TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Vậy mà bây giờ, số người theo dõi đột nhiên tăng mấy ngàn. Bình luận dưới bài mới toàn là từ fan lướt sóng từ buổi biểu diễn mà vào.

Tuyên Oanh nhớ lại bản thân trước kia bị chê đủ điều. Chỉ có nhan sắc, không có thực lực. Hát dở, diễn tệ. Lười biếng, không có thái độ làm việc Lúc nào cũng như phế vật không tiến bộ.

Còn người khác, có lẽ sẽ biết tự nhục rồi vươn lên, từ đây nỗ lực trở lại.

Còn cô? Cô chọn thu tiền trước đã.

Quản lý Lạc cũng lướt đến Weibo của cô, gõ nhẹ vào bàn phím:

"Post một tấm selfie đi. Ít nhất cũng phải có cái ảnh mới đè lên bài viết cũ chứ."

Tuyên Oanh:

"Đăng sau một năm có hơi quá đáng không?"

Không chờ cô từ chối, quản lý Lạc đã chìa điện thoại ra:

"Ngẩng đầu lên, nhìn anh nè. Ok."

“Tách!”

Một tấm ảnh chụp selfie góc chính diện thuần khiết phong cách thẳng nam chụp hộ, ánh sáng hơi lệch, background hơi loạn, bố cục tùy hứng.

Và rồi anh post luôn lên Weibo.

Cộng đồng mạng vừa theo dõi xong buổi biểu diễn, đồng loạt câm lặng.

[Tấm này có phải hơi cẩu thả quá không?]

[Nhưng mà nhan sắc của Tuyên Oanh thật sự đỉnh. Chụp gần như vậy vẫn xinh thì đúng là mỹ nhân thật.]

[Thú thật nhé, nhìn kỹ lại thì chiếc váy kia cũng đẹp thật.]

[Nghe đồn Tuyên Oanh sắp livestream quảng bá sản phẩm? Với cái tính cách có gì nói nấy đó thì liệu có mang hàng nổi không trời.]

Tuyên Oanh hiểu rất rõ khuyết điểm của mình.

Nhưng mà đã nhận tiền thì phải làm việc. Không giỏi nói chuyện? Vậy thì im lặng.

Trong khi chủ shop THRJDHVM nói như máy chạy về ý tưởng thiết kế, kết cấu nghệ thuật, truyền thống văn hóa Đông phương phối cùng dáng váy Tây Âu, Tuyên Oanh chỉ lặng lẽ thay từng chiếc váy, đứng ngay trước camera, ánh đèn chiếu vào xinh đẹp như một đóa sen ngọc âm thầm nở rộ.

Không cần nói gì cả. Chỉ cần đứng đó thôi fan nữ xem xong là lập tức móc ví.

[Nếu mình mặc vào, có khi cũng xinh như cô ấy?]

[Không nói nhiều, chốt đơn.]

[Chính chủ mặc còn đẹp thế này, hàng thật rồi, mua.]

Mỗi lần Tuyên Oanh vừa mặc xong một mẫu mới, váy lập tức cháy hàng.

Chủ shop như được tiếp sức mạnh, nói càng lúc càng sung, cảm xúc dâng trào khi thấy doanh số tăng vèo vèo từng phút.

Mãi đến tận khuya, cô chủ livestream mới giật mình nhìn đồng hồ:

"Chết rồi, chúng ta livestream suốt 5 tiếng rồi á. Tuyên Oanh, chị có cần nghỉ một lát không?"

Tuyên Oanh mỉm cười:

"Không cần. Tiếp tục đi."

Cô chủ cảm động đến rớt nước mắt. Ai nói Tuyên Oanh là tiểu hoa chảnh chọe? Người ta chuyên nghiệp như vậy, nhan sắc đỉnh mà thái độ cũng đỉnh luôn.

Buổi livestream kết thúc, thống kê doanh thu hơn 10 triệu nhân dân tệ.

Một con số vượt ngoài mong đợi. Ngay cả người phụ trách dự án ban đầu cũng không ngờ sức mua lại khủng như vậy, vui đến mức muốn mở sâm-panh ăn mừng.

Tuyên Oanh cũng rất vui. Doanh thu 10 triệu, cô nhận về 2 triệu tiền hoa hồng.

Chỉ trong một đêm cô đã chính thức trả hết nợ.

Không còn gánh nợ. Không còn bị réo tên. Chính thức comeback, và lần này là bằng livestream bán váy.

Buổi tối, Tuyên Oanh về đến nhà.

Vừa đặt lưng nằm chưa bao lâu, điện thoại đã “ting” một cái. Tin nhắn từ quản lý Lạc:

[Tuyên Oanh, đài Cây Táo mời em tham gia show thực tế "Trò Chơi Hừng Hực Hướng".]

Lại một tin nhắn nữa gửi tới liền sau:

[Có cát-xê.]

Tuyên Oanh người vừa trả hết nợ, tâm trạng đang cực kỳ thư thái lật người, bình tĩnh nhắn lại:

[Không nhận.]

Quản lý Lạc:

[?]

Cô nằm ườn trên giường, nhẹ nhàng nhắm mắt lại, tâm trạng vô cùng yên bình.

Là một cá mặn đã trải qua sóng gió, đây chính là thời điểm để trở về với những ngày tháng nhàn hạ không lịch trình, không deadline.

Nhắm mắt.

Mở mắt.

Tuyên Oanh: "..."

Cô trừng to mắt nhìn xung quanh lại là phòng học quen thuộc, lại là bàn chân bị kẹp chặt, và một lần nữa là tờ bài thi đang nằm sẵn trước mặt.

Tuyên Oanh: "Tôi có một linh cảm cực kỳ không lành."

[Leng keng! Bài kiểm tra mới đã được mở.]

[Phạm vi kiểm tra. Toàn bộ nội dung vật lý lớp 9 theo sách giáo khoa năm 2022.]

[Phần thưởng vượt qua: Nhanh nhẹn +1.]

[Thất bại: Tự trả toàn bộ chi phí bài kiểm tra.]

Tuyên Oanh: "..."

Cô lập tức ngồi thẳng người dậy, tập trung toàn bộ tinh thần.

"Được. Đến đây đi."

Đối với bài kiểm tra này, cô đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Thời gian rảnh rỗi trước đây, cô vừa livestream, vừa tranh thủ học bài, lúc không live thì ôn tập lý thuyết, nhắm mắt cũng suy nghĩ công thức và hiện tượng vật lý.

Tất cả nỗ lực đều vì ngày hôm nay.

Tuyên Oanh hít sâu, cầm bút, ánh mắt sáng ngời tự tin bắt đầu làm bài.

Giây tiếp theo. Cô khựng lại. Cả người đông cứng. Cái đề gì vậy trời???

"Dựa vào định luật Archimedes, trong tình huống bị trói tay, làm sao tận dụng lực đẩy để sống sót?"

"Hãy trình bày nguyên lý phản xạ ánh sáng và cách sử dụng nó để truyền tín hiệu giải mã Morse code. Trình bày chi tiết nguyên lý và thao tác thực tế."

Tuyên Oanh: “?”

Một trăm phút trôi qua.

5

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.