TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20
Chương 20: Dẫn chồng mới về nhà mà còn gọi Tạ Lãng theo

Tống Quan Thư gật đầu ngoan ngoãn: “Dạ, em nghe theo chị.”

Ba người đi cùng nhau, Tạ Lãng thấy mình thành người thừa, định rút lui thì bị Khương Lăng gọi lại: “Tạ Lãng lâu rồi chưa đến nhà em chơi. Hôm nay có đông người, vui mà, cùng về đi.”

Khương Liên lập tức trừng mắt: Dẫn chồng mới về nhà mà còn gọi Tạ Lãng theo làm gì?

“Tạ Lãng tới tìm cô Bạch ở phòng nhân sự, đừng có gây thêm phiền.”

Khương Lăng không mảy may nao núng trước ánh mắt sắc như dao của chị mình. Cô biết chuyện này sẽ chọc giận ba mẹ, nhưng nếu Tạ Lãng cùng đi, có người ngoài, chắc chắn người nhà họ Khương có muốn nổi giận cũng sẽ dè chừng.

Sau đó, cô sẽ dọn vào ký túc xá luôn.

Tạ Lãng có hơi ngập ngừng:

“Không tiện lắm đâu…”

Thật ra cậu muốn đi theo, nhưng vẫn giữ ý tứ.

Tống Quan Thư mỉm cười mời: “Cùng đi cho vui, càng đông càng rôm rả.”

Được “chồng” chính thức mời, Tạ Lãng cũng không từ chối nữa:

“Vậy… em đi.”

Tống Quan Thư và Tạ Lãng mỗi người một chiếc xe đạp. Khương Lăng và Tống Quan Thư là “vợ chồng”, dĩ nhiên cô phải ngồi xe của anh.

Tạ Lãng vốn hay chở các chị em trong xưởng nên cũng quen tay. Khương Liên nhanh chóng leo lên xe cậu, thấy em gái còn lưỡng lự liền thúc: “Lẹ lên đi.”

Nhớ lại cú ngã hôm qua, Khương Lăng vẫn hơi sợ: “Em tự đi bộ về là được rồi.”

Tống Quan Thư cười nhạt: “Anh đã dắt xe đến đây, chẳng lẽ lại để em đi bộ về?”

Phì, nói thì hay đấy, ai mà quên nổi “chiến tích” hôm qua chứ?

Khương Lăng khẽ châm chọc: “Liệu có ngã không đó?”

Tống Quan Thư vẫn giữ nụ cười nhã nhặn: “Em ngồi phía sau, anh sẽ cẩn thận. Nếu có ngã, anh làm đệm cho em.”

Cô nghĩ đến vụ ngã hôm qua, đúng là nhờ anh làm “đệm thịt” mà không hề hấn gì.

Khương Lăng không hiểu nổi, người này là cố tình khoe tình cảm, hay đang mỉa mai cô một cách đầy ẩn ý?

Khương Liên khẽ lắc đầu, thở dài: “Hai người này đúng là… dính nhau không rời.”

Câu đó không chỉ nói cho có lệ, mà là nhắm thẳng vào Tạ Lãng. Giờ em gái cô đã kết hôn, chi bằng đâm luôn một nhát, để cậu ta sớm từ bỏ ý nghĩ không nên có.

Tống Quan Thư đưa mắt nhìn quanh rồi nói: “Lần đầu tiên tới nhà, em phải mang chút lễ.”

Tuy nhà máy hóa mỹ phẩm cách khu tập thể không xa, nhưng hắn vẫn vòng ra hợp tác xã, chọn mua hai lon hoa quả đóng hộp và hai túi bột mạch nha, toàn là đồ đắt đỏ thời ấy.

20

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.