TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 37
Chương 37: Hẳn là lâu lắm rồi chưa chạm vào nữ tử đi?

Mộ Quân Diễn không muốn vòng vo, nghiêm túc nói: "Nếu đổi lại là người khác, ngươi đã sớm trở thành một cái xác bị ném vào bãi tha ma rồi. Nhưng ngươi là em gái của Gu Uyển Như, nên ta tha cho ngươi một mạng. Hơn nữa, ngươi đã có vị hôn phu, ta có thể tặng ngươi một phần hồi môn hậu hĩnh. Nếu có tâm tư không nên có, thì sớm dập tắt đi.”

Nam nhân đều chó vậy mà.

Cố Hằng nước mắt lưng tròng, ngơ ngác nhìn hắn.

Một lúc lâu sau, nàng mới lấy hết can đảm, giọng nghẹn ngào cầu xin: "Nô tỳ… không có vị hôn phu. Nô tỳ không dám mơ tưởng xa vời, chỉ cầu chủ quân cho phép ở lại bên cạnh, làm trâu làm ngựa, làm một thị nữ cũng được.”

Không thừa nhận có vị hôn phu?

Tức là muốn leo lên cao hơn rồi.

“Gia không cần nữ nhân hầu hạ.” Mộ Quân Diễn từ chối thẳng thừng.

Cố Hằng vội vàng nói: "Nô tỳ biết chủ quân và tiên phu nhân tình thâm nghĩa trọng, nên suốt mười năm không lại cưới.”

“Nhưng Quốc công gia vì nước vì dân chinh chiến nơi sa trường, khó khăn lắm mới về phủ, đáng ra nên hưởng thụ một chút. Gã sai vặt sao có thể hầu hạ chu đáo bằng nô tỳ? Nô tỳ giỏi nấu ăn…”

Mộ Quân Diễn lạnh lùng ngắt lời: "Gia không có ham muốn với ăn uống.”

Lão nam nhân này đúng là dầu muối không vào mà!

Cố Hằng đỏ bừng mặt, đáng thương vô cùng mở tay ra: "Nữ tử cùng gã sai vặt không giống nhau. Hầu hạ ngài rửa chân, tắm rửa, xúc cảm… khác nhau rất nhiều."

Nói đến đây, mặt nàng nóng bừng, nhưng vẫn dũng cảm nhìn thẳng vào hắn.

Mộ Quân Diễn nhìn tay nàng, thấy dịch vàng nhàn nhạt thấm ra. Ánh mắt hắn dời lên cánh tay, thấy một đoạn da thịt trắng nõn.

Đêm đó, đôi tay mềm mại này quả thực…

Cố Hằng thấy tai hắn thoáng đỏ lên.

Chậc chậc chậc, đây là nam nhân nha.

Ngoài mặt giả vờ đứng đắn như Liễu Hạ Huệ, nhưng ánh mắt và da mặt lại bán đứng hắn.

Đêm hôm qua… lúc đầu hắn có vẻ chưa quen, nhưng sau đó lại như con sói đói.

Hẳn là lâu lắm rồi chưa chạm vào nữ tử đi?

“Đã bôi thuốc chưa?” Mộ Quân Diễn dời ánh mắt, cầm chung trà lên che giấu tâm trạng có chút kích động.

Cố Hằng rụt tay lại, nhẹ nhàng đáp ừm một tiếng.

“Ngươi về trước đi.”

Mộ Quân Diễn chính xác đã 28 tuổi, chưa bao giờ phải phí sức suy nghĩ xem nên nói gì với một nữ tử như thế này.

Thật còn mệt hơn ra trận đánh giặc.

May mà hắn không cưới vợ, nếu không, chưa chết ngoài sa trường cũng bị phiền chết.

3

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.