TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 43: Giữ nàng lại còn có ích gì?

Nàng tức đến xấu hổ, cắn chặt môi, vung tay đánh tới, nhưng lại bị hắn dễ dàng chặn lại.

Cố Uẩn Quang liếc thấy ánh mắt nàng đỏ hoe, hàng mi còn vương giọt lệ lấp lánh, đẹp tựa giọt sương mai đọng trên cánh hoa.

Ánh sáng len lỏi phủ lên tấm lưng hắn, thân hình cao lớn của hắn như bóng ma nuốt trọn lấy nàng, bao phủ toàn bộ vào bóng tối.

Sư Tri Trữ tức giận và không cam chịu, trợn trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt cứng cỏi như thể muốn liều chết với hắn. Nhưng rồi một giọt sương mai trong vắt từ khóe mắt nàng lặng lẽ rơi xuống, thấm ướt đầu ngón tay hắn.

Ánh mắt hắn dõi theo giọt lệ rơi xuống nơi đầu ngón, vẫn còn mang theo hơi ấm ẩm ướt, khiến trong lòng hắn lại dâng lên một cảm giác mơ hồ, nhẹ nhàng mà thấm lạnh.

Rất đột ngột, hắn cảm thấy chán, không còn hứng thú tiếp tục trò chơi này nữa.

Nếu đã mất đi thú vui duy nhất, thì giữ nàng lại còn có ích gì?

Cố Uẩn Quang cụp mi mắt, sắc mặt nhuốm chút mệt mỏi, bàn tay đang bóp chặt má nàng dần trượt xuống cổ.

Sư Tri Trữ lập tức cảm nhận được sát ý đột ngột tăng mạnh từ hắn, nàng vừa định vùng lên thì một cơn đau quặn ở bụng khiến gương mặt nàng đột ngột tái nhợt.

Sự thay đổi bất thường ấy lại thu hút sự chú ý của hắn, ánh mắt mang theo chút tò mò nhìn nàng.

Rõ ràng hắn còn chưa ra tay mà?

Xong rồi...

Sư Tri Trữ mặt không còn giọt máu, không thể ngờ vào lúc này... lại đột nhiên tới tháng. Hơn nữa lại xảy ra trước mặt hắn!

Cảm giác vừa nhục nhã vừa xấu hổ ập đến cùng lúc.

Cơn đau từng đợt nơi bụng khiến nàng không thể đứng vững, cả người như bị rút hết sức lực, cằm vô lực rũ xuống tay hắn, tay ôm bụng, miệng phát ra những tiếng rêи ɾỉ khe khẽ, mồ hôi lạnh vã ra như mưa.

Trúng độc sao?

Cố Uẩn Quang chớp mắt, đưa mắt nhìn quanh.

Nhưng ngoài hắn ra, thì chẳng ai có cơ hội hạ độc nàng.

Vậy tại sao nàng lại đột nhiên như thế?

Hắn lại nhìn về gương mặt tái nhợt đau đớn của nàng, phát hiện lần này nàng khổ sở hơn bất kỳ lúc nào trước đây, chẳng khác nào một tấm vải rách nát bị treo lơ lửng trên tay hắn.

Quan sát kỹ một hồi, hắn nhận ra nàng không hề giả vờ. Hơn nữa... hắn còn lờ mờ ngửi được mùi máu.

Vậy thì đúng là... thật sự sắp chết.

Khuôn mặt vốn điềm tĩnh của Cố Uẩn Quang lộ ra vẻ bất ngờ, hắn buông tay, tuy không hiểu sao nàng đột ngột lâm vào cảnh này, nhưng điều đó cũng không ngăn cản hắn lùi lại một bước với vẻ ghét bỏ rõ rệt.

1

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.