0 chữ
Chương 13
Chương 13 -B
Nghĩ ngợi một lát, Lâm Uẩn lấy từ trong tủ ra chiếc váy xếp ly bằng da mới nhận được.
Dải ruy băng gói đồ được tháo ra đặt sang một bên. Bề mặt da màu đen cuộn thành những nếp gấp tựa như nụ hoa, phần gần eo được trang trí một đóa hồng đen đang nở rộ.
Phần eo váy cạp rất trễ, sau khi Lâm Uẩn mặc vào mới phát hiện nó chỉ dài đến dưới rốn cậu một chút, để lộ ra một khoảng bụng phẳng lì trắng nõn.
Nửa thân trên Lâm Uẩn phối một chiếc áo len dài tay trễ vai. Đường viền áo chạy dọc từ vai trái xuống tận cánh tay phải, để lộ ra xương quai xanh có hình dáng xinh đẹp.
Phần ngực nhô cao, bên dưới chiếc váy da là đôi chân thẳng tắp thon dài quấn trong tất đen. Váy dài đến trên đầu gối, lúc cử động có thể thấp thoáng nhìn thấy phần thịt đùi mềm mại.
Vùng bụng dưới trắng nõn là phần da thịt duy nhất lộ ra ở giữa, vòng eo rất thon thả. Nơi trắng trẻo mịn màng quá mức kia ngược lại càng khơi gợi ham muốn khám phá nhiều hơn của người nhìn.
Lâm Uẩn đi sang phòng làm việc bên cạnh, lén lút quay một đoạn video, kèm chú thích: [Váy mới về rồi.]
Sau đó gửi cho người quản lý xét duyệt.
[Má ơi eo thon chân dài vãi]
[Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.]
[Không được đâu thầy Miên Miên ơi! Lưu lượng là phải thu hút sự chú ý chứ.] Đây là phiên bản Lâm Uẩn nhìn thấy cuối cùng: [Tiêu đề này không hút mắt chút nào cả. Hay là để tôi chọn cho thầy một cái nhé!]
ID của Lâm Uẩn là "Miên Miên Tế Vũ"*. Đúng là rất hợp với thân phận blogger thời trang của cậu. Tính tình cũng dễ nói chuyện: [Vậy được ạ.]
(*綿綿細羽: Lông vũ mềm mại).
Độ nhạy bén về lưu lượng của Lâm Uẩn đúng là không bằng người quản lý, may mà cậu cũng biết nghe lời khuyên.
Dưới sự năn nỉ ỉ ôi của người quản lý, cuối cùng dòng chú thích video được đăng trên tài khoản của Lâm Uẩn là:
[Sếp mới đẹp trai quá, mặc thế này đi làm được không?]
Trong video, bên dưới người con trai mặc váy xếp ly là đôi chân thon dài được bọc trong tất đen.
Đóa hoa hồng lớn gần như lún sâu vào hõm eo, chiếc áo len mỏng manh gần như để lộ hoàn toàn khuôn ngực đầy đặn.
Nhưng để không bại lộ thân phận, trên tay blogger cũng đeo găng tay da màu đen. Cơ thể khẽ lắc lư theo nhịp điệu âm nhạc, sau đó, ngay khoảnh khắc nhạc drop——
Ngón tay cong lại, nhắm vào ống kính bắn mạnh một phát.
Đoàng!
Theo tiếng nhạc kết thúc, ngón tay mạnh mẽ bóp cò.
[Á á á á á á vợ ơi vợ ơi cuối cùng vợ cũng cập nhật rồi!!!]
[Được được được được vợ bắn em đi hê hê hê hê!!!!]
[Đi làm đi nào, cục cưng ngồi vào lòng anh để anh giúp em mặc tất vào nhé!]
[Sếp mới hê hê hê hê, cảm giác rất thích hợp để làm vài trò gì đó trong văn phòng! Tiểu thư, cô cũng không muốn thứ cô mặc bên trong bị người khác biết đâu nhỉ?]
[Dù xem bao nhiêu lần vẫn phải nói một câu là bự thật đó, nam mama đúng là thơm mà, cho tôi vùi đầu vào hít hà hít hà!]
[Tối nay có livestream không vợ ơi hu hu hu vợ muốn xem vợ may vá quần áo!]
Cư dân mạng thời nay phát ngôn trên mạng vốn luôn rất táo bạo, huống chi vì sự tồn tại của kỳ mẫn cảm và kỳ phát tình, mọi người đều rất cởi mở về đời sống tìиɧ ɖu͙©. Lâm Uẩn lướt xem bình luận, hai má bất giác nóng bừng lên.
Cuối cùng cậu cũng tìm được một bình luận hỏi chuyện nghiêm túc giữa một đống hỗn loạn. Lâm Uẩn đặt ngón tay lên bàn phím, vừa định trả lời.
Cốc, cốc!
Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ.
Lâm Uẩn xoạt một tiếng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt đã nghĩ đến khả năng mình bị trộm vào nhà cướp của rồi gọi cảnh sát.
Rồi nghe thấy giọng nói ngoài cửa: "Lâm Uẩn. Cậu có đó không?"
Hoắc Chiêu?!
Chết tiệt, quên mất Hoắc Chiêu đã về nước rồi!!!
Tim Lâm Uẩn nhảy thót lên, ngay sau đó cậu nhìn rõ trang phục trên người mình.
Lâm Uẩn hỏi: "Có chuyện gì vậy ạ?"
Cậu Beta mở cửa, trên người là bộ đồ ngủ rộng thùng thình che từ cổ đến mắt cá chân và dép bông đi trong nhà.
Tóc mái còn vương chút nước, cặp kính vẫn yên vị trên sống mũi, trên cổ còn vệt đỏ như bị hơi nước nóng hầm: "Tôi vừa mới... tắm xong."
Giấu cả bộ đồ bên trong người, Lâm Uẩn cảm thấy còn khó chịu hơn cả lúc ở văn phòng.
Hoắc Chiêu vừa mới về nước, tan làm không đi tụ tập ôn chuyện cũ với bạn bè trước đây, về nhà làm gì chứ?
Nhưng những lời này Lâm Uẩn không dám nói với Hoắc Chiêu. Nhà họ Lâm có việc cần nhờ nhà họ Hoắc, nên mới không thể chờ đợi mà gả cậu, một Beta tầm thường nhất, vào nhà.
Hoắc Chiêu ở bên ngoài là cấp trên của cậu, ở nhà vẫn vậy.
Thế là Lâm Uẩn đành ngẩng mặt lên, nở một nụ cười với anh.
Alpha gật đầu, không nói gì thêm về hành vi vừa tan làm về nhà đã đi tắm này của cậu, anh không có ý định dò hỏi thói quen sinh hoạt và chuyện riêng tư của Lâm Uẩn.
Chỉ là... ánh mắt lặng lẽ liếc sang một bên, liền thấy chiếc hộp quà với ruy băng đã tháo rời nằm trên sàn nhà.
Vừa nhìn đã biết là kiểu hộp màu hồng mà Omega sẽ thích, ruy băng và đồ trang trí hoa hòe nhưng không thực dụng, hoa văn bên trên khiến người ta rất dễ đoán ra đây hẳn là một chiếc váy.
Váy tặng cho Omega.
Dải ruy băng gói đồ được tháo ra đặt sang một bên. Bề mặt da màu đen cuộn thành những nếp gấp tựa như nụ hoa, phần gần eo được trang trí một đóa hồng đen đang nở rộ.
Phần eo váy cạp rất trễ, sau khi Lâm Uẩn mặc vào mới phát hiện nó chỉ dài đến dưới rốn cậu một chút, để lộ ra một khoảng bụng phẳng lì trắng nõn.
Nửa thân trên Lâm Uẩn phối một chiếc áo len dài tay trễ vai. Đường viền áo chạy dọc từ vai trái xuống tận cánh tay phải, để lộ ra xương quai xanh có hình dáng xinh đẹp.
Phần ngực nhô cao, bên dưới chiếc váy da là đôi chân thẳng tắp thon dài quấn trong tất đen. Váy dài đến trên đầu gối, lúc cử động có thể thấp thoáng nhìn thấy phần thịt đùi mềm mại.
Lâm Uẩn đi sang phòng làm việc bên cạnh, lén lút quay một đoạn video, kèm chú thích: [Váy mới về rồi.]
Sau đó gửi cho người quản lý xét duyệt.
[Má ơi eo thon chân dài vãi]
[Đối phương đã thu hồi một tin nhắn.]
[Không được đâu thầy Miên Miên ơi! Lưu lượng là phải thu hút sự chú ý chứ.] Đây là phiên bản Lâm Uẩn nhìn thấy cuối cùng: [Tiêu đề này không hút mắt chút nào cả. Hay là để tôi chọn cho thầy một cái nhé!]
ID của Lâm Uẩn là "Miên Miên Tế Vũ"*. Đúng là rất hợp với thân phận blogger thời trang của cậu. Tính tình cũng dễ nói chuyện: [Vậy được ạ.]
(*綿綿細羽: Lông vũ mềm mại).
Dưới sự năn nỉ ỉ ôi của người quản lý, cuối cùng dòng chú thích video được đăng trên tài khoản của Lâm Uẩn là:
[Sếp mới đẹp trai quá, mặc thế này đi làm được không?]
Trong video, bên dưới người con trai mặc váy xếp ly là đôi chân thon dài được bọc trong tất đen.
Đóa hoa hồng lớn gần như lún sâu vào hõm eo, chiếc áo len mỏng manh gần như để lộ hoàn toàn khuôn ngực đầy đặn.
Nhưng để không bại lộ thân phận, trên tay blogger cũng đeo găng tay da màu đen. Cơ thể khẽ lắc lư theo nhịp điệu âm nhạc, sau đó, ngay khoảnh khắc nhạc drop——
Ngón tay cong lại, nhắm vào ống kính bắn mạnh một phát.
Đoàng!
Theo tiếng nhạc kết thúc, ngón tay mạnh mẽ bóp cò.
[Á á á á á á vợ ơi vợ ơi cuối cùng vợ cũng cập nhật rồi!!!]
[Đi làm đi nào, cục cưng ngồi vào lòng anh để anh giúp em mặc tất vào nhé!]
[Sếp mới hê hê hê hê, cảm giác rất thích hợp để làm vài trò gì đó trong văn phòng! Tiểu thư, cô cũng không muốn thứ cô mặc bên trong bị người khác biết đâu nhỉ?]
[Dù xem bao nhiêu lần vẫn phải nói một câu là bự thật đó, nam mama đúng là thơm mà, cho tôi vùi đầu vào hít hà hít hà!]
[Tối nay có livestream không vợ ơi hu hu hu vợ muốn xem vợ may vá quần áo!]
Cư dân mạng thời nay phát ngôn trên mạng vốn luôn rất táo bạo, huống chi vì sự tồn tại của kỳ mẫn cảm và kỳ phát tình, mọi người đều rất cởi mở về đời sống tìиɧ ɖu͙©. Lâm Uẩn lướt xem bình luận, hai má bất giác nóng bừng lên.
Cuối cùng cậu cũng tìm được một bình luận hỏi chuyện nghiêm túc giữa một đống hỗn loạn. Lâm Uẩn đặt ngón tay lên bàn phím, vừa định trả lời.
Cốc, cốc!
Cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ.
Lâm Uẩn xoạt một tiếng ngẩng đầu lên, trong nháy mắt đã nghĩ đến khả năng mình bị trộm vào nhà cướp của rồi gọi cảnh sát.
Rồi nghe thấy giọng nói ngoài cửa: "Lâm Uẩn. Cậu có đó không?"
Hoắc Chiêu?!
Chết tiệt, quên mất Hoắc Chiêu đã về nước rồi!!!
Tim Lâm Uẩn nhảy thót lên, ngay sau đó cậu nhìn rõ trang phục trên người mình.
Lâm Uẩn hỏi: "Có chuyện gì vậy ạ?"
Cậu Beta mở cửa, trên người là bộ đồ ngủ rộng thùng thình che từ cổ đến mắt cá chân và dép bông đi trong nhà.
Tóc mái còn vương chút nước, cặp kính vẫn yên vị trên sống mũi, trên cổ còn vệt đỏ như bị hơi nước nóng hầm: "Tôi vừa mới... tắm xong."
Giấu cả bộ đồ bên trong người, Lâm Uẩn cảm thấy còn khó chịu hơn cả lúc ở văn phòng.
Hoắc Chiêu vừa mới về nước, tan làm không đi tụ tập ôn chuyện cũ với bạn bè trước đây, về nhà làm gì chứ?
Nhưng những lời này Lâm Uẩn không dám nói với Hoắc Chiêu. Nhà họ Lâm có việc cần nhờ nhà họ Hoắc, nên mới không thể chờ đợi mà gả cậu, một Beta tầm thường nhất, vào nhà.
Hoắc Chiêu ở bên ngoài là cấp trên của cậu, ở nhà vẫn vậy.
Thế là Lâm Uẩn đành ngẩng mặt lên, nở một nụ cười với anh.
Alpha gật đầu, không nói gì thêm về hành vi vừa tan làm về nhà đã đi tắm này của cậu, anh không có ý định dò hỏi thói quen sinh hoạt và chuyện riêng tư của Lâm Uẩn.
Chỉ là... ánh mắt lặng lẽ liếc sang một bên, liền thấy chiếc hộp quà với ruy băng đã tháo rời nằm trên sàn nhà.
Vừa nhìn đã biết là kiểu hộp màu hồng mà Omega sẽ thích, ruy băng và đồ trang trí hoa hòe nhưng không thực dụng, hoa văn bên trên khiến người ta rất dễ đoán ra đây hẳn là một chiếc váy.
Váy tặng cho Omega.
5
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
