêm túc.

Cái đầu của Hỏa Kỳ Lân nghiêng sang một chút. Sao nàng lại có cảm giác chủ nhân hơi tức giận nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì nàng không mặc y phục sao?

Không phải Hồ Yêu tộc từng nói Nhân tộc thích nhất là dáng vẻ hoá hình của Yêu tộc các nàng, đặc biệt là khi không mặc... Nhưng sao sắc mặt chủ nhân kém như vậy?

Bộ Phàm xoay người, có chút im lặng nhìn trời.

Tại sao không giống như trong tưởng tượng vậy!

Chân dài! Biến thành chân ngắn.

Thỏ trắng lớn… Căn bản không có.

Không phải người ta thường nói, Yêu tộc hóa hình không phải tuấn nam thì cũng là mỹ nữ sao?

Lừa ông đây hả, trước mắt có phải mỹ nữ đâu?

Rõ ràng là tiểu bố đinh (*) mà.

(*) Chỉ người thấp bé, nhỏ nhắn.

Nhìn thấy Hỏa Kỳ Lân kéo áo khoác dài lên, chu miệng nhỏ, đôi mắt to ngấn nước nhìn hắn, bộ dáng nhỏ kia giống như vừa phải chịu đựng nỗi oan ức to lớn lắm, Bộ Phàm có chút bất đắc dĩ, vươn tay lên đỡ trán, đúng là hắn có chút không quen với bộ dáng hóa thành hình người của Hỏa Kỳ Lân.

0

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.