TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Anh lạnh lùng đi giữa đám đông, mọi người đều tôn kính vây quanh.

Người đàn ông rõ ràng là alpha, ngũ quan sắc sảo như được điêu khắc bằng dao, khí chất mạnh mẽ khiến người khác khó lòng bỏ qua.

Nhưng anh lại mạng trong mình sức hút vượt xa ba giới tính ABO.

Chử Mạch thấy mọi người xung quanh đều im lặng thì không nhịn được mà ngẩng đầu lên nhìn.

Cách đó không xa, có một alpha với mái tóc ngắn màu vàng nhạt, vai rộng, chân dài, khuôn mặt điển trai nhưng biểu cảm hơi ngây ngốc.

Lúc bốn mắt đối diện nhau, Trì Sính bất ngờ run tay, khiến túi đồ suýt chút nữa rơi hết xuống đất.

Trì Sính bừng tỉnh lại.

Cậu ta nuốt một ngụm nước bọt, yết hầu chuyển động rõ ràng.

Sau đó, cậu ta lấy hết dũng khí, bước nhanh về phía người đàn ông vừa xa lạ vừa quen thuộc kia.

"Đã lâu không gặp, Chử Mạch." Trì Sính nhìn người đàn ông trước mắt, không thể không thừa nhận, anh ngày càng xuất sắc hơn so với mấy năm trước: "Đây là món quà tôi mang đến cho anh, đừng quá cảm động..."

Chử Mạch nhíu mày, cảm thấy khó hiểu, cắt ngang lời cậu ta: "Xin lỗi, cậu là ai?"

Động tác của Trì Sính khẽ khựng lại, nụ cười trên môi cứng lại một lúc.

Một lúc sau, cậu ta cố gắng giữ nụ cười rồi nói ra từng chữ từng lời: "Chử Mạch, mấy năm không gặp, anh càng ngày càng biết trêu đùa rồi đấy."

"Nói tên đi." Chử Mạch vốn đang phiền lòng, không có thời gian chơi trò đố chữ.

Trì Sính không thể duy trì nụ cười nữa.

Cậu ta nghiến răng rồi gằn ra hai từ từ trong miệng:

"Trì. Sính."

Chử Mạch ngẩn người.

Anh hoàn toàn không thể liên hệ được người alpha cao lớn trước mắt này với đứa trẻ hồi nhỏ.

Nhưng anh không nhớ trong cốt truyện có cảnh Trì Sính về nước và đến công ty tìm anh nha?

Khi không có cốt truyện, Chử Mạch thường sẽ chọn cách giữ khoảng cách với các nhân vật trong nguyên tác.

Anh lạnh lùng nhìn Trì Sính rồi vô cảm trả lời: "Có chuyện gì không?"

Trì Sính thấy Chử Mạch lạnh nhạt như vậy thì càng tức giận hơn.

Những lời xin lỗi đã chuẩn bị từ trước, giờ không thể thốt ra được.

"Chử Mạch, anh thật sự không nhớ tôi sao?" Trì Sính nhìn Chử Mạch, cố kìm nén sự tức giận trong lòng, nhíu mày hỏi: "Hồi nhỏ tôi từng nhét bùn vào túi quần anh, khiến anh đi học muộn, anh cũng quên rồi sao?"

Mọi người xung quanh nhìn nhau đầy ngạc nhiên.

Lại có người dám làm vậy với Tổng giám đốc Chử sao?

Vẻ mặt Chử Mạch thoáng qua một tia ngượng ngùng nhưng nhanh chóng che giấu đi: "Không nhớ."

"Được, rất tốt." Trì Sính nắm chặt tay lại, ngực phập phồng, tức giận đến không thể thốt lên lời: "Anh..."

Cậu ta rất hối hận vì hôm nay lại mang nhiều quà như vậy đến, còn mang theo chiếc sơ mi mà cậu ta đã giữ nhiều năm.

Tất cả những thứ này trong giây phút này như một trò cười.

Chử Mạch nhướng mày, lạnh nhạt nói: "Tôi sao?"

Trì Sính nghiến răng nói: "Chử Mạch, tôi thật không ngờ anh lại là người như thế, tôi còn giữ giúp anh rất lâu..."

Lúc này, một bóng dáng quen thuộc với Chử Mạch bước vào từ ngoài cửa.

Hôm nay, Tạ Tụng Thần đến lấy áo sơ mi từ tiệm giặt là.

Mấy ngày trước, áo sơ mi của Chử Mạch bị cà phê làm bẩn, Tạ Tụng Thần sau giờ làm việc đã đặc biệt đưa áo đi giặt.

Chử Mạch cũng không ngờ, vì muốn ở lại bộ phận thư ký mà Tạ Tụng Thần lại sẵn sàng làm những việc lặt vặt như vậy sau giờ làm.

Tạ Tụng Thần đi đến gần Chử Mạch, đưa chiếc sơ mi đã giặt sạch và là phẳng vào tay anh: "Áo sơ mi đã giặt xong, là rất cẩn thận, tiệm giặt bảo đảm không bị co hoặc hư hại."

Qua túi chống bụi trong suốt, có thể nhìn thấy chiếc sơ mi rất mới và cao cấp.

Trì Sính ngây người một lúc.

Cậu ta vô thức nhìn vào chiếc túi giấy da giản dị trong tay mình, chiếc áo sơ mi mà cậu ta tự giặt với những vết nhăn không thể là phẳng...

8

Chử Mạch nhìn Trì Sính, hỏi: “Cậu vừa định nói gì?”

Trì Sính vốn định nói với Chử Mạch rằng cậu ta đã giữ chiếc áo sơ mi này suốt chín năm qua.

Nhưng vào khoảnh khắc này, Trì Sính cảm thấy có hơi khó nói: “Tôi…”

Cậu ta không chắc liệu Chử Mạch còn cần chiếc áo sơ mi cũ này nữa không.

Tạ Tụng Thần nhìn về phía Trì Sính rồi nói: “Nếu vị khách đây có gì cần giao cho Tổng Giám đốc, có thể đưa cho tôi trước.”

Trì Sính lúc này đã quyết định không lấy áo ra nữa.

Nhưng câu "khách" của Tạ Tụng Thần lại khiến cảm xúc đang kìm nén trong lòng Trì Sính bùng lên.

Cậu ta đột ngột nhìn Chử Mạch rồi đưa túi giấy trong tay cho anh và nói một cách rõ ràng:

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.