TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

Cô cố nén tức giận, tự nhủ trong lòng: “Thôi được rồi, thế cũng coi như… không có chuyện gì.”

Thầy Quách: “…”

Đây là gọi là lễ phép sao? Đứa nhỏ này, đúng là… khéo châm chọc một cách rất uyển chuyển.

Giang Tại La hùng hổ đẩy mạnh cửa phòng học, tìm đại một chỗ ngồi rồi ngồi phịch xuống. Trước khi đóng cửa, cô còn không quên liếc Hạ Tinh Giác một cái đầy khinh thường.

Vừa hay ánh mắt hắn cũng nhìn sang, thế là trọn vẹn bắt được ánh nhìn ấy.

Hắn hơi sững lại, rồi nhếch môi cười nhạt — nụ cười ấy khiến gương mặt vốn đã tuấn tú lại càng trở nên rạng rỡ đến chói mắt.

Cười gì mà cười… Không biết ngượng à!

Giang Tại La vội rụt đầu lại, bắt đầu cúi xuống làm bài.

Còn Hạ Tinh Giác thì chậm rãi xoay nhẹ vòng tay hổ phách trên cổ tay, lông mi rũ xuống, dáng vẻ có phần thờ ơ, như thể vừa bị người ta mắng cũng chẳng buồn để ý.

Nhưng rồi, khoé môi hắn lại bất giác cong lên lần nữa, nở một nụ cười như có như không.

Hắn chủ động mở lời: “Thầy muốn nói đến kỳ kiểm tra tổng hợp tuần sau phải không?”

Học viện Phất Duy Nhĩ có tính chất đặc thù, mỗi năm đều tổ chức kỳ khảo thí tổng hợp, thu hút sự chú ý của toàn quốc và cũng là thước đo năng lực không thể xem thường.

Thầy Quách gật đầu: “Em biết rồi à. Tuần sau sẽ có một sinh viên chuyển trường đến là con trai duy nhất của tập đoàn Raines Bắc Mỹ, nghe nói là thiên tài ngàn năm có một.”

“Cũng chưa biết thực lực ra sao. Nếu em muốn giữ vị trí thủ khoa, từ giờ đến đó phải nghiêm túc ôn tập. Thầy có lưu slide bài giảng và tài liệu, có cần thầy gửi cho Hạ Liễu giúp em không?”

Hạ Tinh Giác có vẻ không mấy quan tâm, khẽ nói: “Thầy à, kỳ khảo thí tổng hợp đâu chỉ kiểm tra lý thuyết.”

Nói rồi giọng hắn dịu hẳn lại, lễ độ mà không mất tự nhiên: “Dù sao cũng cảm ơn thầy. Em sẽ nhờ Hạ Liễu để ý hộp thư.”

Thầy Quách hơi sửng sốt, hỏi lại: “Sao thế? Không tự tin à?”

“Biết đâu năm nhất lại có người giỏi hơn thì sao.” Hắn khiêm tốn đáp.

“Không thể nào.” Thầy Quách khẳng định chắc nịch.

Dù Tống Dư Vi cũng rất xuất sắc, nhưng vẫn chưa thể so được với kiểu “biếи ŧɦái” như Hạ Tinh Giác. Những người khác thì càng không đáng so, tuy mỗi người có thế mạnh riêng, nhưng so về toàn diện vẫn là bình thường.

Đang nghĩ vậy, thì trong phòng học vang lên một giọng nói: “Thầy ơi, em làm xong rồi.”

Thầy Quách còn chưa kịp phản ứng: “Hả?”

Giang Tại La giơ tờ bài thi lên, thò đầu ra ngoài cửa sổ, chìa ra một khuôn mặt sáng bừng.

12

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.