0 chữ
Chương 19
Chương 19
Trì Sính ngây người rồi lập tức nhíu mày, nghiến răng: "Chử Mạch, anh còn giúp bọn ngu ngốc này nói chuyện sao!"
Ông chủ hói bị gọi là "ngu ngốc", lập tức nghiến răng, đáp lại đầy mỉa mai: "Tổng giám đốc Chử, cậu vẫn muốn nói lý với loại người như thế này à, cậu ta sống chết có liên quan gì đến cậu chứ?"
Trì Sính trừng mắt nhìn ông chủ hói: "Thế thì liên quan gì đến ông, người mà tóc mọc cũng không nổi?"
"Thằng nhóc cậu dám nói tôi thế à! Cậu..." Ông chủ hói mặt đỏ bừng vì giận.
"Trì Sính, dù cậu có ngu ngốc đến đâu, cũng nên hiểu rằng ở thành phố H này là do mấy ông chủ này quyết định." Chử Mạch đứng ở vị trí trung tâm, giọng nói lạnh lùng vang lên, ngăn Trì Sính bước thêm một bước, như muốn gây ra chuyện ồn ào hơn: "Với tình hình hiện tại của cậu, cậu nghĩ có thể bước vào cửa nhà họ Chử sao?"
Bề ngoài, Chử Mạch là nói giúp mấy ông chủ nhưng thực ra cũng đang nhắc nhở Trì Sính rằng phải biết kiềm chế bản thân trong giới thương trường.
Trì Sính rõ ràng không nghe lọt tai, tức giận đến mức không kiểm soát được lời nói: "Chử Mạch, tôi thật không ngờ anh lại có thể đi với những loại người này đấy! Anh trước đây không như vậy..."
Cậu ta không ngờ Chử Mạch lại trở nên xa lạ như vậy.
Chử Mạch lạnh lùng mắng lại: "Cậu chắc chắn là tôi trước đây không như vậy sao?"
Trì Sính sững người rồi lộ vẻ mặt không thể tin nổi.
Chương 6: Ngày thứ sáu giả làm alpha.
Ngày thứ sáu giả làm alpha.
Trong lúc Trì Sính đang ngơ ngẩn.
Chử Mạch ra lệnh cho nhân viên trong góc mang rượu đỏ và ly rượu đến, lạnh lùng nhìn Trì Sính: "Trước khi những ông chủ này nổi giận, tôi khuyên cậu nên biết điều mà kính rượu họ."
Trong nguyên tác, Chử Mạch và nhóm ông chủ không coi trọng Trì Sính vì gia đình cậu ta sa sút, ép cậu ta phải kính rượu tất cả.
Trì Sính tất nhiên không chịu, cậu ta lập tức quăng ly rượu ngay trước mặt các ông chủ.
Chẳng lâu sau, chuỗi cung ứng của nhà họ Trì bị các ông chủ này tẩy chay, khiến nhà họ Trì suýt nữa phá sản.
Trì Sính lúc đó mới nhận ra, cậu ta phải gánh vác sự sống còn của cả nhà họ Trì nên không thể để cảm xúc chi phối nữa.
Cậu tâ thầm quyết tâm, một ngày nào đó phải trở thành ông chủ thành công hơn Chử Mạch và những người như thế.
Sau khi Trì Sính học được cách kiềm chế bản thân, cậu ta trở thành một người thành công trong giới thương trường, với vẻ ngoài ưu tú và khả năng giao tiếp khéo léo, cậu ta dễ dàng hạ gục những người đã từng sỉ nhục mình.
Cuối cùng, khi Chử Mạch gặp khó khăn tài chính, Trì Sính đã đưa tay ra cứu giúp.
Nhưng cái giá phải trả là Chử Mạch phải rót rượu cho cậu ta.
Có thể nói, đoạn kịch bản này đã thúc đẩy sự thức tỉnh của Trì Sính.
“Rót rượu cho bọn họ á?” Quả nhiên, Trì Sính lập tức nổi giận, hận không thể cầm chai rượu đập vào đầu ông chủ hói: “Chử Mạch, anh điên rồi à!”
Chử Mạch nhìn Trì Sính rồi lạnh lùng và tàn nhẫn nói: “Trì Sính, tôi bảo cậu rót rượu cho các ông chủ để nhận lỗi, là vì cậu từng là hàng xóm của tôi, cậu hiểu không?”
Trì Sính nghe xong thì rơi vào khoảng không im lặng dài.
Nhưng trong kịch bản, cảnh bình rượu bị quăng vỡ không xảy ra.
Trì Sính hít một hơi thật sâu rồi chạy vào phòng riêng, lấy ra một chai gì đó không rõ, mở nắp ra“loảng xoảng” rồi đổ vào ly đế cao.
Sau đó, cậu ta đưa ly chân cao cho Chử Mạch.
Chử Mạch lúc này mới nhìn rõ Trì Sính đã đổ gì vào ly đế cao.
Dưới ánh đèn sáng, nước cola màu hổ phách trong ly đế cao sủi bọt, trông có phần hơi buồn cười.
Chử Mạch ngây người.
Ngay sau đó, anh sửng sốt nhìn Trì Sính.
Những ông chủ bên cạnh thấy vậy thì bắt đầu cười thầm, Trì Sính dám sỉ nhục Tổng giám đốc Chử như thế, cậu ta xong đời rồi!
“Tổng giám đốc Chử, cậu có thể chịu đựng được à?”
“Thằng nhóc này rõ ràng là muốn đối đầu với cậu.”
“Nhà họ Trì trước kia gặp chuyện, nhà họ Chử còn giúp đỡ mấy lần, thật là kẻ ăn cháo đá bát!”
Nhưng Chử Mạch lại không như mọi người dự đoán là nổi giận.
Ánh mắt anh dừng lại trên ly cola, biểu cảm dưới ánh đèn sáng có phần phức tạp.
“Chử Mạch, anh vốn dĩ không biết uống rượu.” Trì Sính siết chặt đế ly, ánh mắt nhìn về phía Chử Mạch rồi gằn từng từ từng chữ nói.
Sau đó, cậu ta cười nhạt một tiếng đầy chế giễu: “Lúc còn nhỏ, mỗi lần tham gia tiệc, anh luôn phải kính rượu theo yêu cầu của người lớn rồi lén chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa, sau đó còn bí mật đổi rượu vang thành cola, anh nghĩ tôi không biết sao?”
Ông chủ hói bị gọi là "ngu ngốc", lập tức nghiến răng, đáp lại đầy mỉa mai: "Tổng giám đốc Chử, cậu vẫn muốn nói lý với loại người như thế này à, cậu ta sống chết có liên quan gì đến cậu chứ?"
Trì Sính trừng mắt nhìn ông chủ hói: "Thế thì liên quan gì đến ông, người mà tóc mọc cũng không nổi?"
"Thằng nhóc cậu dám nói tôi thế à! Cậu..." Ông chủ hói mặt đỏ bừng vì giận.
"Trì Sính, dù cậu có ngu ngốc đến đâu, cũng nên hiểu rằng ở thành phố H này là do mấy ông chủ này quyết định." Chử Mạch đứng ở vị trí trung tâm, giọng nói lạnh lùng vang lên, ngăn Trì Sính bước thêm một bước, như muốn gây ra chuyện ồn ào hơn: "Với tình hình hiện tại của cậu, cậu nghĩ có thể bước vào cửa nhà họ Chử sao?"
Trì Sính rõ ràng không nghe lọt tai, tức giận đến mức không kiểm soát được lời nói: "Chử Mạch, tôi thật không ngờ anh lại có thể đi với những loại người này đấy! Anh trước đây không như vậy..."
Cậu ta không ngờ Chử Mạch lại trở nên xa lạ như vậy.
Chử Mạch lạnh lùng mắng lại: "Cậu chắc chắn là tôi trước đây không như vậy sao?"
Trì Sính sững người rồi lộ vẻ mặt không thể tin nổi.
Chương 6: Ngày thứ sáu giả làm alpha.
Ngày thứ sáu giả làm alpha.
Trong lúc Trì Sính đang ngơ ngẩn.
Chử Mạch ra lệnh cho nhân viên trong góc mang rượu đỏ và ly rượu đến, lạnh lùng nhìn Trì Sính: "Trước khi những ông chủ này nổi giận, tôi khuyên cậu nên biết điều mà kính rượu họ."
Trì Sính tất nhiên không chịu, cậu ta lập tức quăng ly rượu ngay trước mặt các ông chủ.
Chẳng lâu sau, chuỗi cung ứng của nhà họ Trì bị các ông chủ này tẩy chay, khiến nhà họ Trì suýt nữa phá sản.
Trì Sính lúc đó mới nhận ra, cậu ta phải gánh vác sự sống còn của cả nhà họ Trì nên không thể để cảm xúc chi phối nữa.
Cậu tâ thầm quyết tâm, một ngày nào đó phải trở thành ông chủ thành công hơn Chử Mạch và những người như thế.
Sau khi Trì Sính học được cách kiềm chế bản thân, cậu ta trở thành một người thành công trong giới thương trường, với vẻ ngoài ưu tú và khả năng giao tiếp khéo léo, cậu ta dễ dàng hạ gục những người đã từng sỉ nhục mình.
Nhưng cái giá phải trả là Chử Mạch phải rót rượu cho cậu ta.
Có thể nói, đoạn kịch bản này đã thúc đẩy sự thức tỉnh của Trì Sính.
“Rót rượu cho bọn họ á?” Quả nhiên, Trì Sính lập tức nổi giận, hận không thể cầm chai rượu đập vào đầu ông chủ hói: “Chử Mạch, anh điên rồi à!”
Chử Mạch nhìn Trì Sính rồi lạnh lùng và tàn nhẫn nói: “Trì Sính, tôi bảo cậu rót rượu cho các ông chủ để nhận lỗi, là vì cậu từng là hàng xóm của tôi, cậu hiểu không?”
Trì Sính nghe xong thì rơi vào khoảng không im lặng dài.
Nhưng trong kịch bản, cảnh bình rượu bị quăng vỡ không xảy ra.
Trì Sính hít một hơi thật sâu rồi chạy vào phòng riêng, lấy ra một chai gì đó không rõ, mở nắp ra“loảng xoảng” rồi đổ vào ly đế cao.
Sau đó, cậu ta đưa ly chân cao cho Chử Mạch.
Chử Mạch lúc này mới nhìn rõ Trì Sính đã đổ gì vào ly đế cao.
Dưới ánh đèn sáng, nước cola màu hổ phách trong ly đế cao sủi bọt, trông có phần hơi buồn cười.
Chử Mạch ngây người.
Ngay sau đó, anh sửng sốt nhìn Trì Sính.
Những ông chủ bên cạnh thấy vậy thì bắt đầu cười thầm, Trì Sính dám sỉ nhục Tổng giám đốc Chử như thế, cậu ta xong đời rồi!
“Tổng giám đốc Chử, cậu có thể chịu đựng được à?”
“Thằng nhóc này rõ ràng là muốn đối đầu với cậu.”
“Nhà họ Trì trước kia gặp chuyện, nhà họ Chử còn giúp đỡ mấy lần, thật là kẻ ăn cháo đá bát!”
Nhưng Chử Mạch lại không như mọi người dự đoán là nổi giận.
Ánh mắt anh dừng lại trên ly cola, biểu cảm dưới ánh đèn sáng có phần phức tạp.
“Chử Mạch, anh vốn dĩ không biết uống rượu.” Trì Sính siết chặt đế ly, ánh mắt nhìn về phía Chử Mạch rồi gằn từng từ từng chữ nói.
Sau đó, cậu ta cười nhạt một tiếng đầy chế giễu: “Lúc còn nhỏ, mỗi lần tham gia tiệc, anh luôn phải kính rượu theo yêu cầu của người lớn rồi lén chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa, sau đó còn bí mật đổi rượu vang thành cola, anh nghĩ tôi không biết sao?”
1
0
1 tuần trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
